Cái phút giây thấy anh tay trong tay cùng một cô gái khác khiến cô nhớ dịch - Cái phút giây thấy anh tay trong tay cùng một cô gái khác khiến cô nhớ Anh làm thế nào để nói

Cái phút giây thấy anh tay trong ta

Cái phút giây thấy anh tay trong tay cùng một cô gái khác khiến cô nhớ đến hồi 7 tuổi...mẹ mua cho cô quả bóng bay màu xanh da trời. Quả bóng tuột tay bay lên một lúc lâu rồi, mà cô vẫn còn ngẩn người ra nhìn, quên mất cả việc lẽ ra nên tiếc nuối. Quả bóng đấy như một giọt nước xanh bé nhỏ rơi thõm và hòa tan hoàn toàn vào đại dương xanh mênh mang là bầu trời trên kia..... Lúc này cũng vậy. Cô thấy mình bình tĩnh đến lạ lùng....
Phố đi bộ hôm nay đông nghịt người, Sau gần 2 tháng xa nhau.... trông anh có vẻ hơi khác.... anh khẽ vuốt tóc cô gái đó. Lúc này cô chăm chú nhìn cô ấy rõ hơn. Cô gái đó trông thật xinh xắn, với mái tóc dài ngang lưng, váy ngắn và trang điểm nhẹ. Cô chợt quay sang nhìn mình vào tấm kính. Định chỉnh sửa một chút khi gặp anh. Nhưng cô chợt khựng lại. Mắt cô thâm đen vì thức khuya khá nhiều, da mặt nhợt nhạt, môi tím bẵng... Tóc lòa xòa khiến cô trông rất tệ. Chợt cô lại nhìn về phía đó, bắt gặp ánh mắt quen thuộc nhìn về hướng mình.... Cô giật mình, vội hòa lẫn vào đám đông...mất hút..... Bụi bay vào mắt - Cay xè - Ướt đẫm............ Phố đêm của Huế hôm ấy não nề đến lạ...
Cô là sinh viên Kiến Trúc năm cuối, mối tình đầu đầy u sầu, anh không còn yêu cô chỉ vì cô không chịu thay đổi. Một cô gái cá tính đầy nội lực như cô tại sao phải thay đổi chứ. Cô chỉ vì miệt mài thiết kế những công trình, không dành nhiều thời gian cho anh... dần dần anh mất hẳn tình cảm với cô...
Sau hôm ấy.... cô trầm hẳn. Cái thói quen mới cũng bắt đầu từ đấy. Sau khi đưa em gái tới trường, cô lại cafe một mình. Nhìn khói thuốc..... Cô có một vài sở thích khá kì quặc.....một trong số đó là nhìn đàn ông hút thuốc.... Từ khi cafe một mình, cô đã từng bị hiểu lầm rằng cô yêu anh ta chỉ vì hay nhìn anh hút thuốc....
Một hôm... anh rút điếu thuốc ra châm lửa và hỏi cô có muốn làm một hơi không. Cô nhẹ nhàng lắc đầu "Em ko hút ngựa" anh ta nhìn cô một lúc rồi bảo "Cô bé có hút à? Loại gì? " Cô không trả lời. Từ hôm đó... anh ko bao giờ hút thuốc lá trước mặt cô nữa...
Một hôm, Anh bất chợt hỏi cô : "Tại sao trông em lúc nào cũng buồn như vậy?" Cô nhìn anh mỉm cười - không nói....
Anh bắt đầu theo dõi cô qua những dòng trạng thái trên facebook... Anh bắt đầu hiểu ra....
Anh nhắn cho cô một tin cộc lốc : "Chiều mai em có hẹn với anh rồi nhé! Đừng quên!"
Như thường lệ, cô lại mỉm cười không hồi đáp. Chiều đó, anh đứng chờ sẵn trước công nhà cô.... Anh đưa cô đi đến một ngọn đồi nhỏ, cách thành phố không xa. Anh bắt cô phải đi bộ lên đỉnh đồi. Khi cô bắt đầu đuối sức, anh hỏi cô có muốn khóc không? Cô nhìn anh một lúc, nước mắt bắt đầu chực trào ra, cô khóc to như thể chỉ có một mình cô ở đấy. Một vài người khách đi ngang qua nhìn, cô cũng mặt kệ, cô chỉ muốn tung hê tất cả, quên hết đời này......
Sau hôm đó... cả bầu trời đầy sương mù trong thế giới của cô bắt đầu thay đổi......
Một thời gian sau đó, anh ngỏ lời yêu cô.... Cô thẫn thờ... mắt nhìn về khoảng không gian vô định.....
Với cô bây giờ... để yêu một người... cô thật sự rất lười nhác.....
Lần này cô không im lặng nữa : "Em nghĩ khi chưa bắt đầu điều gì cả, anh nên dừng lại ngay lúc này, với em mà nói, để quen một người bây giờ thật sự rất khó khăn! Sorry..."
Nhưng những lời nói của cô đã không thể làm anh lay chuyển....
Đó là lần đầu tiên cô sống trong hoàn cảnh như tiểu thuyết ngôn tình... Mỗi ngày, anh đều tặng cho cô một bó hoa ở trước cổng. hôm thì xuyến chi, hôm thì xalem, hôm lại hồng .... Nhờ vậy mà phòng khách nhà cô sinh động hơn hẳn.
Cô bắt đầu bỏ dần thói quen nhắn tin hàng ngày cho số máy quen thuộc... thay vào đó, cô trả lời tin nhắn cho anh. Lúc có, lúc không...
Cô vẫn giữ thói quen cafe mỗi sáng... nhưng cô không ngồi cùng anh... Nhưng anh thì vẫn ngồi một góc và nhìn cô như vậy...
Nhiều lúc anh định bỏ cuộc, vì với tính cách của cô, e rằng anh không xứng...
Những ngày như vậy cứ lặp đi lặp lại khiến cô có thêm một thói quen mới. Thức dậy là chạy ngay ra cổng....
Một tháng sau, cô không thấy anh nữa....
Anh biến mất khỏi cuộc sống của cô một cách ngỡ ngàng. Hoa không, cafe không, cả đt cũng không....
Cô bắt đầu cảm thấy lo lắng. Không biết anh có gặp phải vấn đề gì nghiêm trọng lắm không... Nhiều lúc cô muốn gọi cho anh nhưng lòng cứ chần chừ.... Thời gian trôi chầm chậm.... Anh dần đi vào quên lãng trong thế giới đầy phức tạp của cô...
*****
Vào một buổi sáng đầy sương... Cô nhận được một tin nhắn nhỏ, từ sđt của anh : " 7h30, trước sân cột cờ nhé! Anh đang đợi em!"
Đọc xong tin nhắn, cô bật dậy ngay....... Cô sẽ đến gặp anh.....
Trên đường đi, trong đầu cô xuất hiện vô vàng câu hỏi dành cho anh. Anh đã làm gì trong thời gian vừa qua?!....
***
Anh đứng đó, với chùm bóng bay màu booc đô. Màu cô thích.... Mắt cô vẫn thâm đen, tóc cô vẫn lòa xòa như cái lần đầu tiên anh gặp cô ở phố đêm....
Anh chầm chậm bước, cô vội với tay đến chùm bóng bay đang ở trước mặt.... Nhưng bất chợt, tay anh thả lỏng...... Chùm bóng bay theo gió, vút lên cao.... Cô tròn mắt nhìn theo, lòng cô rối bời, thảng thốt....
"Anh đang làm cái quái gì vậy?!"
Giữa cái quảng trường rộng lớn ấy, lại có một chùng bóng màu đỏ bay nhẹ lên cao.... mọi người xung quanh ai cũng ngẩn người ra nhìn theo vẻ như tiếc nuối. Một chú bé hỏi mẹ :" Tại sao chú ấy lại thả chùm bóng ra thế mẹ?" Bà mẹ chỉ mỉm cười dường như không biết phải trả lời như thế nào....
Anh nhìn cô : "Em có thấy tiếc nuối không?"
Câu hỏi của anh khiến cô thoáng giật mình.... Cô bỗng nhớ đến cái ngày đầu tiên anh nhìn thấy cô.... Cái lúc cô thấy mối tình đầu của mình đang bên cạnh một cô gái khác. Lúc ấy, cô cũng nghĩ về quả bóng bay màu xanh da trời... Cô đã quên mất việc lẽ ra nên tiếc nuối...
Nhưng hôm nay, cô không mãi nhìn theo nó, cô đang giận anh , cô đang tiếc nuối...
Môi cô bắt đầu run : "Anh nói vậy là có ý gì?"
" Em biết không? Lúc chưa gặp em, sau khi tốt nghiệp anh nhận được một học bổng của Nhật Bản... Anh đã suy nghĩ rất nhiều về việc có nên đi hay không. Anh đã tìm mọi lý do nhưng đã không có lý do nào phù hợp để anh không thể đi. Trong lúc mọi thứ đang rồi bời như vậy anh đã nhìn thấy em, một cô gái thoáng qua rất cá tính, ưa nhìn... Anh đã phải lòng em ngay từ hôm đó... Và em chính là lý do để anh muốn ở lại mảnh đất cố đô này.... Và định mệnh đã đưa chúng ta đến với nhau... quán cafe quen thuộc của anh bắt đầu cũng trở thành quán quen của em. Rồi anh đến quán sớm hơn thường ngày... chỉ để đợi và nhìn em như thế. Rồi cơ hội cũng đến với anh...
Nhưng rồi em đã làm gì với những cô gắng của anh nào? Là xua đuổi, là thờ ơ, là cái vẻ ngoài thân thiện với người khác nhưng với anh thì không.... Em có biết là anh đau đớn lắm không? Tại sao em lại đối xử với anh như vậy? Cái quá khứ của em, cái mối tình đầu của em, anh ta có xứng không? Anh ta có xứng với một cô gái như em không???? Anh đã dừng lại việc yêu em, nhớ em, Và chính em lại trở thành lý do anh muốn đi du học... Em vui không? Thủ tục đã xong xuôi cả rồi. Anh sắp đi rồi, cũng như chùm bóng bay kia vậy... Anh sẽ rời xa em ngay từ bây giờ!"
Anh rơi nước mắt, anh nhìn cô một lúc rồi quay lưng bước đi. Để lại cho cô cả một bầu trời xám xịt...
Cô đứng đó ...nhìn theo anh...
Rồi mọi thứ bỗng dưng dừng lại từ khoảnh khắc ấy... và kéo dài gần 1 giờ đồng hồ....
Từng giây phút trôi qua tưởng chừng như vô tận... Thời gian như cố tình trù ếm cô.... cứ chầm chậm lơ lững phía trên đầu... cô cố cắn chặt hai hàm răng... và chỉ biết cố làm sao để ngăn mình không bật khóc....
****
Cả ngày hôm đó, cô lại tự nhốt mình trong phòng... để suy nghĩ nhưng gì cô đã làm...
Cô bắt đầu cảm thấy mình thật tồi... Để quá khứ làm tổn thương mình chưa đủ hay sao, lại còn làm tổn thương thêm một người khác nữa. Cái con người ấy.... có đáng để cho cô phải đau đớn nhiều như vậy không?
Hôm sau, cô gửi anh một cuộc hẹn nhỏ : "Hello nhé! 3h"
Lúc cô vừa ra cổng thì anh đang đợi ở đó....
Anh đợi cô... lần cuối...
Ngày hôm đó anh chở cô dạo phố, hai người không ai nói với ai câu nào. Anh thì cứ cầm lái đến tận những ngóc ngách nhỏ, xứ Huế bé nhỏ này, đi rồi - nhớ lắm!
Phố đêm là điểm dừng chân cuối cùng.... Với anh, nơi đây rất kì diệu, chính nơi anh nhìn thấy cô. Một cô gái xuề xòa, toát ra cái vẻ cá tính đến kỳ lạ. Hôm ấy, cô nhìn chằm chằm vào cặp đôi kia. Anh ấn tượng đến nỗi khi cô vừa đặt chân đến quán cafe ấy là anh nhận ra ngay.
" Mai anh đi rồi...!"
Đó là câu thoại đầu tiên của anh và cô trong cả ngày hôm ấy.
Cô nhìn anh, mắt ngân ngấn nước.... : "Em sẽ đợi anh! Thời gian, không gian sẽ thử thách hai đứa mình, hãy cứ để mọi chuyện đến tự nhiên anh nhé!"
Anh mỉm cười, nắm tay cô tiến thẳng ... để lại sau lưng cả một khoảng trời ngổn ngang, đen kịt ......
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Anh) 1: [Sao chép]
Sao chép!
The moment you hand in hand along a different girl makes her mind to 7 years ... my mother bought for her blue fly balls. The ball missed the hands fly up at once long ago, but she still absurd person out look, forget the whole work should regret. That ball like a small baby blue water drops fall thõm and dissolve completely into the vast blue ocean brings is the sky up above.. ... At this time, too. She found herself calm to strange. ...Walk east to be refilmed today who, after almost 2 months apart .... seemed somewhat different. ... you have my hair claws that girl. At this time she peered her more clearly. That girl looks so pretty, with long hair, short skirts and lumbar light. She suddenly turned to look at herself in the glass. Plan to edit a little bit to see you. But she suddenly khựng. Penetrating black eyes because pretty much stay up late, pale skin, light purple lips ... Xòa lightening hair makes her look very bad. Suddenly she looked towards it, caught the familiar eyes look toward themselves. ... She startled, rush blend into the crowd ... lost.. ... The dust flying into the eye-Cay xè-drenched............ Hue nightlife day brain masonry to the strange ...She was a student of architecture last year, first love full of melancholy, he no longer loves her just because she is not subject to change. A girl full of inner power as her personality why are changed. She just because plying the design works, don't spend a lot of time for him ... he gradually loses her emotional ...After day .... She downs. The new routine also started from there. After bringing the girls to go to school, she left a cafe. Look at the smoke and. .. She has a couple of rather odd hobby. .. one of them is look men smoking. ... Since cafe alone, she has ever been misunderstood that she loves him just because you look or smoking. ...One day ... He pulled the cigarette out fire and ask you want to make a non-steam. She gently shook his head "I don't smoke" he looked at her for a while and then said "she sucked? What type? "She didn't answer. From that day ... He never smokes in front of her.One day, He suddenly asked her: "why do you look so sad?" She looked at him smiling-not to say ....He started tracking her through the line status on facebook ... He started out .... He gave her a short message: "I have an appointment tomorrow afternoon with ya! Don't forget! " As usual, her smile does not respond. That afternoon, he stood waiting before the House. ... He took her away to a small hill, not far from the city. He starts to walk to the top of the Hill. When she started, he exhausted to ask you want to cry? She looked at him for a moment, tears would start out movement, she cried aloud as if she was alone in that. A few guests passing by look, she is also the face of shelves, she just wanted to forget it all, he unleashed this life ... ... After that day ... the whole sky full of mist in her world started to change ... ...Some time later, I confess love her. ... She thẫn ... eyes on about Nomad space.. ... With her now ... to love a person ... She's very lazy and. ..This time she's not silent anymore: "I think when not started anything, you should stop right now, with that said, to acquaint the person now really very difficult! Sorry ... "But her words didn't make him move ....It was the first time she lived in circumstances such as the novel the love language ... Every day, you are giving her a bunch of flowers in front of the gate. Today, the genus Bidens pilosa, then rose again, xalem. ... Thus the living room her home vividly. Cô bắt đầu bỏ dần thói quen nhắn tin hàng ngày cho số máy quen thuộc... thay vào đó, cô trả lời tin nhắn cho anh. Lúc có, lúc không... Cô vẫn giữ thói quen cafe mỗi sáng... nhưng cô không ngồi cùng anh... Nhưng anh thì vẫn ngồi một góc và nhìn cô như vậy...Nhiều lúc anh định bỏ cuộc, vì với tính cách của cô, e rằng anh không xứng...Những ngày như vậy cứ lặp đi lặp lại khiến cô có thêm một thói quen mới. Thức dậy là chạy ngay ra cổng....Một tháng sau, cô không thấy anh nữa....Anh biến mất khỏi cuộc sống của cô một cách ngỡ ngàng. Hoa không, cafe không, cả đt cũng không....Cô bắt đầu cảm thấy lo lắng. Không biết anh có gặp phải vấn đề gì nghiêm trọng lắm không... Nhiều lúc cô muốn gọi cho anh nhưng lòng cứ chần chừ.... Thời gian trôi chầm chậm.... Anh dần đi vào quên lãng trong thế giới đầy phức tạp của cô... ***** Vào một buổi sáng đầy sương... Cô nhận được một tin nhắn nhỏ, từ sđt của anh : " 7h30, trước sân cột cờ nhé! Anh đang đợi em!" Đọc xong tin nhắn, cô bật dậy ngay....... Cô sẽ đến gặp anh.....Trên đường đi, trong đầu cô xuất hiện vô vàng câu hỏi dành cho anh. Anh đã làm gì trong thời gian vừa qua?!....*** Anh đứng đó, với chùm bóng bay màu booc đô. Màu cô thích.... Mắt cô vẫn thâm đen, tóc cô vẫn lòa xòa như cái lần đầu tiên anh gặp cô ở phố đêm....Anh chầm chậm bước, cô vội với tay đến chùm bóng bay đang ở trước mặt.... Nhưng bất chợt, tay anh thả lỏng...... Chùm bóng bay theo gió, vút lên cao.... Cô tròn mắt nhìn theo, lòng cô rối bời, thảng thốt.... "Anh đang làm cái quái gì vậy?!"Giữa cái quảng trường rộng lớn ấy, lại có một chùng bóng màu đỏ bay nhẹ lên cao.... mọi người xung quanh ai cũng ngẩn người ra nhìn theo vẻ như tiếc nuối. Một chú bé hỏi mẹ :" Tại sao chú ấy lại thả chùm bóng ra thế mẹ?" Bà mẹ chỉ mỉm cười dường như không biết phải trả lời như thế nào.... Anh nhìn cô : "Em có thấy tiếc nuối không?" Câu hỏi của anh khiến cô thoáng giật mình.... Cô bỗng nhớ đến cái ngày đầu tiên anh nhìn thấy cô.... Cái lúc cô thấy mối tình đầu của mình đang bên cạnh một cô gái khác. Lúc ấy, cô cũng nghĩ về quả bóng bay màu xanh da trời... Cô đã quên mất việc lẽ ra nên tiếc nuối...Nhưng hôm nay, cô không mãi nhìn theo nó, cô đang giận anh , cô đang tiếc nuối... Môi cô bắt đầu run : "Anh nói vậy là có ý gì?"" Em biết không? Lúc chưa gặp em, sau khi tốt nghiệp anh nhận được một học bổng của Nhật Bản... Anh đã suy nghĩ rất nhiều về việc có nên đi hay không. Anh đã tìm mọi lý do nhưng đã không có lý do nào phù hợp để anh không thể đi. Trong lúc mọi thứ đang rồi bời như vậy anh đã nhìn thấy em, một cô gái thoáng qua rất cá tính, ưa nhìn... Anh đã phải lòng em ngay từ hôm đó... Và em chính là lý do để anh muốn ở lại mảnh đất cố đô này.... Và định mệnh đã đưa chúng ta đến với nhau... quán cafe quen thuộc của anh bắt đầu cũng trở thành quán quen của em. Rồi anh đến quán sớm hơn thường ngày... chỉ để đợi và nhìn em như thế. Rồi cơ hội cũng đến với anh... Nhưng rồi em đã làm gì với những cô gắng của anh nào? Là xua đuổi, là thờ ơ, là cái vẻ ngoài thân thiện với người khác nhưng với anh thì không.... Em có biết là anh đau đớn lắm không? Tại sao em lại đối xử với anh như vậy? Cái quá khứ của em, cái mối tình đầu của em, anh ta có xứng không? Anh ta có xứng với một cô gái như em không???? Anh đã dừng lại việc yêu em, nhớ em, Và chính em lại trở thành lý do anh muốn đi du học... Em vui không? Thủ tục đã xong xuôi cả rồi. Anh sắp đi rồi, cũng như chùm bóng bay kia vậy... Anh sẽ rời xa em ngay từ bây giờ!" Anh rơi nước mắt, anh nhìn cô một lúc rồi quay lưng bước đi. Để lại cho cô cả một bầu trời xám xịt... Cô đứng đó ...nhìn theo anh...Rồi mọi thứ bỗng dưng dừng lại từ khoảnh khắc ấy... và kéo dài gần 1 giờ đồng hồ....Từng giây phút trôi qua tưởng chừng như vô tận... Thời gian như cố tình trù ếm cô.... cứ chầm chậm lơ lững phía trên đầu... cô cố cắn chặt hai hàm răng... và chỉ biết cố làm sao để ngăn mình không bật khóc....****Cả ngày hôm đó, cô lại tự nhốt mình trong phòng... để suy nghĩ nhưng gì cô đã làm...Cô bắt đầu cảm thấy mình thật tồi... Để quá khứ làm tổn thương mình chưa đủ hay sao, lại còn làm tổn thương thêm một người khác nữa. Cái con người ấy.... có đáng để cho cô phải đau đớn nhiều như vậy không?Hôm sau, cô gửi anh một cuộc hẹn nhỏ : "Hello nhé! 3h"Lúc cô vừa ra cổng thì anh đang đợi ở đó.... Anh đợi cô... lần cuối... Ngày hôm đó anh chở cô dạo phố, hai người không ai nói với ai câu nào. Anh thì cứ cầm lái đến tận những ngóc ngách nhỏ, xứ Huế bé nhỏ này, đi rồi - nhớ lắm!Phố đêm là điểm dừng chân cuối cùng.... Với anh, nơi đây rất kì diệu, chính nơi anh nhìn thấy cô. Một cô gái xuề xòa, toát ra cái vẻ cá tính đến kỳ lạ. Hôm ấy, cô nhìn chằm chằm vào cặp đôi kia. Anh ấn tượng đến nỗi khi cô vừa đặt chân đến quán cafe ấy là anh nhận ra ngay." Mai anh đi rồi...!"
Đó là câu thoại đầu tiên của anh và cô trong cả ngày hôm ấy.
Cô nhìn anh, mắt ngân ngấn nước.... : "Em sẽ đợi anh! Thời gian, không gian sẽ thử thách hai đứa mình, hãy cứ để mọi chuyện đến tự nhiên anh nhé!"
Anh mỉm cười, nắm tay cô tiến thẳng ... để lại sau lưng cả một khoảng trời ngổn ngang, đen kịt ......
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Anh) 2:[Sao chép]
Sao chép!
What a moment to see him holding hands with another girl that she remembered in 7 years ... she gave up her blue balloons. His grasp ball soar once long ago, but she still stupefied to look, forget all that should have regret. That ball like a little green droplets fall fragrant and perfectly dissolved into vast blue ocean is the sky on the other ..... This time, too. She felt strangely calm ....
Walking Street packed with people today, after nearly 2 months apart .... he looked a little different .... he softly stroked her hair there. Now she stared at her more clearly. That girl looks so lovely, with waist-length hair, short skirts and light makeup. She suddenly turned to look at yourself in the mirror. The edited a bit to see him. But she paused. Her eyes were black and blue because staying up late a lot, pale skin, lips purple hair messed-up table ... made ​​her look very bad. Suddenly she looked toward it, caught sight familiar look toward her .... She was startled, quickly blended into the crowd ... it disappeared ..... dust out of your eyes - stung - ............ drenched night of Hue City that day to crushing strange ...
She is a final year student of Architecture, first love full of melancholy, he no longer loved her just because She refused to change. A girl full of local character like her why force must change instead. She was just as hard design work, not spend time with him ... eventually he lost feelings for her ...
After that day .... she downs really. What new habits and start from there. After putting the girls to school, she cafe alone. Looking smoke ..... She has some rather odd hobby ..... one of them is looking smoking man .... From the cafe alone, she has been misunderstood that she Love him or look at him just because smoke ....
One day ... he pulled out a cigarette lit and asked if she wanted to do a little no. She gently shook his head, "I do not suck horse," he looked at her for a moment and then said, "She can suck you? What kind?" She did not answer. From that day ... he never smokes in front of her again ...
One day He suddenly asked her: "Why are you always so sad?" She smiled at him - no say ....
He started tracking her across state lines on facebook ... I'm beginning to understand ....
He texted her a curt message: "Tomorrow afternoon you have an appointment with him I got you! Do not forget! "
As usual, she was smiling unresponsive. That afternoon, he stood in front of the house waiting for her .... He took her to a small hill, not far from the city. He forced her to walk up a hill. When she began to stress, he asked if she wanted to cry? She looked at him for a moment, tears began unshed, she cried as she was alone there. Some guests walked over to look, she counters, she just wanted to let loose hey all, forget all this life ......
After that day ... the whole sky full of mist in her world began changed ......
Some time later, he proposed to ask her .... She dully ... eyes of indeterminate space .....
With her ​​now ... to love a person ... she was really lazy .....
This time she was not silent anymore: "I think before starting anything, you should stop right now, to me that says, to know a person now really very difficult! Sorry ... "
But her words did not make him budge ....
It was her first time living in such circumstances the language novel. .. Every day, he would give her a bouquet of flowers in front of the gate. Today, the toroidal GMT, Tuesday, the xalem, today the Pink .... So that her living room vivid than.
She began phasing out routine daily message to the familiar machine ... instead She replied to his message. Now there is, at no ...
She kept habit cafe every morning ... but she did not sit with him ... But he still sat in a corner and looked at her like this ...
Sometimes you get away from the valley, because with her ​​personality, afraid he does not deserve ...
These days so keep repeating that she has added a new habit. Waking up is run right out the gate ....
One month later, she did not see him again ....
He disappeared from her life a surprise. States do not, no cafe, not even tel ....
She began to feel anxious. I wonder if you have encountered serious problems not ... Many times she wanted to call you but please keep hesitate .... Time goes slowly .... He gradually went into oblivion in the world Her complex ...
*****
On a foggy morning ... She receives a small message from his phone number, "7:30, before the field flagpole offline! He is waiting for you!"
After reading the message, she sat up straight ....... She will come to meet you .....
On the way, her head appeared numerous questions for his gold. What did you do last time?! ....
***
He stood there, with colored balloons Booc capital. Color she likes .... Her eyes still blackened, her hair was messed-up as the first time he met her at night city ....
He walked slowly, she quickly reached for balloons are in front .... But suddenly, his hands relaxed ...... balloons in the wind, soaring up high .... She stared followed, her heart confused, startled ....
"He doing what the hell ?! "
Between the vast square, has a slight sag red ball fly high .... everyone around anybody that watched stupefied looks like regret. A little boy asked his mother: "Why him to drop the opposition's beam mother?" The mother just smiled seemingly unaware of how to answer ....
He looked at her: "Do you regret not see?"
His question made ​​her startled .... She suddenly remembered the The first day he saw her .... The moment she saw her first love is next to another girl. At that time, she also thought about balloons blue ... She had forgotten that should have regrets ...
But today, she does not always look under it, she was angry with him, she regrets ...
Her lips began to tremble: "I say that's that about?"
"You know what? When I met you yet, after graduation, he received a scholarship from Japan ... I've thought about it lot on whether to go or not. He has made ​​every reason but did not have any reason he can not be fit to go. While things are unkempt so he saw me, a girl glance very personality, good looks ... You have a crush on you since that day ... And you are the reason he wanted to stay in the land of the former capital .... And fate brought us to cafe together ... his familiar start and become familiar your shop. Then he came earlier than usual shop ... just to wait and look at me like that. Then the opportunity also to him ...
But then you have to do with his attempts do? Is banishment, is apathy, is the friendly appearance to others but to me it does not .... You know that he was distressed not? Why do you treat me like that? What my past, so my first love, he has no value? He's good value for a girl like you not ???? He had stopped to love you, miss you, And the reason they became he wanted to study ... I'm happy? Procedures have been finalized already. He is about to leave, as well as the other balloons so ... I'll leave you now! "
He tears, he looked at her a moment, then turned and walked away. Leave her a sky gray ...
She stood there ... watched him ...
Then everything suddenly stopped from that moment ... and lasted nearly one hour ....
Every minute seemed elapsed endless ... Time as deliberately cast her tru .... slowly suspended just above the head ... she tried biting teeth ... and just know how to stop her trying not enabled cry ....
****
All that day, she locked herself in the room ... to think but what she did ...
She started to feel very bad ... For the past do his injury is not enough or something, even to hurt another one again. The same person .... worth much pain for her to this?
The next day, she sent him a minor appointment "Hello offline! 3h "
Now she has the gate, he was waiting there ....
He waited for her ... last ...
That day he drove her around town, two people no one talks to each other at. He is on rider to take the nooks small, tiny Hue, gone - Me too!
Pho night's final destination .... For him, it was magical, it was where he saw her. A scruffy girl, an aura that personality to the exotic. Today, she stared at the other couple. He impressed so much that when she had just arrived in the cafe that he realized immediately.
" Tomorrow he's gone ...! "
It was the first of his voice and she in that day.
She looked at him, watery eyes .... "I'll wait for you! Time and space will challenge his two kids, just let it come naturally will you? "
He smiled, took her hand straight ... leaving behind a patch of sky sprawling, dark. .....
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Anh) 3:[Sao chép]
Sao chép!
Cá我pHúT GIâ0ấY,泰仲泰CùNG M T C Gộôá我KHáC川崎ếN CôNHớđếN Hồ我7涂ổ..我ẹMUA首席人事官Cô区ảBó纳克湾MàU xanh大TRờ我区ảBóng土ộT泰湾LêN MộT C L U R Lúâồ我,我àC N C VẫôòN NGẩN NGườ我RA NHìN,N M T C区êấảVIệC LẽRA Nê氮钛ếC女ốI.B区ảóngđấY NHưMộT T N C GIọướxanh BéNHỏRơ我õM VàHò一谈何àNàN VàOđạ我ương xanh MêNH芒LàBầU TRờ我TRê起亚..... N我úC NàY Cũng VậY Cô日ấY MìNH BìNH TĩNHđếN LạLùNG的…
pHốđ我ộHôm不đông NGHị饧ườ我,秀克ầN 2áXA没有NG的…TRông Anh CóVẻHơ我KHáC.…ANH KHẽ似曾相识ốT TóCôGá我đó。我úC N C M YàôCHăCHúNHìN Côấr的õHơN.CôGá我đóTRông ThậT xinh XắN,Vớ我á我不óC Dà我竿我ưNG,Váy ngắN Và庄đ我ểM NHẹ。CôCHợT码头唱NHìN MìNH VàO TấM KíNH。ĐịNH CHỉNH的ửMộT CHú川崎GặP,T。NHưng CôCHợT KHựng Lạ我ắT Cô日âMđEN Vì日ứC khuya KHáNHIềU,大M T TặNHợNHạT,Mô我不íM BẵNG…T C LòóXòKHIếN CôTRông RấT Tệ。CHợT C Lạ我ôNHìN VềpHí一đó,BắT GặPáNH MắT阻四ộC NHìN V HướềNG MìNH的…CôGIậT MìNH,Vộ我òLẫN VàOđáMđông……MấH T T .....úBụ我湾VàO MắT礁Xè-ƯớTđẫM ............pHốđêM Củ胡ếHôMấY NãO NềđếN Lạ……
CôLàSinh VIên Kiến TrúC Năm铜ố我,我ố我不ìNHđầUđầY U SầU,ANH KHôòng C N YêU CôCHỉVìCôKHông CHịU他们đổI.我ộT C G I CáôáTíNHđầY Nộ我ựC C TạNHưô我骚pHả我他们đổ我CHứ。CôCHỉVìMIệT Mà我ếT KếNHững Công TrìNH,KHông DàNH公司ềU、Thờ我吉安首席人事官ANH…DầN DầN,MấT HẳN TìNH CảM Vớ我Cô……
秀HôMấY.…CôTRầM H,Cẳá我ó我让我ớ我CũNG BắTđầU TừđấY.秀川崎đưEM Gá我不ớ我TRườNG,CôLạ我咖啡我ộT MìNH。NHìN KHó我周四ốC .....C C T VôóMộà我的ở日íCH KHáKì区ặC ..... MộT强的ốđóLàNHìNđàNông HúT四ốC.…Từ川崎M咖啡店ộT MìNH,CôđãTừNG Bị嗨ểU LầM Rằng CôYêU,VìTA CHỉ干草NHìN,HúT四ốC.……
MộT HôM.和RúTđ我ếU ThuốC RA CHâM LửVàHỏ我CôCó亩ốN L M T Hàộơ我KHôNG。CôNHẹNHàng LắCđầU EM KO Hú饧ự“ANH TA NHìN CôMộT LúC Rồ我ảO C B CôéóHúTà?罗ạ我ì?“CôKHông TrảLờI.TừHôMđó…安柯宝胃肠ờH T C LúThuốáTRướC MặT CôNữ..
MộH T M T、Bô,ấCHợH T Cỏ我ô:“Tạ我骚TRông EM LúC NàO CũNG不ồN NHưVậY?”CôNHìN,M M Cườỉ我KHôNG Nó我……
ANH BắTđầU西奥Dõ我Cô作为NHững Dòng Trạng Thá我TRên facebook…,BắTđầU嗨ểU RA的…
ANH NHắN首席人事官CôM T C L Cộ锡ộốC:“志ềU麦EM CóHẹN Vớ我和Rồ我NHé!ĐừNG区ên!”
NHư日ường Lệ,CôLạ我ỉM Cườ我KHông Hồ我đáP.卡ềUđó,ANHđứng CHờ的ẵn TrướCông NHàCô的…ANHđưCôđ我đếN Mộ饧ọNđồ我NHỏ,CáCH THàNH pHốKHông Xa。,BắT CôpHả我đ我ộLêNđỉNHđồI.川崎CôBắTđầUđUố我的ứC,C,Hỏ我ôCó亩ốN KH KHóCông?CôNHìN,MộT LúC,NướC MắT BắTđầU CHựC TRàO RA,CôKHóC NHư日ểCHỉCóMộT MìNH CôởđấY MộT Và我NGườ我KHáCHđ我竿作为NHìN,CôCũNG MặT Kệ,CôCHỉ亩ốN栋H T C Tấêả,曲êN H Tđờế我àY ......
秀HôMđó…CảBầU TRờ我đầY的ươNG Mù仲日ếGIớ我CủCôBắTđầU他们đổ我......
MộT日ờ我吉安秀đó,ANH ngỏLờ我YêU Cô的…Cô日ẫnờ…我ắt NHìN VềKhoảng KHôNG吉安VôđịNH .....
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: