Received 11th July 2014, revised 27th August 2014, accepted 15th Septe dịch - Received 11th July 2014, revised 27th August 2014, accepted 15th Septe Việt làm thế nào để nói

Received 11th July 2014, revised 27

Received 11th July 2014, revised 27th August 2014, accepted 15th September 2014 Abstract The paper is an attempt to analyze the military rule in Myanmar from 1962-1988. Myanmar gained its Independent from British Empire in 1948 under Burmese Independent Army. The root of military in Myanmar has been associated with the struggle for independent. The first military rule began in 1958 and direct military rule started when Ne Win captured power through a military coup in 1962 lasted for 12 years, in the claim to save the country from disintegration. During this period there was some democratic landscape in the form of election, giving rights to the citizen to elect and to stand for election. The paper argues that democratic landscape in Myanmar was only in theory. In this paper the period from 1962-1988 is divided into two phase, the phase of direct military rule and the phase of constitutional dictatorship. The paper further tries to find out the foreign policy during military regime. Keywords: Military in Myanmar, democratic landscape in Myanmar, election in Myanmar, foreign policy during military rule. Introduction Myanmar, the largest country in Southeast Asia is located at the meeting point of South and Southeast Asia. It is bordered with five nations, China, Laos, Thailand, India and Bangladesh. Myanmar gained its Independent on January 4, 1948 from British Empire under the leadership of General Aung San under Burma National Army. In July 1947, Aung San was assassinated by rivals under the leadership of U Saw, but achieved independence in January 1948 under U Nu. Since its struggle for Independent, the armed forces known as the ‘Tatmadaw’ played an important role in gaining Independent and it was under the Burmese Independent Army that Myanmar got its independent. The Army in Myanmar had gained respect in independent Myanmar at the initial stage and perceived as protector of the country. The military claims itself as the founder of the Union of Burma, and the main force that held the country together during the civil war and also claimed that it has prevented the country from disintegrating1. After the independent, a constitutional government was formed and U Nu was nominated as the first Prime Minister of Independent Myanmar. However the newly formed civilian government under U Nu, failed to maintain the unity of the country facing with domestic problems, ethnic issues, insurgency, corruption, mismanagement, and the ethnic insurgencies which took up arms against each other. And in 1958 a split within the AFPFL threatened to provoke a coup from field officers. In order to settle the situation U Nu invited the military to form caretaker Government. In 1958-60, “caretaker government” under Ne Win was formed. The caretaker government initially appeared to be interested in building state capacity. It reduced corruption, improved bureaucratic efficiency, and managed to deal with the pocket armies2. Military junta announced to held election in 1960. After the election in 1960, U Nu party formed a civilian government. But the civilian government under U Nu could not solve and improve the situation rather threat the national integration of the country leading to the coup on March 2, 1962 under General Ne Win. The main reasons for the coup were a mix of political infighting, policy gridlock, multiple insurgencies on a massive scale, and a declining economy. After the coup, the military government arrest members of the Government, suspended the constitution and appoint a Revolutionary Council (RC) to Govern Myanmar by decree3. The coup on 2 March, 1962 led the end of democratic form of government and the beginning of direct military rule in Myanmar till upto 1974. During the period of military rule under General Ne Win, the country was shaped into one-party socialist state under the army led party called as Burma Socialist Program Party (BSPP) till 1988. And the year from 1962-1988, can be marked as the era of Ne Win. The period from 1962-1988 can be divided into two phase. The first phase is the period of direct military rule from1962-1974 and Constitutional Dictatorship phase from 1974-1988. Direct Military rule in Myanmar 1962-1974 The period from 1962-1974 is the period of direct military rule under the Revolutionary Council (RC). In 1962 General Ne Win staged military coup and overthrown the civilian government and captured. After the coup the military established Revolutionary Council (RC) which composed entirely of military officials loyal to him. This coup in 1962 marked the end of constitutional democracy and the beginning of direct military rule in Myanmar. After the coup in 1962, General Ne Win under Revolutionary Council (RC) imposed order, and universities were one of the first targets. Ne Win quickly rescinded U Nu’s declaration of Buddhism as the state religion. The democratic institutions were dismantled and concentrated powers in the hands of Revolutionary Council under General Ne Win, which comprise of the group of senior officers led by General Ne win. The military replaced the civilian leadership with members of their own organisation. The Constitution was suspended and became inoperative in areas where the Revolutionary Council issued decrees and promulgated orders4. In form and theory Myanmar remained a federal state but in practical the military junta treated the country as a unitary state5. On April 30, 1962 the Revolutionary Council under Ne Win announced a new national ideology called ‘The Burmese Way to Socialism’ to guide the country6. The military coup in Myanmar since 1962 has failed to address the country’s on-going governance problems and made things worse7. In June 1962, RC under Ne Win formed a cadre party called as Burma Socialist Programme Party (BSPP) to reshape Myanmar into one-party state and to remake Burmese politics and society into a socialist mould guided by an ideology known as the Burmese Way to Socialism (BSW), which consist of Buddhism, nationalism and Marxist philosophy8. At the beginning of the formation of BSPP, membership was allowed only for military personnel, but the 1970s party membership was open to all and not joining carried negative consequences. During the period from 1962-1974, the country was transformed into a socialist one-party state under the leadership of General Ne Win’s and military was declared as the supreme authority. After the coup, the Constitution was suspended, dissolved the Parliament, abolished the state councils and took control over the state. All political parties, associations and unions were illegalized, banned the formation of political party, protests were brutally suppressed. From 1964, the BSPP under Ne Win refrain from involved in international conflicts and isolate Myanmar from the outside world. Visas to foreign visitors were restricted only for twenty-four hours and restricted to Rangoon. Diplomats were required to seek official permission to move outside the capital. Foreign agencies were also expelled from the country. The military Junta adopted Burmanization Policy, nationalize land, Banking sector, oil wells, foreign trade, the insurance sector, shipping, wholesale trade, etc. Private schools, banks, industries and large shops were nationalized. Land and wealth were also redistributed. By taking state control, the military also returned the business run by Indians and Chinese to the indigenous Burmese. As a result, hundreds of thousands of Indians and Chinese left the country and this policy on the other hand affects the country economy. Independent associations were either absorbed by the government or forced out of existence. The military also brought all aspects of governance including economy under its control. In March 1964, Ne Win under the Revolutionary Council demonetized 50 kyat and 100 kyat leading to huge economic impact to the people and make the people penniless. The military regime also imposed a government controlled Burmese language curriculum. Foreign missionaries, scholars and western foundations were forced to leave. Political parties were banned and only military formed Burma Socialist Programme Party (BSPP) was declared legal. Independent trade unions were outlawed. From 1966, schools were brought under the closure control of the Ministry of Education, economy became worst, and there were emergence of black market and corruption increases. Informal economy emerged giving opportunity for military corruption, and rice production decreased, could not afford even the country. Ne Win’s model of state led development leads to ruin the economy. Military under Ne Win faced with huge criticism. But the beginning of 1967 shows some effort from the military junta for political liberalization. The junta under Ne Win released several hundred political prisoners including U Nu. By 1967, the country faced with widespread shortage of rice, cooking oil and other basic commodities leading to rise of black marketing and corruption9. In July 1971, the military junta announced the intention to draft a new constitution and announced that election will be held according to the new constitution and also promised that the power will be transferred to the elected civilian government after the election. In the same year BSPP transform into a mass party at the First Party Congress. Most of the senior military retired, continued as government and Ne Win remained Prime Minister. In April 1972, Ne Win and 20 other senior commanders retired from the army and become civilian members of the government. Ne Win became Prime Minister proclaiming the end of the revolutionary Government. In 1974, the first general election was held, the new constitution came into effect, RC was dissolved, and Ne Win’s direct military rule came to an end. This year marked the end of direct military rule and the beginning of constitutional dictatorship phase in Myanmar. Constitutional Dictatorship: BSPP Rule: 1974-1988 The second p
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Nhận được 11 tháng 7 năm 2014, sửa đổi 27 tháng 8 năm 2014, được chấp nhận ngày 15 tháng 9 năm 2014 Abstract giấy là một nỗ lực để phân tích sự cai trị quân sự ở Myanmar từ 1962-1988. Myanmar đã đạt được của nó độc lập từ Đế chế Anh năm 1948 theo quân đội Miến Điện độc lập. Thư mục gốc của quân sự ở Myanmar đã được liên kết với cuộc đấu tranh cho độc lập. Sự cai trị quân sự đầu tiên bắt đầu năm 1958 và chính phủ quân sự trực tiếp bắt đầu khi Ne Win bắt điện thông qua một cuộc đảo chính quân sự vào năm 1962 kéo dài trong 12 năm, trong yêu cầu bồi thường để tiết kiệm nước từ tan vỡ. Trong giai đoạn này đã có một số cảnh quan dân chủ trong các hình thức của cuộc bầu cử, cho quyền công dân để chọn và đứng cho cuộc bầu cử. Giấy lập luận rằng các cảnh quan dân chủ ở Myanma là chỉ trong lý thuyết. Trong bài báo này giai đoạn từ năm 1962-1988 được chia thành hai giai đoạn, giai đoạn cai trị quân sự trực tiếp và giai đoạn của chế độ độc tài hiến pháp. Giấy tiếp tục cố gắng để tìm ra chính sách đối ngoại trong chế độ quân sự. Từ khoá: Các quân đội ở Myanmar, các cảnh quan dân chủ tại Myanma, cuộc bầu cử ở Myanma, chính sách ngoại giao trong chính phủ quân sự. Giới thiệu Myanmar, đất nước lớn nhất ở đông nam á được đặt tại các cuộc họp điểm của Nam và đông nam á. Tỉnh này giáp với năm quốc gia, Trung Quốc, Lào, Thái Lan, Ấn Độ và Bangladesh. Myanmar giành được độc lập của nó ngày 4 tháng 1 năm 1948 từ Đế quốc Anh dưới sự lãnh đạo của tướng Aung San theo quân đội quốc gia Myanma. Trong tháng 7 năm 1947, Aung San bị ám sát bởi đối thủ dưới sự lãnh đạo của U thấy, nhưng đạt được độc lập trong tháng 1 năm 1948 theo U Nu. Kể từ khi cuộc chiến đấu cho độc lập, các lực lượng vũ trang được gọi là 'Đội Myanma' đóng một vai trò quan trọng trong việc đạt được độc lập và nó quân đội độc lập Myanma Myanma đó có độc lập của nó. Quân đội ở Myanmar đã giành được sự tôn trọng trong độc lập Myanma ở giai đoạn ban đầu và cảm nhận như là bảo vệ của đất nước. Quân đội tuyên bố chính nó như là người sáng lập của Liên bang Myanma, và lực lượng chính mà tổ chức quốc gia với nhau trong cuộc nội chiến và cũng tuyên bố rằng nó đã ngăn cản nước từ disintegrating1. Sau khi độc lập, chính phủ lập hiến được thành lập và U Nu định làm thủ tướng đầu tiên của độc lập Myanma. Tuy nhiên, chính phủ dân sự mới được thành lập theo U Nu, không để duy trì sự thống nhất của đất nước phải đối mặt với vấn đề trong nước, vấn đề dân tộc, cuộc nổi dậy, tham nhũng, sự quản lý kém, và insurgencies dân tộc mà chiếm lấy vũ khí chống lại nhau. Và năm 1958 một sự chia rẽ trong vòng AFPFL đe dọa để kích động một cuộc đảo chính từ trường sĩ quan. Để giải quyết tình hình U Nu mời quân sự để hình thức lâm thời chính phủ. 1958-60, "chính phủ lâm thời" dưới Ne Win được thành lập. Chính phủ lâm thời ban đầu xuất hiện để được quan tâm trong việc xây dựng năng lực nhà nước. Nó làm giảm tham nhũng, cải thiện hiệu quả quan liêu, và quản lý để đối phó với armies2 túi. Hội đồng quân sự đã thông báo với tổ chức cuộc bầu cử vào năm 1960. Sau cuộc bầu cử năm 1960, U Nu bên thành lập một chính phủ dân sự. Nhưng chính phủ dân sự theo U Nu có thể không giải quyết và cải thiện tình hình thay vì mối đe dọa sự tích hợp quốc gia của đất nước dẫn tới cuộc đảo chính ngày 2 tháng 3 năm 1962 dưới tướng Ne Win. Những lý do chính cho cuộc đảo chính đã là một kết hợp của các cuộc đấu đá chính trị, chính sách bế tắc, insurgencies nhiều trên một quy mô lớn, và một nền kinh tế suy giảm. Sau cuộc đảo chính, chính phủ quân sự bắt giữ các thành viên của chính phủ, bị đình chỉ hiến pháp và chỉ định một cách mạng Hội đồng (RC) để Govern Myanmar bởi decree3. Cuộc đảo chính ngày 2 tháng 3, năm 1962 dẫn đầu của các hình thức dân chủ của chính phủ và bắt đầu trực tiếp cai trị quân sự ở Myanmar đến tối đa năm 1974. Trong giai đoạn cai trị quân sự dưới tướng Ne Win, đất nước đã được định hình thành nhà nước xã hội chủ nghĩa Đảng dưới bên quân gọi là như Miến điện xã hội chủ nghĩa chương trình bên (BSPP) cho đến năm 1988. Và năm từ năm 1962-1988, có thể được đánh dấu là thời đại của Ne Win. Giai đoạn từ năm 1962-1988 có thể được chia thành hai giai đoạn. Giai đoạn đầu là giai đoạn cai trị quân sự trực tiếp from1962-1974 và hiến pháp độc tài giai đoạn từ năm 1974-1988. Chính phủ quân sự trực tiếp ở Myanmar 1962-1974 của giai đoạn từ năm 1962-1974 là giai đoạn cai trị quân sự trực tiếp theo Hội đồng cách mạng (RC). Năm 1962 tướng Ne Win tổ chức cuộc đảo chính quân sự lật đổ chính quyền dân sự và bị bắt. Sau cuộc đảo chính quân sự được thành lập cách mạng Hội đồng (RC) mà bao gồm hoàn toàn của tất cả các quan chức quân sự trung thành với anh ta. Này cuộc đảo chính năm 1962 đánh dấu sự kết thúc của dân chủ lập hiến và bắt đầu trực tiếp cai trị quân sự ở Myanmar. Sau cuộc đảo chính năm 1962, tướng Ne Win theo cách mạng Hội đồng (RC) áp đặt trật tự, và trường đại học là một trong các mục tiêu đầu tiên. Ne Win một cách nhanh chóng hủy bỏ U Nu tuyên bố của Phật giáo là tôn giáo nhà nước. Các tổ chức dân chủ đã được tháo dỡ và tập trung quyền lực trong tay của các hội đồng cách mạng theo tướng Ne Win, mà bao gồm nhóm sĩ quan cao cấp do tướng Ne win. Quân đội thay thế lãnh đạo dân sự với các thành viên của tổ chức riêng của họ. Hiến pháp đã bị đình chỉ và trở thành không hiệu quả trong lĩnh vực mà hội đồng cách mạng đã ban hành nghị định và ban hành orders4. Trong hình thức và lý thuyết Myanma vẫn là một nhà nước liên bang, nhưng trong thực tế Hội đồng quân sự điều trị đất nước như là một state5 đơn nhất. Ngày 30 tháng 4 năm 1962, hội đồng cách mạng theo Ne Win đã công bố một hệ tư tưởng quốc gia mới được gọi là 'The cách Miến điện đến chủ nghĩa xã hội' để hướng dẫn country6. Cuộc đảo chính quân sự ở Myanmar từ 1962 đã thất bại trong việc giải quyết vấn đề quản trị ngày đi của đất nước và thực hiện những điều worse7. Trong tháng 6 năm 1962, RC dưới Ne Win thành lập một đảng cán bộ được gọi là như Miến điện xã hội chủ nghĩa chương trình bên (BSPP) để reshape Myanmar vào một đảng và để remake Miến điện chính trị và xã hội thành một khuôn mẫu xã hội chủ nghĩa, hướng dẫn bởi hệ tư tưởng được gọi là con đường Miến điện đến chủ nghĩa xã hội (BSW), mà bao gồm của Phật giáo, chủ nghĩa dân tộc và chủ nghĩa Marx philosophy8. Lúc khởi đầu của sự hình thành của BSPP, thành viên được phép chỉ dành cho nhân viên quân sự, nhưng các thành viên Đảng năm 1970 đã được mở cho tất cả và không tham gia thực hiện những hậu quả tiêu cực. Trong giai đoạn từ năm 1962-1974, đất nước đã trở thành một nhà nước xã hội chủ nghĩa Đảng dưới sự lãnh đạo của tướng Ne Win và quân sự đã được tuyên bố là cơ quan tối cao. Sau cuộc đảo chính, hiến pháp đã bị đình chỉ, giải tán nghị viện, bãi bỏ các hội đồng nhà nước và chiếm bang. Tất cả các đảng, Hiệp hội và đoàn thể đã được illegalized, bị cấm sự hình thành của đảng chính trị, cuộc biểu tình bị đàn áp dã man. Từ năm 1964, BSPP dưới Ne Win không tham gia vào cuộc xung đột quốc tế và cô lập Myanma từ thế giới bên ngoài. Thị thực cho du khách nước ngoài bị hạn chế chỉ trong 24 giờ và bị giới hạn đến Rangoon. Nhà ngoại giao được yêu cầu để tìm kiếm sự cho phép chính thức để di chuyển bên ngoài thủ đô. Các cơ quan nước ngoài cũng bị trục xuất khỏi đất nước. Hội đồng quân sự đã thông qua chính sách Burmanization, dân tộc hóa đất, lĩnh vực ngân hàng, giếng dầu, ngoại thương, bảo hiểm khu vực kinh tế, vận chuyển, bán buôn thương mại, vv. Trường tư, ngân hàng, ngành công nghiệp và các cửa hàng lớn được quốc hữu hoá. Diện tích đất và sự giàu có cũng phân phối lại. Bằng cách kiểm soát nhà nước, quân đội cũng trở về kinh doanh do người Ấn Độ và Trung Quốc để người Miến điện bản địa. Do đó, để lại hàng trăm ngàn người Ấn Độ và Trung Quốc quốc gia và chính sách này mặt khác ảnh hưởng đến nền kinh tế quốc gia. Độc lập Hiệp hội được, hấp thụ bởi chính phủ hoặc buộc phải ra khỏi sự tồn tại. Quân đội cũng đưa tất cả các khía cạnh của quản trị trong đó có nền kinh tế dưới sự kiểm soát của nó. Trong tháng 3 năm 1964, Ne Win theo Hội đồng cách mạng demonetized kyat 50 và 100 kyat dẫn đến tác động kinh tế rất lớn cho người dân và làm cho mọi người giải. Chế độ quân sự cũng áp đặt một chương trình giảng dạy ngôn ngữ Miến điện kiểm soát chính phủ. Nhà truyền giáo nước ngoài, học giả và Tây cơ sở bị buộc phải rời. Đảng chính trị đã bị cấm và chỉ quân sự thành lập Miến điện xã hội chủ nghĩa chương trình bên (BSPP) được tuyên bố pháp lý. Công đoàn độc lập được ngoài vòng pháp luật. Từ năm 1966, trường được đưa ra dưới sự kiểm soát đóng cửa của bộ giáo dục, nền kinh tế đã trở thành tồi tệ nhất, và đã có xuất hiện thị trường đen và tham nhũng tăng. Nền kinh tế không chính thức xuất hiện cho cơ hội cho quân sự tham nhũng và sản xuất gạo giảm, có thể không đủ khả năng ngay cả khi đất nước. Ne Win của mô hình của nhà nước đã lãnh đạo phát triển dẫn đến hủy hoại nền kinh tế. Quân đội dưới Ne Win phải đối mặt với những lời chỉ trích rất lớn. Nhưng đầu năm 1967 cho thấy một số nỗ lực từ chính quyền quân sự cho tự do hóa chính trị. Hội đồng tư vấn dưới Ne Win phát hành một vài trăm tù nhân chính trị bao gồm U Nu. Năm 1967, đất nước phải đối mặt với sự thiếu hụt phổ biến rộng rãi gạo, nấu ăn dầu và các mặt hàng khác cơ bản dẫn đến sự nổi lên của tiếp thị màu đen và corruption9. Trong tháng 7 năm 1971, chính quyền quân sự đã thông báo ý định để soạn thảo một hiến pháp mới và thông báo rằng cuộc bầu cử sẽ được tổ chức theo hiến pháp mới và cũng đã hứa sức mạnh sẽ được chuyển giao cho chính phủ dân sự được bầu lên sau cuộc bầu cử. Trong cùng năm BSPP biến đổi thành một bên hàng loạt tại Đại hội đảng lần đầu. Hầu hết cao cấp quân sự đã nghỉ hưu, tiếp tục như là chính phủ và Ne Win ở lại chức vụ thủ tướng. Trong tháng 4 năm 1972, Ne Win và 20 khác chỉ huy cao cấp đã nghỉ hưu từ quân đội và trở thành thành viên dân sự của chính phủ. Ne Win trở thành thủ tướng tuyên bố cuối cùng của chính phủ cách mạng. Năm 1974, cuộc bầu cử đầu tiên được tổ chức, hiến pháp mới bắt đầu có hiệu lực, RC bị giải tán và Ne Win cai trị quân sự trực tiếp đến kết thúc. Năm nay đánh dấu sự kết thúc của sự cai trị quân sự trực tiếp và bắt đầu của giai đoạn hiến pháp độc tài ở Myanmar. Chế độ độc tài hiến pháp: BSPP quy tắc: 1974-1988 của thứ hai p
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Nhận được 11 tháng bảy năm 2014, sửa đổi ngày 27 Tháng Tám năm 2014, chấp nhận ngày 15 Tháng 9 năm 2014 Tóm tắt Bài viết này là một nỗ lực để phân tích các nguyên tắc quân sự ở Myanmar 1962-1988. Myanmar đã đạt được độc lập từ Đế quốc Anh năm 1948 dưới Miến Điện quân đội độc lập. Các gốc rễ của quân sự ở Myanmar đã gắn liền với cuộc đấu tranh cho độc lập. Các quy tắc quân sự đầu tiên bắt đầu vào năm 1958 và cai trị quân sự trực tiếp bắt đầu khi Ne Win bắt quyền lực thông qua một cuộc đảo chính quân sự năm 1962 kéo dài trong 12 năm, trong tuyên bố để cứu đất nước khỏi sự tan rã. Trong thời gian này đã có một số cảnh quan dân chủ trong các hình thức của cuộc bầu cử, cho quyền công dân để bầu và ứng cử. Bài viết tranh luận rằng cảnh dân chủ ở Myanmar là chỉ trong lý thuyết. Trong bài báo này trong giai đoạn từ 1962-1988 được chia thành hai giai đoạn, giai đoạn cai trị quân sự trực tiếp và các giai đoạn của chế độ độc tài hiến pháp. Giấy tiếp tục cố gắng để tìm ra chính sách đối ngoại trong thời chế độ quân sự. Từ khóa: quân sự ở Myanmar, cảnh quan dân chủ ở Myanmar, bầu cử ở Myanmar, chính sách đối ngoại trong thời gian cai trị quân sự. Giới thiệu Myanmar, quốc gia lớn nhất trong khu vực Đông Nam Á nằm tại điểm hẹn của Nam và Đông Nam Á. Nó giáp với năm quốc gia, Trung Quốc, Lào, Thái Lan, Ấn Độ và Bangladesh. Myanmar đã đạt được độc lập của nó vào ngày 04 tháng 1 1948 từ Đế quốc Anh dưới sự lãnh đạo của Tổng Aung San thuộc quân đội quốc gia Miến Điện. Vào tháng Bảy năm 1947, Aung San bị ám sát bởi các đối thủ dưới sự lãnh đạo của U Saw, nhưng đạt được độc lập vào tháng 1 năm 1948 dưới U Nu. Kể từ khi cuộc đấu tranh cho độc lập, các lực lượng vũ trang được gọi là 'Tatmadaw' đóng một vai trò quan trọng trong việc đạt được độc lập và nó được đặt dưới sự Miến Điện Army Independent rằng Myanmar đã độc lập của nó. Quân đội Myanmar đã giành được sự tôn trọng độc lập tại Myanmar ở giai đoạn ban đầu và được nhìn nhận là người bảo vệ đất nước. Quân đội tuyên bố mình là người sáng lập của Liên minh của Miến Điện, và các lực lượng chính mà tổ chức nước với nhau trong cuộc nội chiến và cũng tuyên bố rằng nó đã khiến nước từ disintegrating1. Sau khi độc lập, một chính phủ lập hiến đã được hình thành và U Nu đã được đề cử làm thủ tướng đầu tiên của Independent Myanmar. Tuy nhiên chính phủ dân sự mới được thành lập dưới U Nu, thất bại trong việc duy trì sự thống nhất của đất nước phải đối mặt với các vấn đề trong nước, vấn đề dân tộc, lực lượng nổi dậy, tham nhũng, quản lý kém, và các cuộc khởi nghĩa dân tộc mà cầm vũ khí chống lại nhau. Và năm 1958, một sự chia rẽ trong LMNDTDCPX đe dọa sẽ kích động một cuộc đảo chính từ cán bộ hiện trường. Để giải quyết tình hình U Nu mời quân đội để tạo thành người chăm sóc của Chính phủ. Trong 1958-1960, "người chăm sóc chính phủ" dưới Ne Win đã được hình thành. Các chính phủ lâm thời ban đầu xuất hiện để được quan tâm trong việc xây dựng năng lực nhà nước. Nó làm giảm tham nhũng, cải thiện hiệu quả quan liêu, và quản lý để đối phó với các armies2 túi. Chính quyền quân sự đã công bố sẽ tổ chức cuộc bầu cử vào năm 1960. Sau cuộc bầu cử năm 1960, đảng U Nu đã thành lập một chính phủ dân sự. Nhưng chính phủ dân sự theo U Nu đã không thể giải quyết và cải thiện tình hình chứ không phải mối đe dọa hội nhập quốc gia của đất nước dẫn đến cuộc đảo chính vào ngày 2 tháng 3 năm 1962 dưới quyền Tướng Ne Win. Những lý do chính cho cuộc đảo chính là một kết hợp của cuộc đấu đá chính trị, chính sách bế tắc, nhiều cuộc nổi dậy trên quy mô lớn, và một nền kinh tế suy giảm. Sau cuộc đảo chính, bắt giữ các thành viên của chính phủ quân sự của Chính phủ, đình chỉ hiến pháp và bổ nhiệm một Hội đồng Cách mạng (RC) để Govern Myanmar bởi decree3. Cuộc đảo chính vào ngày 02 Tháng Ba năm 1962 đã dẫn cuối đơn dân chủ của chính phủ và sự khởi đầu của chế độ quân sự trực tiếp tại Myanmar cho đến tối đa năm 1974. Trong giai đoạn cai trị quân sự dưới quyền Tướng Ne Win, đất nước được hình thành nhà nước xã hội chủ nghĩa độc đảng dưới quân đội dẫn bên gọi là Miến Điện xã hội chủ nghĩa Chương trình Đảng (BSPP) cho đến năm 1988. Và năm 1962-1988, có thể được đánh dấu như là thời đại của Ne Win. Giai đoạn từ 1962-1988 có thể được chia thành hai giai đoạn. Giai đoạn đầu tiên là giai đoạn trực tiếp cai trị from1962-1974 quân sự và giai đoạn độc tài hiến 1974-1988. Quy tắc quân sự trực tiếp tại Myanmar 1962-1974 Giai đoạn từ 1962-1974 là giai đoạn cai trị quân sự trực tiếp trực thuộc Hội đồng Cách mạng (RC). Năm 1962 Tướng Ne Win đã tổ chức cuộc đảo chính quân sự lật đổ và chính phủ dân sự và bị bắt. Sau cuộc đảo chính quân sự thành lập Hội đồng Cách mạng (RC) mà cấu tạo hoàn toàn của các quan chức quân đội trung thành với ông. Cuộc đảo chính vào năm 1962 này đánh dấu sự kết thúc của nền dân chủ lập hiến và sự khởi đầu của chế độ quân sự trực tiếp ở Myanmar. Sau cuộc đảo chính vào năm 1962, Tướng Ne Win thuộc Hội đồng Cách mạng (RC) áp đặt trật tự, và các trường đại học là một trong những mục tiêu đầu tiên. Ne Win một cách nhanh chóng hủy bỏ tuyên bố của Phật giáo U Nu là quốc giáo. Các tổ chức dân chủ đã được tháo dỡ và tập trung quyền lực trong tay của Hội đồng Cách mạng dưới quyền Tướng Ne Win, trong đó bao gồm các nhóm sĩ quan cao cấp của Tướng Ne chiến thắng. Quân đội thay thế các lãnh đạo dân sự với các thành viên của tổ chức mình. Hiến pháp đã bị đình chỉ và trở thành không hoạt động trong lĩnh vực mà Hội đồng Cách mạng đã ban hành nghị định và ban hành orders4. Trong hình thức và lý thuyết Myanmar vẫn là một nhà nước liên bang, nhưng trong thực tế chính quyền quân sự đối xử quốc gia như là một state5 đơn nhất. Ngày 30 tháng tư năm 1962, Hội đồng Cách mạng dưới Ne Win đã công bố một tư tưởng quốc gia mới gọi là 'The Way Miến Điện để chủ nghĩa xã hội "để hướng dẫn các country6. Cuộc đảo chính quân sự ở Myanmar kể từ năm 1962 đã thất bại trong việc giải quyết các vấn đề quản trị đang tiến của đất nước và thực hiện điều worse7. Trong tháng 6 năm 1962, RC dưới Ne Win đã thành lập một đảng cán bộ gọi là Miến Điện đảng Xã hội Chương trình (BSPP) để định hình lại Myanmar vào nhà nước độc đảng và để làm lại nền chính trị và xã hội Miến Điện vào một khuôn xã hội chủ nghĩa được hướng dẫn bởi một hệ tư tưởng được gọi là Way Miến Điện chủ nghĩa xã hội (BSW), trong đó bao gồm Phật giáo, dân tộc và chủ nghĩa Mác philosophy8. Vào lúc bắt đầu của sự hình thành của BSPP, thành viên chỉ được phép cho nhân viên quân sự, nhưng các thành viên năm 1970 bên đã được mở cho tất cả và không tham gia hậu quả tiêu cực thực hiện. Trong giai đoạn từ 1962-1974, cả nước đã được chuyển đổi thành một quốc gia độc đảng xã hội chủ nghĩa dưới sự lãnh đạo của Tướng Ne Win và quân đội được tuyên bố là cơ quan tối cao. Sau cuộc đảo chính, Hiến pháp đã bị đình chỉ, giải thể quốc hội, bãi bỏ các hội đồng nhà nước và mất kiểm soát đối với nhà nước. Tất cả các đảng phái chính trị, các hiệp hội và các đoàn thể đã illegalized, cấm sự hình thành các đảng chính trị, các cuộc biểu tình bị đàn áp dã man. Từ năm 1964, các BSPP dưới Ne Win kiềm chế không tham gia vào các cuộc xung đột quốc tế và cô lập Myanmar từ thế giới bên ngoài. Thị thực cho du khách nước ngoài chỉ được giới hạn trong hai mươi bốn tiếng đồng hồ và hạn chế đến Rangoon. Các nhà ngoại giao đã được yêu cầu phải xin phép chính thức để di chuyển bên ngoài thủ đô. Cơ quan nước ngoài cũng đã bị trục xuất khỏi đất nước. Quân đội Junta thông qua Chính sách Burmanization, quốc hữu đất đai, ngành Ngân hàng, các giếng dầu, ngoại thương, ngành bảo hiểm, vận tải, thương mại bán buôn, vv Các trường tư, các ngân hàng, các ngành công nghiệp và các cửa hàng lớn đã được quốc hữu hóa. Đất đai và của cải cũng đã được phân phối lại. Bằng cách kiểm soát nhà nước, quân đội cũng trả các doanh nghiệp được điều hành bởi người Ấn Độ và Trung Quốc đến Miến Điện dân bản địa. Kết quả là, hàng trăm ngàn người Ấn Độ và Trung Quốc đã rời đất nước và chính sách này, mặt khác ảnh hưởng đến nền kinh tế đất nước. Hiệp hội độc lập được, hoặc hấp thu bởi chính phủ hoặc buộc phải ra khỏi sự tồn tại. Quân đội cũng đã mang tất cả các khía cạnh của quản trị bao gồm cả nền kinh tế dưới sự kiểm soát của mình. Trong tháng 3 năm 1964, Ne Win thuộc Hội đồng Cách mạng demonetized 50 kyat và 100 kyat dẫn đến tác động lớn về kinh tế cho người dân và làm cho những người không có tiền. Chế độ quân sự cũng áp đặt một chương trình giảng dạy ngôn ngữ Miến Điện kiểm soát của chính phủ. Truyền giáo nước ngoài, các học giả và các quỹ Tây đã buộc phải rời khỏi. Các đảng chính trị đã bị cấm và chỉ có quân đội thành lập Miến Điện đảng Xã hội Chương trình (BSPP) đã được tuyên bố hợp pháp. Công đoàn độc lập đã ngoài vòng pháp luật. Từ năm 1966, trường đã được đưa ra dưới sự kiểm soát việc đóng cửa của Bộ Giáo dục, nền kinh tế trở nên tồi tệ nhất, và có sự xuất hiện của thị trường và tham nhũng đen tăng. Nền kinh tế không chính thức nổi lên cho cơ hội cho tham nhũng quân sự, và sản xuất lúa gạo giảm, không có khả năng ngay cả những đất nước. Mô hình Ne Win của nhà nước dẫn đầu phát triển dẫn đến hủy hoại nền kinh tế. Quân sự dưới Ne Win phải đối mặt với sự chỉ trích rất lớn. Nhưng từ đầu năm 1967 cho thấy một số nỗ lực từ chính quyền quân sự cho tự do hóa chính trị. Chính quyền quân sự dưới Ne Win phát hành hàng trăm tù nhân chính trị bao gồm U Nu. Đến năm 1967, đất nước phải đối mặt với tình trạng thiếu phổ biến gạo, dầu ăn và các hàng hóa cơ bản khác dẫn đến tăng của thị màu đen và corruption9. Vào tháng Bảy năm 1971, chính quyền quân sự đã công bố ý định soạn thảo một hiến pháp mới và công bố rằng cuộc bầu cử sẽ được tổ chức theo hiến pháp mới và cũng hứa rằng quyền lực sẽ được chuyển giao cho chính phủ dân sự được bầu sau bầu cử. Trong cùng năm đó BSPP biến đổi thành một bên đại chúng tại Đại hội Đảng lần thứ nhất. Hầu hết các quân đội cao cấp đã nghỉ hưu, tiếp tục như chính phủ và Ne Win vẫn Thủ tướng Chính phủ. Vào tháng Tư năm 1972, Ne Win và 20 lãnh đạo cấp cao khác đã nghỉ hưu từ quân đội và trở thành thành viên dân sự của chính phủ. Ne Win đã trở thành Thủ tướng tuyên bố cuối cùng của chính quyền cách mạng. Năm 1974, cuộc tổng tuyển cử đầu tiên được tổ chức, hiến pháp mới có hiệu lực, RC tan rã, và cai trị quân sự trực tiếp Ne Win đã kết thúc. Năm nay đánh dấu sự kết thúc của chế độ quân sự trực tiếp và đầu giai đoạn chế độ độc tài hiến pháp ở Myanmar. Chế độ độc tài hiến pháp: Rule BSPP: 1974-1988 Các p thứ hai
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: