RoseEtta Stone: Hoping praise doesn't embarrass you, I wonder if you e dịch - RoseEtta Stone: Hoping praise doesn't embarrass you, I wonder if you e Việt làm thế nào để nói

RoseEtta Stone: Hoping praise doesn


RoseEtta Stone: Hoping praise doesn't embarrass you, I wonder if you even had the vaguest idea forty years ago that The Phantom Tollbooth would be lauded as a "masterpiece," and still be as popular today as when it was first written?

NORTON JUSTER: Well, I really didn't. In fact, it was interesting that not long ago I did a session with a school in which I spoke to various classes. I do a number of these a year. And one of the questions that came up from one of the kids was, "Did you know that this book would be around 40 years after you wrote it?" And I said to him in a kind of facetious way, "I didn't know it was going to be around 40 minutes after I wrote it." And that's really true. It didn't occur to me. And one always likes the idea that what you do is going to be liked by someone, or it's going to be enjoyed, or it's going to be successful. But really, I had no idea.

RES: What, exactly, do you think it is that so enchants kids about the book? And at what age do they really begin to comprehend and appreciate the puns, word play, double entendres, satire, clever wit and humor, the relationship between numbers and letters, and all else the book has to offer?

JUSTER: Let's start with the first one. You know it's interesting, when I wrote it, it was very personal to me and it really dealt with a lot of the things that I recall -- not so much events as feelings when I was a kid. Having to learn things that I didn't want to learn. Finding myself with a large piece of the time that I didn't know what to do with -- in other words, being bored. All those things. And, when I finished [writing] the book, one of the things I thought about was: I wonder if anybody's going to connect with it. And I think what kids do -- it's a fairly universal kind of thing - I think the general sense of the book - the feeling of it is something most kids experience one way or another. They're at times disconnected, or they don't know what to do with themselves. They don't know why anything is happening. All the things that they're learning don't connect to other things. One of the things that happens in your life is you start out learning a million facts and none of them connect to any other facts. As you get older you gradually realize that something you learned over here connects to something you experienced over there. And you start drawing sort of mental lines, and after a while, like when you get to my age, there's almost nothing that you learned that doesn't connect with 80,000 other things. So it all has some kind of a meaning and context to it, and I think kids slowly begin to feel that too.

RES: I remember Milo, The Phantom Tollbooth's protagonist, beginning to understand, as he traveled onward from one adventure to another, the connectedness between things he had learned in school.

JUSTER: Well, I think that all kids do. I used to read the encyclopedia when I was a kid. We had a big set of them at home and I just read it for fun. And I had this most fantastic assortment of totally unrelated and irrelevant facts at my fingertips with which I used to terrorize teachers. Or if not terrorize them, at least make things very uncomfortable, because I would be throwing stuff in that I didn't know where it belonged or anything. And after a while you realize that things start to connect. And that gets very exciting. And, that, I think is important.

But I think kids like the fun of the book and they like the story. Some books are difficult, and I think with some kids it's not the difficulty as much as boredom, really -- if they don't like what they're reading. And this [The Phantom Tollbooth] has enough of an adventure going on, so they like that part of it. The characters I think are kind of colorful enough so they can relate to those. And I think they relate to Milo as a kid who has some of the same problems -- well, "problem" is probably the wrong word -- craziness, perhaps, that they have.

The other part of your question, at what age do they get it? They get it at different ages. The interesting thing is, I have had a number of these things where I'll get a letter from say a kid whose 9-years-old, and he'll talk to me about the story and mention some of his favorite parts, or whatever. And then five or six years later I'll get a letter that says, "I wrote you when I was 9. I reread the book." And they'll talk to me about a whole different book, normally. But now they've got a lot more of the words right. A lot more of the fun kind of crazy references -- things that go on in there. But I've gotten a few letters where someone in college writes to me. And it's very exciting when that happens. But there's no way of telling, I don't think. Some kids are very attuned to word play and puns and things like that, so they get a lot of it early on. Other kids don't, and they just go with the story. And that's fine too. There is no one way you should ever be able to read anything.

RES: That's interesting. As one's linguistic and vocabulary skills become more sophisticated the story takes on increasingly complex levels of meaning. The story hasn't changed. It's the child or adult who's matured.

JUSTER: Just as a little example: My wife and I were over in England, on a little trip. That you know. And I was interviewed by a childrens' magazine called "Carousel," put out in Yorkshire. And we were chatting and he said, "You know what my favorite part of the book is?" And I said, "What?" And he said, "Well, this one little scene where they're all sitting in this little wagon. And Milo says, 'Shh, be very quiet cause it goes without saying." Now that's something I'd be willing to bet that probably 90 out of a hundred kids 8, or 9, or 10-years-old are not going to get. But it doesn't matter at all cause it gets in the way of the story. But it was something to him, and he had only read it as an adult, you see. So that is kind of nice, when that happens. You realize again, quite accidentally, I think, that there are things in there that appeal to different people at different times in their life.

RES: Since the medium (your book) itself is the message -- not a lesson you moralistically preached at kids, like some writers do, is there an unstated "message" in the story? And do kids, in your opinion, "get" it?

JUSTER: I had no message and I have no idea what specific things kids will get from the book. I think it comes in all different ways -- special ways. There are things I don't think I put in there on purpose, but it's there. It's all about looking at things in a new way. There's a wonderful old "Peanuts" cartoon that sort of embodies this. When I was in school it always used to amaze me when you would read a story or poem, or something. Then the teacher would ask a whole lot of questions about it. And then at the end she would tell you all the things in the book that you had no idea were there. All these conflict things. Especially in poetry, which I like to read. Well, Charlie Brown and Lucy were talking about poetry. And in the next little box in the comic strip, Charlie Brown asks, "But how do you know what it means?" In the last box she says, "Someone tells you." And it's absolutely perfect.

And oddly and tragically enough, I think that kind of thing carries into adulthood with a lot of people. They simply will not make up their own minds about what they're reading or what they're doing. They're almost always waiting to be told what it is that they have read. Or what it means. Or how important it is. Or whatever.

RES: Another question: Has The Phantom Tollbooth's puns and word play, etc., prevented it from being translated into other languages?

JUSTER: It's been translated into a lot of languages. I have no idea what they're like. That's the problem. But there must be a dozen different languages that it's in at the moment: Swedish, Dutch, Italian, Polish. Now a French edition, or there will be. There's one in Japanese. There are three Spanish editions -- one in Spain, one in South America, one's a US Spanish edition. There are two Portuguese. And there is a Catalan edition for the many people who speak Catalan. I don't know how many there are.
RES: Really! Can such idiomatic words and phrases be translated into other languages?

JUSTER: I have the same question. It seems to me that they would translate most easily in a Germanic language which is most akin to English structure. But even then I don't know. I couldn't read it in Swedish and Dutch. In fact, when the Japanese were doing it they sent me a big package with the galleys and all the stuff and said, "Would I please check through all this and see if it's okay?" And, of course, I opened it up and there was just a mass of paper that I couldn't begin to deal with.

RES: One of your other wonderful books, The Dot and The Line was adopted into an Academy Award-winning animated film. Wouldn't The Phantom Tollbooth also lend itself perfectly to animation?

JUSTER: It was done as a full-length animated feature film by MGM. With live scenes. Live beginning and end. And when you go through the tollbooth is when it turned into animation. It was a film I never liked. I don't think they did a good job on it. It's been around for a long time. It was well reviewed, which also made me angry. And for some reason, I don't know why, they never put it into general release. But it played a lot and it still does, on television.

RES: I don't know that I've ever heard, saw, or read about its being on TV.

JUSTER: It's drivel. So don't worry about it. I don't own the rights anymore, but the conglomerate that owns it, MGM, Turner, Time Warner, AOL, they're now very seriously considering remaking the movie as an all-live action film. That's the way I'd prefer it. Whether it happens or not I don't know. I've had enough dealings with the crazy movie world to know that a vast majority of things never happen as they say. And if they do happen, they happen at a glacially slow pace. What I try to do is
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
RoseEtta đá: Hy vọng khen không xấu hổ bạn, tôi tự hỏi nếu bạn thậm chí có ý tưởng vaguest bốn mươi năm trước đây rằng The Phantom Tollbooth nào được tán dương như một kiệt tác"", và vẫn còn như ngày hôm nay phổ biến như khi nó lần đầu tiên được viết?NORTON JUSTER: Vâng, tôi thực sự không. Trong thực tế, nó là thú vị mà cách đây không lâu tôi đã làm một phiên họp với một trường học trong đó tôi đã nói chuyện với các lớp học khác nhau. Tôi làm một số trong những một năm. Và một trong những câu hỏi mà đến từ một trong những trẻ em là, "Bạn có biết rằng cuốn sách này sẽ là khoảng 40 năm sau khi bạn đã viết nó?" Và tôi nói với anh ta trong một kiểu khôi hài cách, "tôi không biết nó đã có khoảng 40 phút sau khi tôi đã viết nó." Và đó là sự thật. Nó đã không xảy ra với tôi. Và một trong những luôn luôn thích ý tưởng rằng những gì bạn làm sẽ được yêu thích bởi một ai đó, hoặc nó sẽ được thưởng thức, hoặc nó sẽ được thành công. Nhưng thực sự, tôi không có ý tưởng.RES:, Chính xác, làm bạn nghĩ nó là gì mà vì vậy enchants trẻ em về cuốn sách? Và ở độ tuổi những gì để họ thực sự bắt đầu để hiểu và đánh giá cao các chơi chữ, từ chơi, double Entendre, châm biếm, thông minh wit và hài hước, mối quan hệ giữa con số và chữ cái, và tất cả khác cuốn sách đã cung cấp?JUSTER: Hãy bắt đầu với tập đầu tiên. Bạn biết nó là thú vị, khi tôi đã viết nó, nó đã rất riêng của tôi và nó thực sự xử lý rất nhiều trong những điều mà tôi gọi lại... không quá nhiều sự kiện như cảm xúc khi tôi còn nhỏ. Bạn phải tìm hiểu những điều mà tôi không muốn tìm hiểu. Tìm bản thân mình với một mảnh lớn của thời gian mà tôi không biết những gì để làm với - nói cách khác, đang được chán. Tất cả những điều này. Và, khi tôi đã hoàn thành [viết] cuốn sách, một trong những điều tôi nghĩ về là: tôi tự hỏi nếu bất cứ ai sẽ kết nối với nó. Và tôi nghĩ rằng những gì làm trẻ em - đó là một loại khá phổ quát của điều - tôi nghĩ rằng cảm giác chung của cuốn sách - cảm giác của nó là một cái gì đó đặt trẻ em kinh nghiệm một trong những cách này hay cách khác. Họ đôi khi bị ngắt kết nối, hoặc họ không biết những gì để làm với chính mình. Họ không biết tại sao bất cứ điều gì đang xảy ra. Tất cả những điều mà họ đang học tập không kết nối với những thứ khác. Một trong những điều mà sẽ xảy ra trong cuộc sống của bạn bạn bắt đầu học một triệu sự kiện và không ai trong số họ kết nối với bất kỳ sự kiện khác. Khi bạn nhận được cũ hơn bạn dần dần nhận ra rằng một cái gì đó bạn đã học được trên đây kết nối đến một cái gì đó bạn có kinh nghiệm trong đó. Và bạn bắt đầu vẽ đường loại tâm thần, và sau một thời gian, như khi bạn tới tuổi của tôi, có là hầu như không có gì mà bạn đã học được mà không kết nối với 80.000 những thứ khác. Vì vậy, tất cả có một số loại của một ý nghĩa và bối cảnh cho nó, và tôi nghĩ rằng trẻ em từ từ bắt đầu để cảm thấy rằng quá.RES: I remember Milo, The Phantom Tollbooth's protagonist, beginning to understand, as he traveled onward from one adventure to another, the connectedness between things he had learned in school.JUSTER: Well, I think that all kids do. I used to read the encyclopedia when I was a kid. We had a big set of them at home and I just read it for fun. And I had this most fantastic assortment of totally unrelated and irrelevant facts at my fingertips with which I used to terrorize teachers. Or if not terrorize them, at least make things very uncomfortable, because I would be throwing stuff in that I didn't know where it belonged or anything. And after a while you realize that things start to connect. And that gets very exciting. And, that, I think is important.But I think kids like the fun of the book and they like the story. Some books are difficult, and I think with some kids it's not the difficulty as much as boredom, really -- if they don't like what they're reading. And this [The Phantom Tollbooth] has enough of an adventure going on, so they like that part of it. The characters I think are kind of colorful enough so they can relate to those. And I think they relate to Milo as a kid who has some of the same problems -- well, "problem" is probably the wrong word -- craziness, perhaps, that they have.Các phần khác của câu hỏi của bạn, ở tuổi điều gì làm họ nhận được nó? Họ nhận được nó ở lứa tuổi khác nhau. Điều thú vị là, tôi đã có một số trong những điều mà tôi sẽ nhận được một lá thư từ nói là một đứa trẻ có 9 tuổi, và ông sẽ nói chuyện với tôi về những câu chuyện và đề cập đến một số bộ phận yêu thích của mình, hoặc bất cứ điều gì. Và sau đó năm hoặc sáu năm sau đó tôi sẽ nhận được một bức thư nói, "tôi viết bạn khi tôi là 9. Tôi đọc lại cuốn sách." Và họ sẽ nói chuyện với tôi về một cuốn sách hoàn toàn khác nhau, bình thường. Nhưng bây giờ họ đã có rất nhiều nhiều hơn nữa trong các từ bên phải. Rất nhiều thú vị loại tài liệu tham khảo điên--điều mà đi trong đó. Nhưng tôi đã nhận được một vài chữ cái nơi một người nào đó tại trường đại học viết cho tôi. Và nó là rất thú vị khi điều đó xảy ra. Nhưng có là không có cách nào kể, tôi không nghĩ rằng. Một số trẻ em đang rất attuned từ chơi và chơi chữ và những điều như thế, do đó, họ nhận được rất nhiều của nó sớm. Những đứa trẻ khác không, và họ chỉ cần đi với những câu chuyện. Và đó là tốt quá. Có là không có một trong những cách bạn có thể đọc bất cứ điều gì.RES: Đó là thú vị. Như một ngôn ngữ và kỹ năng từ vựng trở nên phức tạp hơn câu chuyện kể về mức độ ngày càng phức tạp về ý nghĩa. Câu chuyện đã không thay đổi. Đó là trẻ em hay người lớn những người trưởng thành.JUSTER: Chỉ là một ví dụ nhỏ: vợ tôi và tôi đã qua tại Anh, trên một chuyến đi ít. Mà bạn biết. Và tôi đã được phỏng vấn bởi trẻ em một tạp chí gọi là "Carousel", đưa ra trong Yorkshire. Chúng tôi đă tṛ chuyện và ông nói, "bạn biết một phần yêu thích của tôi của cuốn sách là gì?" Và tôi nói, "Những gì?" Và ông nói, "Vâng, này một ít cảnh nơi họ đang tất cả ngồi trong toa xe nhỏ này. Và Milo nói, ' Shh, là nguyên nhân rất yên tĩnh, nó đi mà không nói. " Bây giờ đó là một cái gì đó tôi sẽ sẵn sàng đặt cược rằng có lẽ 90 trên một trăm trẻ em 8, hoặc 9, hoặc 10 tuổi sẽ không để có được. Tuy nhiên, nó không quan trọng tại mọi nguyên nhân nó được theo cách của câu chuyện. Nhưng đó là một cái gì đó với anh ta, và ông đã chỉ đọc nó như là một người lớn, thế đấy. Vì vậy, đó là loại tốt đẹp, khi điều đó xảy ra. Bạn nhận ra một lần nữa, khá tình cờ, tôi nghĩ rằng có những thứ trong đó có kháng cáo đến những người khác nhau vào các thời điểm khác nhau trong cuộc sống của họ.RES: kể từ khi các phương tiện (cuốn sách của bạn) chính nó là thư--không phải là một bài học mà bạn moralistically rao giảng lúc trẻ em, như một số nhà văn làm, có tin nhắn unstated"một" trong câu chuyện? Và trẻ em, theo ý kiến của bạn, "nhận được" nó?JUSTER: tôi đã có thông báo không có và tôi không có ý tưởng những gì những điều cụ thể trẻ em sẽ nhận được từ cuốn sách. Tôi nghĩ rằng nó đi kèm trong tất cả các cách khác nhau--cách đặc biệt. Có những điều tôi không nghĩ rằng tôi đặt tại đó vào mục đích, nhưng nó là có. Đó là tất cả về nhìn vào những thứ theo một cách mới. Đó là một tuyệt vời hoạt hình "Đậu phộng" cũ mà sắp xếp của biểu hiện này. Khi tôi đã là ở trường nó luôn luôn được sử dụng để tôi ngạc nhiên khi bạn sẽ đọc một câu chuyện hay bài thơ, hay cái gì. Sau đó các giáo viên sẽ hỏi một toàn bộ rất nhiều câu hỏi về nó. Và sau đó vào giữa cô ấy sẽ cho bạn biết tất cả những điều trong cuốn sách là bạn đã không biết đã có. Tất cả những điều xung đột. Đặc biệt là trong thơ ca, mà tôi muốn đọc. Vâng, Charlie Brown và Lucy đã nói về thơ. Và trong hộp tiếp theo nhỏ trong dải truyện tranh, Charlie Brown hỏi, "nhưng làm thế nào để bạn biết những gì nó có nghĩa là?" Trong hộp cuối cùng cô nói, "Ai đó nói với bạn." Và nó là hoàn toàn hoàn hảo.Và kỳ quặc và tragically đủ, tôi nghĩ rằng loại điều mang vào tuổi trưởng thành với rất nhiều người dân. Họ chỉ đơn giản là không sẽ thực hiện lên tâm trí của riêng của họ về những gì họ đang đọc hoặc những gì họ đang làm. Họ đang gần như luôn luôn chờ đợi để được cho biết nó là gì mà họ đã đọc. Hoặc những gì nó có nghĩa là. Hoặc như thế nào quan trọng là. Hoặc bất cứ điều gì.RES: Một câu hỏi: có The Phantom Tollbooth của chơi chữ và từ chơi, vv, ngăn chặn nó từ đang được dịch sang ngôn ngữ khác?JUSTER: It's been translated into a lot of languages. I have no idea what they're like. That's the problem. But there must be a dozen different languages that it's in at the moment: Swedish, Dutch, Italian, Polish. Now a French edition, or there will be. There's one in Japanese. There are three Spanish editions -- one in Spain, one in South America, one's a US Spanish edition. There are two Portuguese. And there is a Catalan edition for the many people who speak Catalan. I don't know how many there are. RES: Really! Can such idiomatic words and phrases be translated into other languages?JUSTER: I have the same question. It seems to me that they would translate most easily in a Germanic language which is most akin to English structure. But even then I don't know. I couldn't read it in Swedish and Dutch. In fact, when the Japanese were doing it they sent me a big package with the galleys and all the stuff and said, "Would I please check through all this and see if it's okay?" And, of course, I opened it up and there was just a mass of paper that I couldn't begin to deal with.RES: One of your other wonderful books, The Dot and The Line was adopted into an Academy Award-winning animated film. Wouldn't The Phantom Tollbooth also lend itself perfectly to animation?JUSTER: Nó đã được thực hiện như là một bộ phim dài đầy đủ các phim hoạt hình do hãng MGM. Với những cảnh sống. Trực tiếp bắt đầu và kết thúc. Và khi bạn đi qua tollbooth là khi nó biến thành hình ảnh động. Nó là một bộ phim mà tôi không bao giờ thích. Tôi không nghĩ rằng họ đã làm một công việc tốt trên nó. Nó đã khoảng một thời gian dài. Nó đã được cũng được nhận xét, đó cũng làm cho tôi tức giận. Và đối với một số lý do, tôi không biết lý do tại sao, họ không bao giờ đặt nó vào phát hành nói chung. Nhưng nó chơi rất nhiều và nó vẫn không, trên truyền hình.RES: tôi không biết tôi đã bao giờ nghe, thấy, hoặc đọc về của nó trên TV.JUSTER: Đó là chuyện vô vị. Do đó, không lo lắng về nó. Tôi không sở hữu các quyền nữa, nhưng tập đoàn sở hữu nó, MGM, Turner, Time Warner, AOL, họ đang bây giờ rất nghiêm túc xem xét remaking bộ phim như là một bộ phim hành động sống tất cả. Đó là cách tôi thích nó. Cho dù nó sẽ xảy ra hay không tôi không biết. Tôi đã có đủ giao dịch của họ với thế giới điên phim để biết rằng một đa số những điều không bao giờ xảy ra khi họ nói. Và nếu chúng xảy ra, họ xảy ra tại một tốc độ chậm glacially. Những gì tôi cố gắng làm là
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!

Hy vọng lời khen ngợi không gây rắc rối cho bạn, tôi tự hỏi nếu bạn thậm chí đã có ý tưởng mơ hồ bốn mươi năm trước đây, The Phantom Tollbooth sẽ được tán dương như là một "kiệt tác", và vẫn được phổ biến ngày nay như khi nó lần đầu tiên được viết: RoseEtta đá? NORTON JUSTER: Vâng, tôi thực sự không. Trong thực tế, nó là thú vị mà cách đây không lâu, tôi đã làm một phiên làm việc với một trường học mà trong đó tôi đã nói chuyện với các lớp học khác nhau. Tôi làm một số những một năm. Và một trong những câu hỏi mà đến từ một trong những đứa trẻ này là, "Bạn có biết rằng cuốn sách này sẽ là khoảng 40 năm sau khi bạn đã viết nó?" Và tôi nói với anh ta trong một loại cách khôi hài, "Tôi không biết nó đã có khoảng 40 phút sau khi tôi đã viết nó." Và đó thực sự đúng. Nó đã không xảy ra với tôi. Và người ta luôn luôn thích ý tưởng rằng những gì bạn làm là có được cảm tình của ai đó, hoặc nó sẽ được hưởng, hoặc nó sẽ thành công. Nhưng thực sự, tôi không có ý tưởng. RES: gì, chính xác, bạn có nghĩ nó là như vậy làm say đắm các con về cuốn sách? Và ở tuổi nào làm họ thực sự bắt đầu hiểu và đánh giá cao những trò chơi chữ, chơi chữ, entenders đôi, châm biếm, dí dỏm thông minh và hài hước, các mối quan hệ giữa con số và chữ cái, và tất cả những người nào khác những cuốn sách cung cấp? JUSTER: Hãy bắt đầu với đầu tiên. Bạn biết đó là thú vị, khi tôi đã viết nó, nó là rất riêng tư với tôi và nó thực sự xử lý với rất nhiều những điều mà tôi nhớ lại - không quá nhiều sự kiện như là cảm xúc khi tôi là một đứa trẻ. Phải tìm hiểu những điều mà tôi không muốn học. Việc tìm kiếm bản thân mình với một mảnh lớn của thời gian mà tôi không biết phải làm gì với - nói cách khác, sự buồn chán. Tất cả những điều đó. Và, khi tôi đã hoàn thành [văn bản] cuốn sách, một trong những điều tôi nghĩ về là: Tôi tự hỏi nếu ai sẽ kết nối với nó. Và tôi nghĩ rằng những gì trẻ làm - đó là một loại khá phổ quát của điều - Tôi nghĩ rằng cảm giác chung của cuốn sách - cảm giác của nó là một cái gì đó hầu hết trẻ em trải nghiệm một cách này hay cách khác. Họ đang ở lần bị ngắt kết nối, hoặc họ không biết phải làm gì với chính mình. Họ không biết lý do tại sao bất cứ điều gì đang xảy ra. Tất cả những điều mà họ đang học tập không kết nối với những thứ khác. Một trong những điều xảy ra trong cuộc sống của bạn là bạn bắt đầu học một triệu kiện và không ai trong số họ kết nối với bất kỳ sự kiện khác. Khi bạn già đi, bạn dần dần nhận ra rằng một cái gì đó bạn đã học ở đây kết nối với một cái gì đó bạn có kinh nghiệm hơn ở đó. Và bạn bắt đầu vẽ loại đường tinh thần, và sau một thời gian, giống như khi bạn nhận được đến độ tuổi của tôi, có gần như không có gì mà bạn đã học được rằng không kết nối với 80.000 những thứ khác. Vì vậy, tất cả có một số loại của một ý nghĩa và ngữ cảnh để nó, và tôi nghĩ rằng trẻ em từ từ bắt đầu cảm thấy rằng quá. RES: Tôi nhớ Milo, nhân vật chính The Phantom Tollbooth của, bắt đầu hiểu, khi ông đi du lịch trở đi từ một trong những cuộc phiêu lưu khác, sự nối kết giữa những điều ông đã học ở trường. JUSTER: Vâng, tôi nghĩ rằng tất cả trẻ em làm. Tôi sử dụng để đọc các từ điển bách khoa khi tôi là một đứa trẻ. Chúng tôi đã có một bộ lớn của họ ở nhà và tôi chỉ đọc cho vui thôi. Và tôi đã có điều này loại tuyệt vời nhất của sự kiện không liên quan và không liên quan hoàn toàn trong tầm tay của tôi mà tôi sử dụng để khủng bố giáo viên. Hoặc nếu không khủng bố chúng, ít nhất là làm cho mọi việc rất khó chịu, bởi vì tôi sẽ ném những thứ trong đó tôi không biết nơi mà nó thuộc về bất cứ điều gì hay. Và sau một thời gian bạn nhận ra rằng mọi thứ bắt đầu kết nối. Và đó sẽ rất thú vị. Và, điều đó, tôi nghĩ là quan trọng. Nhưng tôi nghĩ rằng những đứa trẻ như những niềm vui của những cuốn sách và họ thích những câu chuyện. Một số sách rất khó, và tôi nghĩ rằng với một số trẻ em đó không phải là khó khăn nhiều như sự nhàm chán, thực sự - nếu họ không thích những gì họ đang đọc. Và điều này [The Phantom Tollbooth] có đủ của một cuộc phiêu lưu xảy ra, vì vậy họ thích một phần của nó. Các nhân vật tôi nghĩ là loại đủ màu sắc để họ có thể liên quan đến những người. Và tôi nghĩ rằng chúng có liên quan tới Milo là một đứa trẻ có một số các vấn đề tương tự - tốt, "vấn đề" có lẽ là từ sai -. Điên cuồng, có lẽ, rằng họ phải Các phần khác của câu hỏi của bạn, độ tuổi mà làm họ nhận được nó? Họ có được nó ở các lứa tuổi khác nhau. Điều thú vị là, tôi đã có một số những điều mà tôi sẽ nhận được một lá thư từ nói một đứa trẻ có 9 tuổi, và anh ta sẽ nói chuyện với tôi về câu chuyện và đề cập đến một số bộ phận yêu thích của mình, hoặc bất cứ điều gì. Và sau đó năm, sáu năm sau, tôi sẽ nhận được một lá thư nói rằng, "Tôi đã viết cho bạn khi tôi còn 9. Tôi đọc lại cuốn sách." Và họ sẽ nói chuyện với tôi về một cuốn sách toàn khác nhau, bình thường. Nhưng bây giờ họ đã có rất nhiều chi tiết của các từ bên phải. Rất nhiều các loại thú vị của tài liệu tham khảo điên - những thứ mà đi vào trong đó. Nhưng tôi đã nhận được một vài chữ cái mà ai đó ở đại học viết cho tôi. Và nó rất thú vị khi điều đó xảy ra. Nhưng không có cách kể, tôi không nghĩ. Một số trẻ em rất hòa hợp để chơi chữ và trò chơi chữ và những thứ như vậy, vì họ nhận được rất nhiều của nó sớm. Những đứa trẻ khác không, và họ chỉ cần đi với những câu chuyện. Và đó là tốt quá. Không có một cách bao giờ bạn sẽ có thể đọc bất cứ điều gì. RES: Đó là thú vị. Khi những kỹ năng ngôn ngữ và từ vựng của một người trở nên phức tạp hơn những câu chuyện mang cấp độ ngày càng phức tạp của ý nghĩa. Câu chuyện đã không thay đổi. Đó là trẻ em hoặc người lớn của những người trưởng thành. JUSTER: Cũng như một ví dụ nhỏ: Vợ tôi và tôi đã được hơn ở Anh, trên một chuyến đi nhỏ. Mà bạn biết. Và tôi đã phỏng vấn một tạp chí 'trẻ em được gọi là "Carousel," đưa ra ở Yorkshire. Và chúng tôi đã trò chuyện và ông nói, "Bạn biết những gì một phần yêu thích của tôi về cuốn sách là?" Và tôi nói, "Cái gì?" Và ông nói, "Vâng, điều này một chút cảnh nơi họ đang ngồi trong toa xe này rất ít. Và Milo nói," Suỵt, rất yên tĩnh vì nó đi mà không nói. " Bây giờ đó là một cái gì đó tôi muốn được sẵn sàng đặt cược rằng có lẽ 90 trong số một trăm trẻ em 8 hoặc 9, hoặc 10 tuổi sẽ không có được. Nhưng nó không quan trọng ở tất cả các nguyên nhân gây ra nó được trong cách của câu chuyện. Nhưng nó là một cái gì đó với anh ta, và anh chỉ đọc nó như một người trưởng thành, bạn nhìn thấy. Vì vậy, đó là loại tốt đẹp, khi điều đó xảy ra. Bạn nhận ra một lần nữa, khá tình cờ, tôi nghĩ rằng, có những thứ trong đó mà thu hút những người khác nhau vào những thời điểm khác nhau trong cuộc sống của họ. RES: Vì môi trường (cuốn sách của bạn) chính là thông điệp - không phải là một bài học bạn moralistically giảng tại trẻ em, như một số nhà văn làm, là có một "thông điệp" không nói ra trong câu chuyện? Và làm trẻ em, theo ý kiến của bạn, "lấy" nó? JUSTER: Tôi không có tin nhắn và tôi không có ý tưởng gì những việc cụ thể trẻ em sẽ nhận được từ cuốn sách. Tôi nghĩ nó đến trong tất cả các cách khác nhau - những cách đặc biệt. Có những điều tôi không nghĩ rằng tôi đặt vào đó vào mục đích, nhưng nó ở đó. Đó là tất cả về nhìn sự vật theo một cách mới. Có một "Peanuts" cũ phim hoạt hình tuyệt vời mà loại biểu hiện này. Khi tôi còn ở trường nó luôn luôn được sử dụng để tôi ngạc nhiên khi bạn sẽ đọc một câu chuyện hay bài thơ, hay một cái gì đó. Sau đó, giáo viên sẽ yêu cầu một toàn bộ rất nhiều câu hỏi về nó. Và rồi cuối cùng cô sẽ cho bạn biết tất cả những điều trong cuốn sách mà bạn không có ý tưởng đã có. Tất cả những điều mâu thuẫn. Đặc biệt là trong thơ, mà tôi thích đọc. Vâng, Charlie Brown và Lucy đã nói về thơ. Và trong hộp nhỏ bên cạnh trong truyện tranh, Charlie Brown hỏi: "Nhưng làm thế nào để bạn biết những gì nó có nghĩa là?" Trong hộp cuối cùng, cô nói, "Có người nói với bạn." Và nó hoàn toàn hoàn hảo. Và kỳ lạ và bi kịch đủ, tôi nghĩ rằng điều đó là điều mang đến tuổi trưởng thành với rất nhiều người. Họ chỉ đơn giản là sẽ không tạo nên tâm trí riêng của họ về những gì họ đang đọc hoặc những gì họ đang làm. Họ hầu như luôn luôn chờ đợi để được nói với nó là gì mà họ đã đọc. Hoặc nó có nghĩa gì. Hoặc làm thế nào quan trọng là nó. Hoặc bất cứ điều gì. RES: Một câu hỏi khác: Có trò chơi chữ và từ vở kịch The Phantom Tollbooth, vv, đã ngăn cản không cho nó được dịch sang các ngôn ngữ khác? JUSTER: Nó được dịch ra rất nhiều ngôn ngữ. Tôi không có ý tưởng những gì họ đang như thế nào. Đó chính là vấn đề. Nhưng có phải là hàng chục ngôn ngữ khác nhau đó là trong lúc này: Thụy Điển, Hà Lan, Ý, Ba Lan. Bây giờ một ấn bản tiếng Pháp, hoặc sẽ có. Có một bằng tiếng Nhật. Có ba phiên bản tiếng Tây Ban Nha - một ở Tây Ban Nha, một ở Nam Mỹ, một là một phiên bản Mỹ của Tây Ban Nha. Có hai người Bồ Đào Nha. Và có một phiên bản Catalan cho nhiều người nói tiếng Catalan. Tôi không biết có bao nhiêu. RES: Thật! Từ và cụm từ ngữ như vậy có thể được dịch sang ngôn ngữ khác? JUSTER: Tôi có cùng một câu hỏi. Dường như với tôi rằng họ sẽ dịch một cách dễ dàng nhất trong một ngôn ngữ Đức mà là giống như hầu hết các cấu trúc tiếng Anh. Nhưng thậm chí sau đó tôi không biết. Tôi không thể đọc nó ở Thụy Điển và Hà Lan. Trong thực tế, khi người Nhật đã làm việc đó họ đã gửi cho tôi một gói lớn với các bản bông và tất cả các công cụ và nói: "Tôi vui lòng kiểm tra thông qua tất cả điều này và xem nó có sao đâu?" Và, tất nhiên, tôi mở nó lên và chỉ còn lại một khối lượng giấy mà tôi không thể bắt đầu để đối phó với. RES: Một trong những cuốn sách tuyệt vời khác của bạn, The Dot và The Line đã được thông qua vào một giải thưởng chiến thắng Academy hoạt hình phim ảnh. Sẽ không phải The Phantom Tollbooth cũng thích bản thân một cách hoàn hảo để hình ảnh động? JUSTER: Nó được thực hiện như là một độ dài đầy đủ tính năng bộ phim hoạt hình của MGM. Với những cảnh sống. Live đầu và kết thúc. Và khi bạn đi qua các tollbooth là khi nó biến thành hình ảnh động. Đó là một bộ phim tôi không bao giờ thích. Tôi không nghĩ rằng họ đã làm một công việc tốt về nó. Nó được khoảng một thời gian dài. Nó cũng đã được xem xét lại, mà cũng làm cho tôi tức giận. Và đối với một số lý do, tôi không biết tại sao, họ không bao giờ đặt nó vào bản phát hành chung. Nhưng nó đã chơi rất nhiều và nó vẫn không có gì, trên truyền hình. RES: Tôi không biết rằng tôi đã từng được nghe, thấy, hoặc đọc về việc của mình trên truyền hình. JUSTER: Đó là chuyện vô vị. Vì vậy, đừng lo lắng về nó. Tôi không sở hữu bản quyền nữa, nhưng các tập đoàn sở hữu nó, MGM, Turner, Time Warner, AOL, chúng tôi hiện rất nghiêm túc xem xét làm lại bộ phim là một phim hành động tất cả-live. Đó là cách tôi thích nó. Cho dù nó xảy ra hay không tôi không biết. Tôi đã có đủ các giao dịch với thế giới điện ảnh điên khi biết rằng một phần lớn của những điều không bao giờ xảy ra như họ nói. Và nếu chúng xảy ra, chúng xảy ra với một tốc độ chậm glacially. Những gì tôi cố gắng làm là







































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: