Finding a good flat in Dublin at a price you could afford was like fin dịch - Finding a good flat in Dublin at a price you could afford was like fin Việt làm thế nào để nói

Finding a good flat in Dublin at a

Finding a good flat in Dublin at a price you could afford was like finding gold in the gold rush. The best way was by personal contact: if you knew someone who knew someone who was leaving a place, that often worked. But if, like Jo, you had only just arrived in Dublin, there was no chance of any personal contact, nobody to tell you that their bedsit would be vacant at the end of the month. No, it was a matter of staying in a hostel and searching.

For Jo, Dublin was a very big blank spot. She really felt she was stepping into the unknown when she got on the train to go and work there. She didn't ask herself why she was going there in the first place. It had been assumed by everyone she went around with at school that she would go. Who would stay in a one-horse town, the back of beyond, the end of the world, the sticks? That's all she had heard for years. They were all going to get out, escape, see some life, get some living in, have a real kind of existence, and some of the others in her class had gone as far as the towns of Ennis or Limerick, where an elder sister or an aunt would see them settled in. But out of Jo's year, none of them were going to Dublin. She was heading off on her own.

Jo's mother thought it would be great if she stayed permanently in the hostel. It was run by nuns, and she would come to no harm. Her father said that he hoped they kept the place warm; hostels were well known for being freezing. Jo's sisters, who worked in a hotel as waitresses, said she must be off her head to have stayed a whole week in a hostel. But Jo didn't know they were all still thinking about her and discussing her, as she answered the advertisement for a flat in Ringsend. It said, 'Own room, own television, share kitchen, bathroom'. It was very near the post office where she worked and seemed too good to be true. Please, please let it be nice, let them like me, let it not be too dear!

There wasn't a queue for this one because it wasn't so much 'Flat to Let', more 'Third Girl Wanted'. The fact that it said 'own television' made Jo wonder whether it might be too high a class for her, but the house did not look in any way overpowering. An ordinary red-brick terraced house with a basement. But the flat was not in the basement, it was upstairs. And a cheerful-looking girl with a college scarf, obviously a failed applicant, was coming down the stairs. 'Desperate place', she said to Jo. 'They're both awful. Common as dirt'. 'Oh', said Jo and went on climbing.

'Hello', said the girl with 'Nessa' printed on her T-shirt. 'Did you see that toffee-nosed girl going out? I can't stand that kind, I can't stand them'. 'What did she do?' asked Jo. 'Do? She didn't have to do anything. She just poked around and pulled a face and sort of giggled and then said, "Is this all there is to it? Oh dear, oh dear", in a posh accent. We wouldn't have her in here, would we, Pauline?'.

Pauline had a psychedelic shirt on, so colourful it almost hurt the eyes, but even so it was only slightly brighter than her hair. Pauline was a punk, Jo noted with amazement. She had seen some of them on O'Connell Street, but hadn't met one close up to talk to. 'I'm Jo, I work in the post office and I rang'. Nessa said they were just about to have a mug of tea. She produced three mugs; one had 'Nessa' and one had 'Pauline' and the other one had 'Other' written on it. 'We'll get your name put on if you come to stay', she said generously.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Finding a good flat in Dublin at a price you could afford was like finding gold in the gold rush. The best way was by personal contact: if you knew someone who knew someone who was leaving a place, that often worked. But if, like Jo, you had only just arrived in Dublin, there was no chance of any personal contact, nobody to tell you that their bedsit would be vacant at the end of the month. No, it was a matter of staying in a hostel and searching.For Jo, Dublin was a very big blank spot. She really felt she was stepping into the unknown when she got on the train to go and work there. She didn't ask herself why she was going there in the first place. It had been assumed by everyone she went around with at school that she would go. Who would stay in a one-horse town, the back of beyond, the end of the world, the sticks? That's all she had heard for years. They were all going to get out, escape, see some life, get some living in, have a real kind of existence, and some of the others in her class had gone as far as the towns of Ennis or Limerick, where an elder sister or an aunt would see them settled in. But out of Jo's year, none of them were going to Dublin. She was heading off on her own.Jo's mother thought it would be great if she stayed permanently in the hostel. It was run by nuns, and she would come to no harm. Her father said that he hoped they kept the place warm; hostels were well known for being freezing. Jo's sisters, who worked in a hotel as waitresses, said she must be off her head to have stayed a whole week in a hostel. But Jo didn't know they were all still thinking about her and discussing her, as she answered the advertisement for a flat in Ringsend. It said, 'Own room, own television, share kitchen, bathroom'. It was very near the post office where she worked and seemed too good to be true. Please, please let it be nice, let them like me, let it not be too dear!There wasn't a queue for this one because it wasn't so much 'Flat to Let', more 'Third Girl Wanted'. The fact that it said 'own television' made Jo wonder whether it might be too high a class for her, but the house did not look in any way overpowering. An ordinary red-brick terraced house with a basement. But the flat was not in the basement, it was upstairs. And a cheerful-looking girl with a college scarf, obviously a failed applicant, was coming down the stairs. 'Desperate place', she said to Jo. 'They're both awful. Common as dirt'. 'Oh', said Jo and went on climbing.'Hello', said the girl with 'Nessa' printed on her T-shirt. 'Did you see that toffee-nosed girl going out? I can't stand that kind, I can't stand them'. 'What did she do?' asked Jo. 'Do? She didn't have to do anything. She just poked around and pulled a face and sort of giggled and then said, "Is this all there is to it? Oh dear, oh dear", in a posh accent. We wouldn't have her in here, would we, Pauline?'.Pauline had a psychedelic shirt on, so colourful it almost hurt the eyes, but even so it was only slightly brighter than her hair. Pauline was a punk, Jo noted with amazement. She had seen some of them on O'Connell Street, but hadn't met one close up to talk to. 'I'm Jo, I work in the post office and I rang'. Nessa said they were just about to have a mug of tea. She produced three mugs; one had 'Nessa' and one had 'Pauline' and the other one had 'Other' written on it. 'We'll get your name put on if you come to stay', she said generously.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Việc tìm kiếm một căn hộ tốt ở Dublin ở một mức giá bạn có thể đủ khả năng giống như việc tìm vàng trong cơn sốt vàng. Cách tốt nhất là qua tiếp xúc cá nhân: nếu bạn biết một người biết một người đã để lại một chỗ, mà thường xuyên làm việc. Nhưng nếu, như Jo, bạn đã chỉ vừa mới đến Dublin, không có cơ hội của bất kỳ liên hệ cá nhân, không ai nói với bạn rằng bedsit họ sẽ bỏ trống vào cuối tháng. Không, đó là một vấn đề ở trong một nhà nghỉ và tìm kiếm. Đối với Jo, Dublin là một chỗ trống rất lớn. Cô thực sự cảm thấy cô đang bước vào chưa biết khi cô đã nhận trên tàu để đi làm việc ở đó. Cô không hỏi mình tại sao cô ấy sắp có ở nơi đầu tiên. Nó đã được đảm nhận bởi tất cả mọi người cô đi xung quanh với ở trường cô sẽ đi. Ai sẽ ở trong một thị trấn một con ngựa, mặt sau của ngoài, kết thúc của thế giới, những cây gậy? Đó là tất cả những gì đã nghe trong nhiều năm qua. Tất cả đều sẽ nhận được, thoát ra khỏi, thấy một số cuộc sống, có được một số sống trong, có một loại thực sự của sự tồn tại, và một số người khác trong lớp của cô đã đi xa như các thị trấn của Ennis hoặc Limerick, nơi mà một chị gái hay một người dì sẽ thấy họ định cư tại. Nhưng trong năm Jo, không ai trong số họ đã đi đến Dublin. Cô đã được nhóm đi theo cách của mình. Mẹ của Jo nghĩ rằng nó sẽ là tuyệt vời nếu cô ở lại vĩnh viễn trong ký túc xá. Nó được điều hành bởi các nữ tu, và cô ấy sẽ đến để không có hại. Cha cô nói rằng ông hy vọng họ giữ nơi ấm áp; ký túc xá đã rất nổi tiếng được đông lạnh. Chị em Jo, người đã làm việc trong một khách sạn như các nữ tiếp viên cho biết, cô phải ra khỏi đầu cô đã ở lại cả tuần trong một nhà nghỉ. Nhưng Jo đã không biết rằng họ đã được tất cả vẫn còn suy nghĩ về cô ấy và thảo luận về cô, khi cô trả lời quảng cáo cho một căn hộ ở Ringsend. Nó nói, "căn phòng riêng, truyền hình riêng, chia sẻ nhà bếp, phòng tắm. Nó đã rất gần bưu điện nơi cô làm việc và có vẻ quá tốt là đúng. Xin vui lòng, xin vui lòng cho nó được tốt đẹp, để cho họ như tôi, để cho nó không quá đắt! Không có một hàng đợi cho này bởi vì nó không phải là quá nhiều 'Flat Let', nhiều hơn 'Cô gái thứ ba Wanted'. Thực tế là nó nói 'truyền hình của riêng' làm Jo tự hỏi liệu nó có thể là một lớp quá cao đối với cô, nhưng nhà không nhìn trong bất kỳ cách nào áp đảo. Một màu đỏ gạch nhà bậc thang bình thường với một tầng hầm. Nhưng các căn hộ không ở trong tầng hầm, nó đã lên lầu. Và một cô gái vui vẻ nhìn với một chiếc khăn học đại học, rõ ràng là một người nộp đơn thất bại, đã đi xuống cầu thang. 'Desperate nơi ", cô nói với Jo. "Họ đều là khủng khiếp. Phổ biến như bụi '. 'Oh', Jo nói và đi về leo núi. 'Hello', cô gái nói với 'Nessa' in trên áo thun của mình. 'Anh có nhìn thấy cô gái kẹo bơ cứng rắn đi ra ngoài? Tôi không thể đứng đó loại, tôi không thể chịu nổi ". 'Những gì cô ấy đã làm?' hỏi Jo. 'Do? Cô không phải làm gì cả. Cô ấy chỉ chọc xung quanh và kéo một khuôn mặt và kiểu cười khúc khích và sau đó nói, "Đây có phải là tất cả để có nó? Ôi trời ơi, ôi", trong một giọng sang trọng. Chúng tôi sẽ không có cô ấy ở đây, chúng tôi sẽ, Pauline? '. Pauline đã có một chiếc áo ảo giác, vì vậy màu sắc nó gần như làm tổn thương mắt, nhưng ngay cả như vậy nó chỉ là một chút sáng hơn mái tóc của mình. Pauline là một punk, Jo ghi nhận với sự kinh ngạc. Cô đã nhìn thấy một số trong số họ trên O'Connell Street, nhưng đã không được đáp ứng một đóng lên để nói chuyện. 'Tôi là Jo, tôi làm việc tại bưu điện và tôi gọi điện thoại'. Nessa nói rằng họ chỉ là về để có một cốc trà. Cô sản xuất ba cốc; ai có 'Nessa' và một có "Pauline 'và một người khác đã' Khác 'được viết trên đó. 'Chúng tôi sẽ nhận được tên của bạn đặt trên nếu bạn đến để ở lại ", cô cho biết quảng đại.









đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: