Cái phút giây thấy anh tay trong tay cùng một cô gái khác khiến cô nhớ dịch - Cái phút giây thấy anh tay trong tay cùng một cô gái khác khiến cô nhớ Nhật làm thế nào để nói

Cái phút giây thấy anh tay trong ta

Cái phút giây thấy anh tay trong tay cùng một cô gái khác khiến cô nhớ đến hồi 7 tuổi...mẹ mua cho cô quả bóng bay màu xanh da trời. Quả bóng tuột tay bay lên một lúc lâu rồi, mà cô vẫn còn ngẩn người ra nhìn, quên mất cả việc lẽ ra nên tiếc nuối. Quả bóng đấy như một giọt nước xanh bé nhỏ rơi thõm và hòa tan hoàn toàn vào đại dương xanh mênh mang là bầu trời trên kia..... Lúc này cũng vậy. Cô thấy mình bình tĩnh đến lạ lùng....
Phố đi bộ hôm nay đông nghịt người, Sau gần 2 tháng xa nhau.... trông anh có vẻ hơi khác.... anh khẽ vuốt tóc cô gái đó. Lúc này cô chăm chú nhìn cô ấy rõ hơn. Cô gái đó trông thật xinh xắn, với mái tóc dài ngang lưng, váy ngắn và trang điểm nhẹ. Cô chợt quay sang nhìn mình vào tấm kính. Định chỉnh sửa một chút khi gặp anh. Nhưng cô chợt khựng lại. Mắt cô thâm đen vì thức khuya khá nhiều, da mặt nhợt nhạt, môi tím bẵng... Tóc lòa xòa khiến cô trông rất tệ. Chợt cô lại nhìn về phía đó, bắt gặp ánh mắt quen thuộc nhìn về hướng mình.... Cô giật mình, vội hòa lẫn vào đám đông...mất hút..... Bụi bay vào mắt - Cay xè - Ướt đẫm............ Phố đêm của Huế hôm ấy não nề đến lạ...
Cô là sinh viên Kiến Trúc năm cuối, mối tình đầu đầy u sầu, anh không còn yêu cô chỉ vì cô không chịu thay đổi. Một cô gái cá tính đầy nội lực như cô tại sao phải thay đổi chứ. Cô chỉ vì miệt mài thiết kế những công trình, không dành nhiều thời gian cho anh... dần dần anh mất hẳn tình cảm với cô...
Sau hôm ấy.... cô trầm hẳn. Cái thói quen mới cũng bắt đầu từ đấy. Sau khi đưa em gái tới trường, cô lại cafe một mình. Nhìn khói thuốc..... Cô có một vài sở thích khá kì quặc.....một trong số đó là nhìn đàn ông hút thuốc.... Từ khi cafe một mình, cô đã từng bị hiểu lầm rằng cô yêu anh ta chỉ vì hay nhìn anh hút thuốc....
Một hôm... anh rút điếu thuốc ra châm lửa và hỏi cô có muốn làm một hơi không. Cô nhẹ nhàng lắc đầu "Em ko hút ngựa" anh ta nhìn cô một lúc rồi bảo "Cô bé có hút à? Loại gì? " Cô không trả lời. Từ hôm đó... anh ko bao giờ hút thuốc lá trước mặt cô nữa...
Một hôm, Anh bất chợt hỏi cô : "Tại sao trông em lúc nào cũng buồn như vậy?" Cô nhìn anh mỉm cười - không nói....
Anh bắt đầu theo dõi cô qua những dòng trạng thái trên facebook... Anh bắt đầu hiểu ra....
Anh nhắn cho cô một tin cộc lốc : "Chiều mai em có hẹn với anh rồi nhé! Đừng quên!"
Như thường lệ, cô lại mỉm cười không hồi đáp. Chiều đó, anh đứng chờ sẵn trước công nhà cô.... Anh đưa cô đi đến một ngọn đồi nhỏ, cách thành phố không xa. Anh bắt cô phải đi bộ lên đỉnh đồi. Khi cô bắt đầu đuối sức, anh hỏi cô có muốn khóc không? Cô nhìn anh một lúc, nước mắt bắt đầu chực trào ra, cô khóc to như thể chỉ có một mình cô ở đấy. Một vài người khách đi ngang qua nhìn, cô cũng mặt kệ, cô chỉ muốn tung hê tất cả, quên hết đời này......
Sau hôm đó... cả bầu trời đầy sương mù trong thế giới của cô bắt đầu thay đổi......
Một thời gian sau đó, anh ngỏ lời yêu cô.... Cô thẫn thờ... mắt nhìn về khoảng không gian vô định.....
Với cô bây giờ... để yêu một người... cô thật sự rất lười nhác.....
Lần này cô không im lặng nữa : "Em nghĩ khi chưa bắt đầu điều gì cả, anh nên dừng lại ngay lúc này, với em mà nói, để quen một người bây giờ thật sự rất khó khăn! Sorry..."
Nhưng những lời nói của cô đã không thể làm anh lay chuyển....
Đó là lần đầu tiên cô sống trong hoàn cảnh như tiểu thuyết ngôn tình... Mỗi ngày, anh đều tặng cho cô một bó hoa ở trước cổng. hôm thì xuyến chi, hôm thì xalem, hôm lại hồng .... Nhờ vậy mà phòng khách nhà cô sinh động hơn hẳn.
Cô bắt đầu bỏ dần thói quen nhắn tin hàng ngày cho số máy quen thuộc... thay vào đó, cô trả lời tin nhắn cho anh. Lúc có, lúc không...
Cô vẫn giữ thói quen cafe mỗi sáng... nhưng cô không ngồi cùng anh... Nhưng anh thì vẫn ngồi một góc và nhìn cô như vậy...
Nhiều lúc anh định bỏ cuộc, vì với tính cách của cô, e rằng anh không xứng...
Những ngày như vậy cứ lặp đi lặp lại khiến cô có thêm một thói quen mới. Thức dậy là chạy ngay ra cổng....
Một tháng sau, cô không thấy anh nữa....
Anh biến mất khỏi cuộc sống của cô một cách ngỡ ngàng. Hoa không, cafe không, cả đt cũng không....
Cô bắt đầu cảm thấy lo lắng. Không biết anh có gặp phải vấn đề gì nghiêm trọng lắm không... Nhiều lúc cô muốn gọi cho anh nhưng lòng cứ chần chừ.... Thời gian trôi chầm chậm.... Anh dần đi vào quên lãng trong thế giới đầy phức tạp của cô...
*****
Vào một buổi sáng đầy sương... Cô nhận được một tin nhắn nhỏ, từ sđt của anh : " 7h30, trước sân cột cờ nhé! Anh đang đợi em!"
Đọc xong tin nhắn, cô bật dậy ngay....... Cô sẽ đến gặp anh.....
Trên đường đi, trong đầu cô xuất hiện vô vàng câu hỏi dành cho anh. Anh đã làm gì trong thời gian vừa qua?!....
***
Anh đứng đó, với chùm bóng bay màu booc đô. Màu cô thích.... Mắt cô vẫn thâm đen, tóc cô vẫn lòa xòa như cái lần đầu tiên anh gặp cô ở phố đêm....
Anh chầm chậm bước, cô vội với tay đến chùm bóng bay đang ở trước mặt.... Nhưng bất chợt, tay anh thả lỏng...... Chùm bóng bay theo gió, vút lên cao.... Cô tròn mắt nhìn theo, lòng cô rối bời, thảng thốt....
"Anh đang làm cái quái gì vậy?!"
Giữa cái quảng trường rộng lớn ấy, lại có một chùng bóng màu đỏ bay nhẹ lên cao.... mọi người xung quanh ai cũng ngẩn người ra nhìn theo vẻ như tiếc nuối. Một chú bé hỏi mẹ :" Tại sao chú ấy lại thả chùm bóng ra thế mẹ?" Bà mẹ chỉ mỉm cười dường như không biết phải trả lời như thế nào....
Anh nhìn cô : "Em có thấy tiếc nuối không?"
Câu hỏi của anh khiến cô thoáng giật mình.... Cô bỗng nhớ đến cái ngày đầu tiên anh nhìn thấy cô.... Cái lúc cô thấy mối tình đầu của mình đang bên cạnh một cô gái khác. Lúc ấy, cô cũng nghĩ về quả bóng bay màu xanh da trời... Cô đã quên mất việc lẽ ra nên tiếc nuối...
Nhưng hôm nay, cô không mãi nhìn theo nó, cô đang giận anh , cô đang tiếc nuối...
Môi cô bắt đầu run : "Anh nói vậy là có ý gì?"
" Em biết không? Lúc chưa gặp em, sau khi tốt nghiệp anh nhận được một học bổng của Nhật Bản... Anh đã suy nghĩ rất nhiều về việc có nên đi hay không. Anh đã tìm mọi lý do nhưng đã không có lý do nào phù hợp để anh không thể đi. Trong lúc mọi thứ đang rồi bời như vậy anh đã nhìn thấy em, một cô gái thoáng qua rất cá tính, ưa nhìn... Anh đã phải lòng em ngay từ hôm đó... Và em chính là lý do để anh muốn ở lại mảnh đất cố đô này.... Và định mệnh đã đưa chúng ta đến với nhau... quán cafe quen thuộc của anh bắt đầu cũng trở thành quán quen của em. Rồi anh đến quán sớm hơn thường ngày... chỉ để đợi và nhìn em như thế. Rồi cơ hội cũng đến với anh...
Nhưng rồi em đã làm gì với những cô gắng của anh nào? Là xua đuổi, là thờ ơ, là cái vẻ ngoài thân thiện với người khác nhưng với anh thì không.... Em có biết là anh đau đớn lắm không? Tại sao em lại đối xử với anh như vậy? Cái quá khứ của em, cái mối tình đầu của em, anh ta có xứng không? Anh ta có xứng với một cô gái như em không???? Anh đã dừng lại việc yêu em, nhớ em, Và chính em lại trở thành lý do anh muốn đi du học... Em vui không? Thủ tục đã xong xuôi cả rồi. Anh sắp đi rồi, cũng như chùm bóng bay kia vậy... Anh sẽ rời xa em ngay từ bây giờ!"
Anh rơi nước mắt, anh nhìn cô một lúc rồi quay lưng bước đi. Để lại cho cô cả một bầu trời xám xịt...
Cô đứng đó ...nhìn theo anh...
Rồi mọi thứ bỗng dưng dừng lại từ khoảnh khắc ấy... và kéo dài gần 1 giờ đồng hồ....
Từng giây phút trôi qua tưởng chừng như vô tận... Thời gian như cố tình trù ếm cô.... cứ chầm chậm lơ lững phía trên đầu... cô cố cắn chặt hai hàm răng... và chỉ biết cố làm sao để ngăn mình không bật khóc....
****
Cả ngày hôm đó, cô lại tự nhốt mình trong phòng... để suy nghĩ nhưng gì cô đã làm...
Cô bắt đầu cảm thấy mình thật tồi... Để quá khứ làm tổn thương mình chưa đủ hay sao, lại còn làm tổn thương thêm một người khác nữa. Cái con người ấy.... có đáng để cho cô phải đau đớn nhiều như vậy không?
Hôm sau, cô gửi anh một cuộc hẹn nhỏ : "Hello nhé! 3h"
Lúc cô vừa ra cổng thì anh đang đợi ở đó....
Anh đợi cô... lần cuối...
Ngày hôm đó anh chở cô dạo phố, hai người không ai nói với ai câu nào. Anh thì cứ cầm lái đến tận những ngóc ngách nhỏ, xứ Huế bé nhỏ này, đi rồi - nhớ lắm!
Phố đêm là điểm dừng chân cuối cùng.... Với anh, nơi đây rất kì diệu, chính nơi anh nhìn thấy cô. Một cô gái xuề xòa, toát ra cái vẻ cá tính đến kỳ lạ. Hôm ấy, cô nhìn chằm chằm vào cặp đôi kia. Anh ấn tượng đến nỗi khi cô vừa đặt chân đến quán cafe ấy là anh nhận ra ngay.
" Mai anh đi rồi...!"
Đó là câu thoại đầu tiên của anh và cô trong cả ngày hôm ấy.
Cô nhìn anh, mắt ngân ngấn nước.... : "Em sẽ đợi anh! Thời gian, không gian sẽ thử thách hai đứa mình, hãy cứ để mọi chuyện đến tự nhiên anh nhé!"
Anh mỉm cười, nắm tay cô tiến thẳng ... để lại sau lưng cả một khoảng trời ngổn ngang, đen kịt ......
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Nhật) 1: [Sao chép]
Sao chép!
... 7 歳まで彼女の心になります別の女の子を手にする瞬間彼女青いボールをフライのために母が買ってくれた。ボール フライを逃したの手を一度に長い前に、彼女がまだ不合理な人見て、忘れては作品全体を後悔する必要があります。小さなベビー ブルー水滴秋 thõm と広大な青い海に完全に溶解をもたらすようなボールは、上記空..この時、あまりにも。彼女が見つかりましたに穏やかな奇妙な.。今日映画のリメーク版が東に歩く人は、ほぼ 2 ヶ月離れて後. 多少異なるようだ。. その女の子私の髪爪があります。この時点で彼女は彼女より明確に覗き込んだ。その女の子はとてもきれい、長い髪、短いスカートと腰椎の光です。彼女が急にガラスに自分の姿を見ています。あなたに会えて少しを編集する予定です。彼女が突然 khựng。鋭い黒目のでかなり遅く、青白い肌を光の紫色の唇.非常に悪く見る彼女の髪を軽く Xòa なります。突然彼女はそれに向かって見て、自分自身に向かっておなじみ目見てをキャッチします.。彼女びっくり、ラッシュ ブレンド... 群衆の中に失われた....Xè 降り注ぐ目ケイに飛び散るダスト.色相のナイトライフは日に奇妙な脳石積み.建築の学生だった昨年、はじめて憂鬱のフルの愛、彼はもはや彼女を愛している彼女は変更されることはないです。変更がなぜ彼女の個性として内部電源の完全女の子。彼女のデザイン作品を撚るといってしない多くを費やす彼の時間の彼は徐々 に彼女を失う感情.1 日後、彼女はダウンします。新しいルーチンは、そこからまた始めた。学校に行く女の子を読み込んだら、彼女はカフェを出た。煙を見て。彼女はかなり奇妙な趣味のカップルを持っている. それらの 1 つは喫煙男性に見えるが.。カフェだけで、以来彼女今まで誤解されているだけを見るためまたは喫煙、彼女が彼を愛している.。1 日. 彼は火をタバコで取り出して、非蒸気にするを求めます。彼女は優しく「吸わない」彼はしばらくの間、彼女を見て、それから言った「彼女が吸い込ま頭を振った?どのようなタイプですか。」彼女は答えなかった。その日から彼は決して彼女の前で吸います。ある日、彼は突然彼女に尋ねた:「なぜあなた見えるとても悲しいですか?」彼女は彼と言って笑みを浮かべてないを見た.彼は facebook の回線状態によって彼女を追跡を開始.彼は始まった.彼は彼女に短いメッセージを与えた:「私は ya と明日午後予定をある!忘れてはいけない!」Như thường lệ, cô lại mỉm cười không hồi đáp. Chiều đó, anh đứng chờ sẵn trước công nhà cô.... Anh đưa cô đi đến một ngọn đồi nhỏ, cách thành phố không xa. Anh bắt cô phải đi bộ lên đỉnh đồi. Khi cô bắt đầu đuối sức, anh hỏi cô có muốn khóc không? Cô nhìn anh một lúc, nước mắt bắt đầu chực trào ra, cô khóc to như thể chỉ có một mình cô ở đấy. Một vài người khách đi ngang qua nhìn, cô cũng mặt kệ, cô chỉ muốn tung hê tất cả, quên hết đời này...... Sau hôm đó... cả bầu trời đầy sương mù trong thế giới của cô bắt đầu thay đổi......Một thời gian sau đó, anh ngỏ lời yêu cô.... Cô thẫn thờ... mắt nhìn về khoảng không gian vô định..... Với cô bây giờ... để yêu một người... cô thật sự rất lười nhác.....Lần này cô không im lặng nữa : "Em nghĩ khi chưa bắt đầu điều gì cả, anh nên dừng lại ngay lúc này, với em mà nói, để quen một người bây giờ thật sự rất khó khăn! Sorry..."Nhưng những lời nói của cô đã không thể làm anh lay chuyển....Đó là lần đầu tiên cô sống trong hoàn cảnh như tiểu thuyết ngôn tình... Mỗi ngày, anh đều tặng cho cô một bó hoa ở trước cổng. hôm thì xuyến chi, hôm thì xalem, hôm lại hồng .... Nhờ vậy mà phòng khách nhà cô sinh động hơn hẳn. Cô bắt đầu bỏ dần thói quen nhắn tin hàng ngày cho số máy quen thuộc... thay vào đó, cô trả lời tin nhắn cho anh. Lúc có, lúc không... Cô vẫn giữ thói quen cafe mỗi sáng... nhưng cô không ngồi cùng anh... Nhưng anh thì vẫn ngồi một góc và nhìn cô như vậy...Nhiều lúc anh định bỏ cuộc, vì với tính cách của cô, e rằng anh không xứng...Những ngày như vậy cứ lặp đi lặp lại khiến cô có thêm một thói quen mới. Thức dậy là chạy ngay ra cổng....Một tháng sau, cô không thấy anh nữa....Anh biến mất khỏi cuộc sống của cô một cách ngỡ ngàng. Hoa không, cafe không, cả đt cũng không....Cô bắt đầu cảm thấy lo lắng. Không biết anh có gặp phải vấn đề gì nghiêm trọng lắm không... Nhiều lúc cô muốn gọi cho anh nhưng lòng cứ chần chừ.... Thời gian trôi chầm chậm.... Anh dần đi vào quên lãng trong thế giới đầy phức tạp của cô... ***** Vào một buổi sáng đầy sương... Cô nhận được một tin nhắn nhỏ, từ sđt của anh : " 7h30, trước sân cột cờ nhé! Anh đang đợi em!" Đọc xong tin nhắn, cô bật dậy ngay....... Cô sẽ đến gặp anh.....Trên đường đi, trong đầu cô xuất hiện vô vàng câu hỏi dành cho anh. Anh đã làm gì trong thời gian vừa qua?!....*** Anh đứng đó, với chùm bóng bay màu booc đô. Màu cô thích.... Mắt cô vẫn thâm đen, tóc cô vẫn lòa xòa như cái lần đầu tiên anh gặp cô ở phố đêm....Anh chầm chậm bước, cô vội với tay đến chùm bóng bay đang ở trước mặt.... Nhưng bất chợt, tay anh thả lỏng...... Chùm bóng bay theo gió, vút lên cao.... Cô tròn mắt nhìn theo, lòng cô rối bời, thảng thốt.... "Anh đang làm cái quái gì vậy?!"Giữa cái quảng trường rộng lớn ấy, lại có một chùng bóng màu đỏ bay nhẹ lên cao.... mọi người xung quanh ai cũng ngẩn người ra nhìn theo vẻ như tiếc nuối. Một chú bé hỏi mẹ :" Tại sao chú ấy lại thả chùm bóng ra thế mẹ?" Bà mẹ chỉ mỉm cười dường như không biết phải trả lời như thế nào.... Anh nhìn cô : "Em có thấy tiếc nuối không?" Câu hỏi của anh khiến cô thoáng giật mình.... Cô bỗng nhớ đến cái ngày đầu tiên anh nhìn thấy cô.... Cái lúc cô thấy mối tình đầu của mình đang bên cạnh một cô gái khác. Lúc ấy, cô cũng nghĩ về quả bóng bay màu xanh da trời... Cô đã quên mất việc lẽ ra nên tiếc nuối...Nhưng hôm nay, cô không mãi nhìn theo nó, cô đang giận anh , cô đang tiếc nuối... Môi cô bắt đầu run : "Anh nói vậy là có ý gì?"" Em biết không? Lúc chưa gặp em, sau khi tốt nghiệp anh nhận được một học bổng của Nhật Bản... Anh đã suy nghĩ rất nhiều về việc có nên đi hay không. Anh đã tìm mọi lý do nhưng đã không có lý do nào phù hợp để anh không thể đi. Trong lúc mọi thứ đang rồi bời như vậy anh đã nhìn thấy em, một cô gái thoáng qua rất cá tính, ưa nhìn... Anh đã phải lòng em ngay từ hôm đó... Và em chính là lý do để anh muốn ở lại mảnh đất cố đô này.... Và định mệnh đã đưa chúng ta đến với nhau... quán cafe quen thuộc của anh bắt đầu cũng trở thành quán quen của em. Rồi anh đến quán sớm hơn thường ngày... chỉ để đợi và nhìn em như thế. Rồi cơ hội cũng đến với anh...
Nhưng rồi em đã làm gì với những cô gắng của anh nào? Là xua đuổi, là thờ ơ, là cái vẻ ngoài thân thiện với người khác nhưng với anh thì không.... Em có biết là anh đau đớn lắm không? Tại sao em lại đối xử với anh như vậy? Cái quá khứ của em, cái mối tình đầu của em, anh ta có xứng không? Anh ta có xứng với một cô gái như em không???? Anh đã dừng lại việc yêu em, nhớ em, Và chính em lại trở thành lý do anh muốn đi du học... Em vui không? Thủ tục đã xong xuôi cả rồi. Anh sắp đi rồi, cũng như chùm bóng bay kia vậy... Anh sẽ rời xa em ngay từ bây giờ!"
Anh rơi nước mắt, anh nhìn cô một lúc rồi quay lưng bước đi. Để lại cho cô cả một bầu trời xám xịt...
Cô đứng đó ...nhìn theo anh...
Rồi mọi thứ bỗng dưng dừng lại từ khoảnh khắc ấy... và kéo dài gần 1 giờ đồng hồ....
Từng giây phút trôi qua tưởng chừng như vô tận... Thời gian như cố tình trù ếm cô.... cứ chầm chậm lơ lững phía trên đầu... cô cố cắn chặt hai hàm răng... và chỉ biết cố làm sao để ngăn mình không bật khóc....
****
Cả ngày hôm đó, cô lại tự nhốt mình trong phòng... để suy nghĩ nhưng gì cô đã làm...
Cô bắt đầu cảm thấy mình thật tồi... Để quá khứ làm tổn thương mình chưa đủ hay sao, lại còn làm tổn thương thêm một người khác nữa. Cái con người ấy.... có đáng để cho cô phải đau đớn nhiều như vậy không?
Hôm sau, cô gửi anh một cuộc hẹn nhỏ : "Hello nhé! 3h"
Lúc cô vừa ra cổng thì anh đang đợi ở đó....
Anh đợi cô... lần cuối...
Ngày hôm đó anh chở cô dạo phố, hai người không ai nói với ai câu nào. Anh thì cứ cầm lái đến tận những ngóc ngách nhỏ, xứ Huế bé nhỏ này, đi rồi - nhớ lắm!
Phố đêm là điểm dừng chân cuối cùng.... Với anh, nơi đây rất kì diệu, chính nơi anh nhìn thấy cô. Một cô gái xuề xòa, toát ra cái vẻ cá tính đến kỳ lạ. Hôm ấy, cô nhìn chằm chằm vào cặp đôi kia. Anh ấn tượng đến nỗi khi cô vừa đặt chân đến quán cafe ấy là anh nhận ra ngay.
" Mai anh đi rồi...!"
Đó là câu thoại đầu tiên của anh và cô trong cả ngày hôm ấy.
Cô nhìn anh, mắt ngân ngấn nước.... : "Em sẽ đợi anh! Thời gian, không gian sẽ thử thách hai đứa mình, hãy cứ để mọi chuyện đến tự nhiên anh nhé!"
Anh mỉm cười, nắm tay cô tiến thẳng ... để lại sau lưng cả một khoảng trời ngổn ngang, đen kịt ......
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Nhật) 2:[Sao chép]
Sao chép!
彼は彼女が7年間で覚えて別の女の子と手をつないで見るためにどのような瞬間...彼女は彼女の青い風船をあきらめました。彼の把握ボールはずっと前に一度舞い上がるが、彼女はまだ後悔を持っている必要があり、そのすべてを忘れて、見てボーッとなります。小さな緑の滴のようなそのボールは香りの秋と完全に広大な青い海に溶けすぎ、他の.....この時間に空です。
彼女は....妙に落ち着いた感じ、彼は静かにそこに彼女の髪を撫で....彼は少し違って見え....後、ほぼ2ヶ月離れて、今日の人々を詰めウォーキングストリート。今、彼女はより明確に彼女を見つめていました。その女の子は、ウエストの長さの髪、短いスカートと薄化粧で、とても素敵に見えます。彼女は突然、鏡で自分を見に転じました。彼を見るためにビットを編集しました。しかし、彼女は一時停止しました。後半に多く、青白い肌、唇紫髪めちゃめちゃアップテーブルを...まで滞在することは、彼女は非常に悪い見えたので、彼女の目は黒と青でした。突然、彼女は...それは姿を消した.....彼女はすぐに群衆の中にブレンドし、驚いた...、それに向かって見て彼女に向かって視界おなじみの顔をキャッチし、あなたの目のうちほこり-刺さ- ............日奇妙な破砕に...ということフエ市の降り注ぐ夜
彼女は憂鬱の完全なアーキテクチャ、最初の愛の最終年度の学生で、彼はもはや単なるので、彼女を愛していません彼女は変更することを拒否しました。彼女なぜ力のようなローカルの文字の完全な女の子が代わりに変更する必要があります。
彼女がいない、最終的に彼が...彼女のために感情を失った...彼と一緒に時間を過ごす、単にハードの設計作業の通りであった彼女は本当に....その日後にダウンを。どのような新しい習慣、そこから起動します。学校に女の子を入れた後、一人で彼女のカフェ。煙を探し.....彼女はいくつかの奇妙な趣味が.....そのうちの一つだけではカフェから....喫煙男性を探している、彼女は彼女ことを誤解されていました
彼を愛してや煙....という理由だけで彼を見一日...彼は点灯タバコを取り出し、彼女は少しなしをやってみたかったかどうか尋ね。「彼女はあなたを吸うことができますか?どんな?」彼女は優しく、首を横に振った"私は馬を吸うていない"と、彼は、一瞬彼女を見た後、言った彼女は答えませんでした。その日から...彼は再び彼女の前で喫煙したことがない...ある日、彼は突然、彼女に尋ねた: "なぜあなたはいつも悲しいです?」
....発言なし-彼女は彼に微笑んだ
....私は理解し始めている...彼はFacebookを利用して、状態行に渡って彼女を追跡し始めた
「明日の午後あなた:彼は彼女に素っ気ないメッセージを尋ねてみました私はあなたを持って彼と会う約束がある!忘れないでください!」
いつものように、彼女が応答しなく笑いました。その日の午後には、彼が彼女のために待っている家の前に立っていた....彼はそう遠くない街から、小さな丘に彼女を取りました。彼は丘を登って歩いて彼女を余儀なくされました。彼女はストレスに始めたとき、彼女は泣いしたい場合、彼は尋ねましたか?彼女はそこに一人であったように、彼女は叫んだ、涙が噴出されていない始めた、瞬間のために彼を見ました。いくつかのゲストは彼女がちょうど緩みがすべてちょっと、すべてこの生命を忘れてもらいたい、彼女はカウンタ、見て歩いていった......
その日後...彼女の世界でミストの完全な全天が始まりました変更......いくつかの時間後、彼は彼女が...不確定空間の目.....鈍い....彼女に尋ねることを提案し、今彼女と一緒に... 人を愛すること...彼女は.....本当に怠け者だった彼女はもう黙っていないでした。この時間:「私は何を開始する前に、あなたが今停止すべきだと思う、私に言っています、申し訳ありません... "!今実際には非常に困難な人を知っている。しかし彼女の言葉は、彼はびくともしなかった.... ​​それは、このような状況では、言語の小説を生きた彼女の初めてでした。 ..毎日は、彼が門の前で彼女に花束を与えるだろう。今日では、トロイダルGMT、火曜日、xalem今日ピンク...。よりも彼女のリビングルーム鮮やかだから代わりに...彼女はおなじみのマシンにルーチン毎日メッセージを段階的に廃止始めました彼女は彼のメッセージに答えました。今なしで、そこにある... ...彼女は毎朝の習慣カフェを維持して...しかし、彼女は彼と一緒に座っていませんでした...しかし、彼はまだ隅に座って、このように彼女を見て、時々、あなたは離れて谷から取得します彼女の性格で、恐れて、彼は値しませんので... 最近はそう、彼女は新しい習慣を追加したことを繰り返し続けます。目を覚ますと、右のゲート不足している.... 1ヵ月後、彼女は再び彼を見ていない.... 彼は彼女の人生の驚きから姿を消しました。国は、何のカフェではなく、さらにTELはないん.... 彼女は不安に感じるようになりました。私は、彼は徐々に世界に忘却に入った....あなたは深刻な問題ではない...彼女はあなたに電話したかった何回も発生しているだろうかと思うが、時間がゆっくりになる....躊躇して保管してください彼女の複雑な... ***** 霧の朝に...彼女は彼の電話番号からの小さなメッセージを受信し、「フィールドの旗竿をオフライン前に午前7時30分、!彼はあなたを待っています!」メッセージを読んだ後、彼女はまっすぐに座っていた.......彼女があなたを満たすために来る..... 途中で、彼女の頭は彼の金のための多数の質問が現れました。あなたは?前回何をしました.... ​​*** 彼は色の風船Boocの資本金は、そこに立っていました。色彼女が好きだが....彼女の目はまだ黒くなった、彼女の髪を台無しアップされた彼は夜の街で彼女に初めて会った時のように.... 彼はゆっくりと歩いて、彼女はすぐに風船のために達する前であります....しかし、突然、彼の手リラックスした......風で風船、高アップ高騰....彼女はびっくり、彼女の心は混乱し、続いて見つめていた...」彼は一体何をやって?!"広大な広場の間、わずかなたるみ赤いボールが高く飛ぶ持って....後悔のようなボーッとなるルックスを見て誰も周りの人。小さな男の子は母親に尋ねた: "なぜ彼は野党のビーム母をドロップします?」母はちょうど....回答方法を知らない一見笑った彼は彼女を見:「?あなたは見ない後悔ください」彼の質問は、彼女はびっくり製....彼女は突然思い出しました彼は彼女を見た最初の日は....彼女は彼女の最初の愛を見た瞬間には、別の女の子の隣にあります。彼女はまた、青い風船について考えたその時、...彼女は後悔していなければならないことを忘れていた... しかし、今日、彼女はいつも、その下に見ていない、彼女は後悔し、彼と怒っていました...彼女の唇は震え始めた:"私はそれが約ことだと言う?」「あなたは、私はまだあなたに会ったとき、卒業後、彼は日本から奨学金を受けた...私はそれについて考えたものを知っていますか?彼は、すべての理由をしたが、物事はボサボサですが、彼は。行くにフィットすることはできません任意の理由を持っているので、彼は私を見ていなかった上に行くかどうか。多く、女の子の一見とても性格、ルックスの良...あなたはその日以来、あなたに片思いを持っている...そして、あなたは彼がかつての首都の土地に滞在したかった理由です....そして運命は私たちをもたらしましたカフェでは、一緒に...彼のおなじみのスタートとなるおなじみのお店が。それから彼はちょうど彼にも。そして、機会を待って、そのように私を見て...いつもの店よりも早く来て... しかし、あなたが彼の試みを行うとしなければならない?追放されており、無関心である、あなたは彼が悩んでいなかったことを知っている....他の人に優しい外観ですが、私にはそれがないのですか?なぜあなたはそのように私を扱うのですか?何私の過去、私の最初の愛ので、彼には値がありませんか?彼はあなたのような女の子のために良い値ではありません???? 彼はあなたを欠場、あなたを愛するために停止していた、そして、彼らは彼が勉強したいとなった理由は...私は満足していますか?手順は、すでに確定されています。彼が去ることを約だけでなく、他の風船ですので...私は今、あなたを残しましょう!」彼は涙、彼がなって、立ち去った後、彼女の瞬間を見た。空に彼女を残しますグレー... 彼女は...そこに立っていた彼を見て... そして、すべてが突然...その瞬間から停止し、約1時間続いた.... ​​毎分が経過したように見えました無限の...時間は、意図的に、彼女は歯を噛んでみました...とだけ有効になってないようにしよう、彼女を停止する方法を知っている...ゆっくりちょうど頭の上に吊り下げ....彼女トゥルーキャスト泣く... ****すべてのその日、彼女は彼女が何をしたかにすぎないと考えるために...部屋で自分自身をロックし...彼女は過去のために行う...非常に悪い感じ始め彼の怪我がこれに彼女のために多くの苦痛の価値が同じ人....?。でも、再び別のものを傷つけるために、十分か何かではない次の日、彼女は彼にマイナーな予定を送信しました「こんにちはオフライン!3H " 今、彼女はゲートを有し、彼がそこに待っていた.... ​​彼は彼女を待っていた...最後に... その日、彼はで互いに、町の周りに2人の誰の話を彼女を運転した。彼はオンになっています隅に小さな、小さな色相を取るためにライダーが、なくなって- !私もポーの夜の最終目的地が....彼にとって、それは魔法だった、それは彼が彼女を見たところ、Aを。エキゾチックにだらしない女の子、オーラその性格。今日、彼女は他のカップルを見つめていた。彼は、彼女はちょうど彼がすぐに実現カフェに到着したときにそんなに感動しました。" 彼が逝ってしまった明日は...!」それは、その日の彼の声と彼女の第一号だった。彼女は彼を見て、涙目は.... "私はあなたを待ってます!時間と空間は、彼の二人の子供に挑戦する、ただそれは当然必要になります来てみましょう?」彼は微笑んで、まっすぐ...空広大な、暗いのパッチを残して彼女の手を取りました。 .....











































đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Nhật) 3:[Sao chép]
Sao chép!
cαはphúgiμt yấyアンテイテイシーチョンùng/một côgααcはkh khiến cônhớđến h i 7ồtuổi mẹmua著côquảbóng / m u湾的xanh da trời quảbóng tuột lテイ湾ên・m・ột lúμc l u r i mồ、アンサcôvẫn còn ngẩngはnườra nhμn、mấên t c c lảviệẽra nên i c nuốếquảbóngđấy nhưmột giọn c tướxanh bénhỏrơ私はthõm v的hò黄褐色の売春婦的nをn v oアンサアンサđại dương / mêxanh nhさん的にầu b lờtr trはênキア.....úc l y n c的に表すng vậy côthấy mμnh bμnh tĩnhđếạn l lùng ....回phốđi bộhôm否đông nghịtườngは、スーgần 2 th ng xa nhauα....trôhóvẻc h i cơkhα……。anh khẽvuốt tóôgαc c iđó。úc l y n cアンサôchăm chúnhμn côấh y rõơnôgαcはđótrông thật xinh xắn、mαvớ私はアンサóc dはngangưng/l vα、y ngắn v i的トランđểnhẹm。côchợt岸壁を歌ったnhμmμn v o t h的ấm kính。Định chỉnhửmột chút khi gặp。nhưng côchợkhựng/l t i mạắt côthμmđエヌvμc khuya thứkhα薬価基準ều、da t mặnhợt nhạt、m i tôím bẵng…tóc lòxò、川崎重工業ến côtrôngất t rệ。chợt l i côạnhμn v aềphíđó、bắt gặpαnh mắt quen木曜ộnhμc/n vềhướng/mμnh ....côgiật mμ、vはòộh l o n vẫアンサđámđông…mất t hú.....bụ湾vはアンサắt o m xƯớ洲θtđẫm ............phốđêm a củ胡ếhômấy n o nãềđến c lạ…ôl sinh vi的ên記ến trúcăcuốm n i、m i tμốnhđầđầy u、u sầu、anh khôngòn c y cêuôchỉvμcôkhông chịthayđổi umột côg i c tααínhđầy n c i lộựnhưcôtạ私はphはđổảthayはchứ。côchỉvμmiệテイエム的にはthiết kếnhữngông trμc、d khôngアンサnh薬価基準ềờuはジャン・チョアン…dần dần anh mất hẳn c tμnhảm với c 3 hô…スーômấy……。côtrầmẳn c h i番目のóαはớquen m i cを表すngắt u bđầt yừđấスーkhiđư電磁g i t iαớtrường、c l iôạカフェột mμm。nhμn khó私は木曜ốハ.....côcómộv i s t的にởthích khαkμmặ..... qu c t sộチョンốアンサđól nhμnđàông n t hú木曜ốc……。từkhiカフェテイエムnhộμm、côđãtừngịやあểb u l mằngầr c uôyêanh ta chỉvμ干し草nhμn t húanh木曜ốc…một hômanh r t iúđế木曜ốc u lμra ch mửv i c hỏアンサôcóốnμl m mアンサột h iơkhông。cônhẹアンサng/l nhđầắc u t húエムko ngự「anh ta nhμmộôn c t lúc r i bồảo c côbéóhútのことですか?見よại gμ?「côkhông trảl i t hờừômđó…anh koバオgiờt hú木曜ốc lαtrước mặtôữc a n t h mộôm、anh bất chợỏt h i c tạô:「私はtrông/lúエムn o c cのことを表すng n buồnhưvậy?」cônhμm n anhỉm i cườkhôngはnói 2 b…anhắđầu t i c / dõテオôあってnhững dòạth ng tr trαngはnのフェイスブックê…。アインắt u b uđầやあểra ....anh nh 2ắn著cômộtスズc c lộốc:「ều麻衣óエムc h n i vẹớanh rồ私はnhé!qu nĐừngê!」回ườnhưth ng/lệ、ôạc l i m i cỉmườkhôngồi p hđáカイềuđó、アインđứng chờẵtr s nước công nh的cô....アンđưcôđđến・m i tọộngはnđồnhỏ、cαth nh ch的phốkhông xa。anh bắt côphả私はđi b lêộđỉnhđồn i côkhiắt u b uđầđốがức h i c hỏôμc/nóốkh khócông?cônhμm n anhột lúc、nước mắt t u bắđầchực o trアンサracôkhócをnhưthểchỉcómột mμcônhởđấy một i v iアンサngườkhαchđngang資格はnhμn、côcを表すng/mặt kệ、côchμnỉốトンêt hất cả、ên h i n tđờếアンサy ......スーôm h 2đó…b cảầuはtrờđầy sương/mùtrong thếgiới củcôắt u bđầthayは......đổmột thờ私はジャン・スーđóanh ng/l、ỏờy u cはêô....côthẫ第nờ…mắt nhμn vềkhoảng không gian vôđịnh .....回vớはôbμc y giờ…đểêm y u t iộngườ..ôthậc t sựr t i lấườ..... nhαc lần _ n y cアンサôkhông im ng/lặnữ:「em nghĩkhi chưbắt uはđầđều gμcảanhên、n dừng/lạngayúc l i n vớアンサy、mはnóエム的には、đểquen mộngườt i bμy giờthật s t rấựkh khăón!申し訳ありませんが・・・「nhưng/những/lời n i củócôđãkhông/l m番目のểアンサanhレイển回ねー…。Đól lđầアンサần u n c t sêôốngチョン売春婦的n cảnh nhưtiểu thuyết tμnとngônh…私はアンサỗng / m y c u t hđềng著ặômột bóホアởtrước cổng。hômμx u yến、mμhôxalem、hôm lại hồng ....nhờvậy m的phòng khαch nh的côsinhđộng/hơn c hẳnôbđầắt u bỏdầ第nóquen nhはắn h ngスズアンサアンサy著ốmαs y quen木曜ộcthayことđóv o c lờảôtrはブリキのnhắn著。úc c ló、
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: