流星坠落的地方 蜡烛? 神明? 流星? …… 那些听着我们年复一年地倾诉的它们。 后来我渐渐明白了,许愿这件事情,从一开始就根本是一场华丽的 dịch - 流星坠落的地方 蜡烛? 神明? 流星? …… 那些听着我们年复一年地倾诉的它们。 后来我渐渐明白了,许愿这件事情,从一开始就根本是一场华丽的 Việt làm thế nào để nói

流星坠落的地方 蜡烛? 神明? 流星? …… 那些听着我们年复一年地倾

流星坠落的地方
蜡烛?
神明?
流星?
……
那些听着我们年复一年地倾诉的它们。
后来我渐渐明白了,许愿这件事情,从一开始就根本是一场华丽的一厢情愿。
然而,
孜孜不倦的我们,
依然,
在孜孜不倦……
==========序章篇===========
“叮叮当,叮叮当,铃儿响叮当……”
欢快的圣诞歌曲,在离平安夜还有两天的时候,就已经不绝于耳在这个城市里的每一个角落。
大街小巷上绚丽缤纷,如同一个在十六岁生日上,对着蜡烛许愿的少女的心情,尽管很繁乱,但无处不彰显着这个世间最美的和最好的。
每一家商户都把自己精心准备的圣诞树摆在了店铺门口,形状不一,大小有异,但上面挂着的都尽是些相同的东西,铃铛、松塔、**、许愿贺卡、还有他们珍藏的自认为最漂亮的彩灯……
这些都是他们的愿景,是他们对整条街上,整座城镇上最美好的祝福。
彩灯的闪烁,橱窗里的通明,映在被皑皑白雪刚轻覆过,好似穿上婚纱一般的马路上,显得格外清新炫目,即使在这样有些寒意的夜晚,也让每一个走在街上的路人,心中有一种临幸在春日暖阳下的喜意。
这样的夜晚格外热闹,大家怀揣着感恩的心情,充分享受着在这欢庆气氛中的每一丝其乐融融,迎面走过的人,都会彼此送上真挚的祝福,也许他们是朋友,也许他们并不相识,也许他们在过去的日子里因为一些事情发生过不愉快,可在此时的祝福却都是他们发自内心的,最真诚的。
街道上,五六个“圣诞老人”在手舞足蹈的派发着新年礼物,他们是义工,礼物则是政aa府提供的,每一年的年末,当地的政aa府都会派发新年礼物来回馈在这一年里遵纪守法、勤劳善良的市民。
每一个“圣诞老人”身边都簇拥着一大群兴高采烈的小朋友,这些小朋友可是他的铁杆粉丝,“圣诞老人”会露出发自内心的微笑,为小朋友们送上他们最喜欢的礼物,即使是面对那些已经拿过礼物,却藏起来,又再次来拿礼物的小滑头。
“哇!!!”
一个大约五、六岁的小男孩,被橱窗里一台闪耀到刺眼的水晶八音盒牢牢地吸引住了,一双亮晶晶的大眼睛“啪嗒啪嗒”地眨着,整个小脸都快要贴在了玻璃上。
他的妈妈蹲在了他的旁边,面对这般华丽,她的双眼也不受控制起来,不过内心里还是有成年人的节制。
“妈妈,这个八音盒,好漂亮啊!”小男孩的情绪陶醉且激动着,戴着手套的小手不断地擦拭着玻璃上自己呼出的雾气。
他的妈妈轻轻抚摸着他的小脑袋瓜,笑靥中有着天下间最朴实的慈爱:“贪心是个很可怕的坏家伙,圣诞礼物只能有一个哦,要这个的话,就没有超人**了。”
小男孩可爱的眉头一下子拥到了一起,看着他那不匀称吐出地哈气,能感觉到他内心里纯白色的纠结。
他的小手在玻璃上上下抠着,晶亮的大眼睛在八音盒和妈妈的脸上不断油走着,可眼神中却流露出不需要妈妈帮助的倔强。
“喂,小鬼,它可是八音盒世界里的超人哦,在八音盒的世界里,它一路打败了很多坏人,很不容易才来到你身边的。”
声音,在橱窗旁淡淡扬起,孩子和妈妈循声望去——是个女孩子,白色绒毛长衣将她细致的面容映得美丽分明,她看上去只有二十出头的样子,她的眼眸黑白分明,清润彻底,可是,又多少带着点淡漠,如同一汪深潭,掩藏在长而卷翘的睫毛之下,可言辞又多少泄露她刻意冷淡的性格,否则,也不会多嘴说出这么一句话来。
小男孩的眼睛里流露出了决定后的欣喜。
……
“要好好的爱护它,八音盒超人最害怕的就是被遗忘,知道了吗?”
漂亮且娴熟地包装好了八音盒,把母子二人送出了门口之后,女孩一个人坐回吧台里,安静地望着窗外的熙熙攘攘。
静的如雪。
美的如樱。
女孩的名字叫做苏麦,是这家“八音物语”的老板之一。
因为是受到家庭熏陶的因素,自幼她就对八音盒有着无法自拔的情愫。
别误会,她的家庭可并不是做八音盒的,而是世世代代的制表工匠,因为八音盒和机械钟表有着异曲同工之处,在她三岁生日的时候,她的父亲手工做了一个很精致的八音盒送给了她,从那时起,他家族里相传的制表技术便止在了他父亲那一代。
尽管她的父亲总是会在她耳边器宇轩昂地说:“时间就是生命,我们家族世世代代就是在给人们的生命做着诠释,这是无上荣耀的。”
可她也会对父亲说:“八音盒是一种可以让人忘记时间的东西。”
就这样,父女之间的争执就一直持续了一年又一年。
直到她成人后离开了家,在这条街上和朋友开了这家“八音物语”,那种争执才渐渐的在父女彼此的思念之中逐渐淡化。
哦,现在在门口因为焦急赶来而摔倒的这个女孩,就是“八音物语”的另一个老板,名字叫做美易。
美易揉着膝盖推开了门,门上的铃铛急促地响了起来,只有她每次来,这个铃铛才会响的这么急促。
“小麦,不好意思,我来晚了!”
她吐了吐舌头,随后露出了灿烂的微笑,灿烂到活跃了屋子里每一粒氧气分子。
“没关系,我已经看到你急匆匆地样子了。”苏麦拄着下巴,寒暄了一句。
美易似乎还没有从摔倒的疼痛中脱离出来,便一蹦一跳地窜到了苏麦的面前,兴致冲冲地把一张报纸拍在了他的眼前:“有好消息哟,快看看吧。”
苏麦拿起报纸,赫然的大标题映入她的美眸——
史上最名贵的八音盒“守护者”,下月将在日本京都岚山博物馆展出。
苏麦面无表情地读完了整篇内容。虽然面无表情,但美易知道她很激动,她很了解苏麦,就算有天大的事情,在她的脸上也看不到什么。
“好想去啊。”苏麦放下报纸,幽怨地叹了口气。
“想去就去啊!”美易学着他的姿势,拄着下巴坐在了她的对面。
“也对,虽然刚刚进货没什么钱了,但还有一个月时间,多努力的话,应该没问题的。”苏麦故作激励地说了一句,随后又漠然地望向了窗外,她心里很清楚,现在的社会已经没什么人相信八音盒里的美梦了。
“后天晚上会下雪,小麦和我一起去山上看雪去吧。”美易打断了凝思中的苏麦,摇晃着她的肩膀,有一些恳求的语气。
苏麦抬头看了看天空。
幽暗。
深邃。
“雪吗?今年,格外的多呢……”
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Nơi thiên thạch Nến? Vị thần? Bắn súng sao? …… Những người nghe, chúng tôi nói chuyện với họ sau năm năm. Sau đó, tôi bắt đầu hiểu rằng mong muốn điều này là chỉ đơn giản là một tuyệt vời wishful suy nghĩ từ đầu rất. Tuy nhiên, Không mệt mỏi cho chúng tôi Tuy nhiên, Không mệt mỏi...... ==========序章篇=========== "Jingle bells, jingle bells, jingle chuông rung leng keng..." Merry Giáng sinh bài hát, tại một thời điểm khi Eve vẫn còn hai ngày nữa, nó đã được nghe nói ở mỗi góc của thành phố này. Trên đường phố và tươi sáng, giống như một ngày sinh nhật 16 tuổi, nến và làm cho một mong muốn vào tâm trạng của cô gái, mặc dù fanluan của mình, nhưng ở khắp mọi nơi trên toàn thế giới đẹp nhất và tốt nhất. Mỗi thương gia đã cẩn thận chuẩn bị của mình cây Giáng sinh được đặt trong một cửa cửa hàng, thay đổi hình dạng, kích thước khác nhau, nhưng treo ở trên là tất cả những điều tương tự, chuông, thông nón tiện dụng, **, nhu cầu thẻ, và bộ sưu tập của đèn đẹp nhất...... Điều này là tầm nhìn của họ, của toàn bộ Street, đẹp nhất phước lành của thị trấn. Đèn flash, tóc sáng ánh sáng, phản ánh trong tuyết đã chỉ được bao phủ nhẹ, như mặc một chiếc váy cưới trên đường, có vẻ như cực kỳ làm mới và hấp dẫn, ngay cả trong lạnh của đêm, và để cho mỗi một trong những đi qua trên đường phố, nơi có một mùa xuân dưới ánh mặt trời ấm áp. Như vậy của đêm thêm sinh động, tất cả mọi người mang với Lễ Tạ ơn của tâm trạng, thưởng thức đầy đủ với trong này bầu không khí nổi tiếng trong các mỗi lụa thú vị, head-on đi của người, sẽ nhau gửi thương chân thành của phước lành, tháng họ là bạn bè, ngày họ hiện không được đáp ứng, có thể họ trong quá khứ của ngày trong vì một số điều đã xảy ra đã không hài lòng, có thể trong lúc của phước lành là là họ từ bên trong của, chân thành nhất của. Trên các đường phố, và năm hoặc sáu "Ông già Noel" phân phối năm mới món quà trong khiêu vũ, họ là tình nguyện viên, AA House quà là quản trị, mỗi cuối năm, chính quyền địa phương AA vốn sẽ phân phối Quà tặng năm mới để cung cấp cho trở lại trong năm nay, tuân thủ pháp luật, cần cù và người kind-hearted. Cho mỗi "ông già Noel" được bao quanh bởi một đội quân elated trẻ em trên toàn, trẻ em nhưng người hâm mộ cực đoan của mình, "Santa" cho một nụ cười chân thành, những người gửi quà tặng của họ yêu thích cho các em, ngay cả khi đối mặt với những người đã lấy những món quà, nhưng ẩn, ít đâm một lần nữa để nhận quà tặng. “哇!!! ” Một cậu bé nhỏ của khoảng 5 hoặc 6 tuổi, là một bóng trong cửa sổ để chói Crystal nhạc hộp rút ra vững chắc, một cặp đôi mắt lấp lánh "flip-flop" nhấp nháy trên toàn bộ khuôn mặt nhỏ được gắn liền với kính. Mẹ crouched ở bên cạnh của mình, phải đối mặt với sự tuyệt đẹp, đôi mắt của mình không được kiểm soát, nhưng người lớn đã vẫn còn trong kiểm soát. "Mẹ, music box, rất đẹp! "Cậu bé cảm thấy say rượu và cao, đeo găng tay và liên tục lau kính với hơi thở của mình sương mù. Mẹ ông vuốt ve rất ít đầu và nụ cười có bất cứ điều gì dưới khiêm tốn nhất của lòng nhân từ: "tham lam là một anh chàng xấu rất đáng sợ, Quà tặng Giáng sinh có thể có chỉ một trong tốt, nếu đó là không có siêu **. ” Cậu bé dễ thương lông mày để giữ lại với nhau cùng một lúc, xem ông nhổ không đồng đều thổi, có thể cảm thấy nó trong tâm trí của mình đó vướng víu của màu trắng tinh khiết. Tay nhỏ trên kính để kéo lên và xuống, đôi mắt sáng lớn dầu vào hộp âm nhạc của mình và phải đối mặt của mẹ tôi, mắt phản bội không có mẹ và cần giúp đỡ trong sự ương ngạnh. "Hey, kid, nhưng thế giới âm nhạc hộp siêu nhân, trong một thế giới nơi các hộp âm nhạc, nó tất cả các cách để đánh bại rất nhiều kẻ xấu, nó không phải là dễ dàng để chỉ đến với bạn. ” Bằng giọng nói, trong cửa sổ tiếp theo ánh sáng Yang lên, trẻ em và mẹ người thực uy tín để--là một cô gái, fluff trắng dài quần áo sẽ cô chi tiết của khuôn mặt phản ánh có đẹp khác nhau, cô ấy trông chỉ 20 sớm của hình, cô của mắt màu đen và trắng, qingrun hoàn toàn, nhưng, và bao nhiêu với trung tính điểm, như một hồ bơi Wang, ẩn trong long và khối lượng Alice của lông mi zhixia, có thể hùng biện và bị rò rỉ bao nhiêu cô cố tình lạnh của nhân vật, nếu không, cũng hiện không mouthy nói như vậy từ để. Của cậu bé mắt chiếu niềm vui sau khi quyết định. …… "Chăm sóc tốt của nó, được sợ quên hầu hết của Superman, bạn có biết? ” Đẹp và hộp đóng gói chuyên nghiệp âm nhạc, đi bộ ra cửa sau khi Lopez, cô gái ngồi trở lại trong thanh, lặng lẽ tìm kiếm trong cửa sổ của các nhộn nhịp. 静的如雪。 美的如樱。 女孩的名字叫做苏麦,是这家“八音物语”的老板之一。 因为是受到家庭熏陶的因素,自幼她就对八音盒有着无法自拔的情愫。 别误会,她的家庭可并不是做八音盒的,而是世世代代的制表工匠,因为八音盒和机械钟表有着异曲同工之处,在她三岁生日的时候,她的父亲手工做了一个很精致的八音盒送给了她,从那时起,他家族里相传的制表技术便止在了他父亲那一代。 尽管她的父亲总是会在她耳边器宇轩昂地说:“时间就是生命,我们家族世世代代就是在给人们的生命做着诠释,这是无上荣耀的。” 可她也会对父亲说:“八音盒是一种可以让人忘记时间的东西。” 就这样,父女之间的争执就一直持续了一年又一年。 直到她成人后离开了家,在这条街上和朋友开了这家“八音物语”,那种争执才渐渐的在父女彼此的思念之中逐渐淡化。 哦,现在在门口因为焦急赶来而摔倒的这个女孩,就是“八音物语”的另一个老板,名字叫做美易。 美易揉着膝盖推开了门,门上的铃铛急促地响了起来,只有她每次来,这个铃铛才会响的这么急促。 “小麦,不好意思,我来晚了!” 她吐了吐舌头,随后露出了灿烂的微笑,灿烂到活跃了屋子里每一粒氧气分子。 “没关系,我已经看到你急匆匆地样子了。”苏麦拄着下巴,寒暄了一句。 美易似乎还没有从摔倒的疼痛中脱离出来,便一蹦一跳地窜到了苏麦的面前,兴致冲冲地把一张报纸拍在了他的眼前:“有好消息哟,快看看吧。” 苏麦拿起报纸,赫然的大标题映入她的美眸—— 史上最名贵的八音盒“守护者”,下月将在日本京都岚山博物馆展出。 苏麦面无表情地读完了整篇内容。虽然面无表情,但美易知道她很激动,她很了解苏麦,就算有天大的事情,在她的脸上也看不到什么。 “好想去啊。”苏麦放下报纸,幽怨地叹了口气。 “想去就去啊!”美易学着他的姿势,拄着下巴坐在了她的对面。 “也对,虽然刚刚进货没什么钱了,但还有一个月时间,多努力的话,应该没问题的。”苏麦故作激励地说了一句,随后又漠然地望向了窗外,她心里很清楚,现在的社会已经没什么人相信八音盒里的美梦了。 “后天晚上会下雪,小麦和我一起去山上看雪去吧。”美易打断了凝思中的苏麦,摇晃着她的肩膀,有一些恳求的语气。 苏麦抬头看了看天空。 幽暗。 深邃。 “雪吗?今年,格外的多呢……”
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
流星坠落的地方
蜡烛?
神明?
流星?
……
那些听着我们年复一年地倾诉的它们。
后来我渐渐明白了,许愿这件事情,从一开始就根本是一场华丽的一厢情愿。
然而,
孜孜不倦的我们,
依然,
在孜孜不倦……
==========序章篇===========
“叮叮当,叮叮当,铃儿响叮当……”
欢快的圣诞歌曲,在离平安夜还有两天的时候,就已经不绝于耳在这个城市里的每一个角落。
大街小巷上绚丽缤纷,如同一个在十六岁生日上,对着蜡烛许愿的少女的心情,尽管很繁乱,但无处不彰显着这个世间最美的和最好的。
每一家商户都把自己精心准备的圣诞树摆在了店铺门口,形状不一,大小有异,但上面挂着的都尽是些相同的东西,铃铛、松塔、**、许愿贺卡、还有他们珍藏的自认为最漂亮的彩灯……
这些都是他们的愿景,是他们对整条街上,整座城镇上最美好的祝福。
彩灯的闪烁,橱窗里的通明,映在被皑皑白雪刚轻覆过,好似穿上婚纱一般的马路上,显得格外清新炫目,即使在这样有些寒意的夜晚,也让每一个走在街上的路人,心中有一种临幸在春日暖阳下的喜意。
这样的夜晚格外热闹,大家怀揣着感恩的心情,充分享受着在这欢庆气氛中的每一丝其乐融融,迎面走过的人,都会彼此送上真挚的祝福,也许他们是朋友,也许他们并不相识,也许他们在过去的日子里因为一些事情发生过不愉快,可在此时的祝福却都是他们发自内心的,最真诚的。
街道上,五六个“圣诞老人”在手舞足蹈的派发着新年礼物,他们是义工,礼物则是政aa府提供的,每一年的年末,当地的政aa府都会派发新年礼物来回馈在这一年里遵纪守法、勤劳善良的市民。
每一个“圣诞老人”身边都簇拥着一大群兴高采烈的小朋友,这些小朋友可是他的铁杆粉丝,“圣诞老人”会露出发自内心的微笑,为小朋友们送上他们最喜欢的礼物,即使是面对那些已经拿过礼物,却藏起来,又再次来拿礼物的小滑头。
“哇!!!”
一个大约五、六岁的小男孩,被橱窗里一台闪耀到刺眼的水晶八音盒牢牢地吸引住了,一双亮晶晶的大眼睛“啪嗒啪嗒”地眨着,整个小脸都快要贴在了玻璃上。
他的妈妈蹲在了他的旁边,面对这般华丽,她的双眼也不受控制起来,不过内心里还是有成年人的节制。
“妈妈,这个八音盒,好漂亮啊!”小男孩的情绪陶醉且激动着,戴着手套的小手不断地擦拭着玻璃上自己呼出的雾气。
他的妈妈轻轻抚摸着他的小脑袋瓜,笑靥中有着天下间最朴实的慈爱:“贪心是个很可怕的坏家伙,圣诞礼物只能有一个哦,要这个的话,就没有超人**了。”
小男孩可爱的眉头一下子拥到了一起,看着他那不匀称吐出地哈气,能感觉到他内心里纯白色的纠结。
他的小手在玻璃上上下抠着,晶亮的大眼睛在八音盒和妈妈的脸上不断油走着,可眼神中却流露出不需要妈妈帮助的倔强。
“喂,小鬼,它可是八音盒世界里的超人哦,在八音盒的世界里,它一路打败了很多坏人,很不容易才来到你身边的。”
声音,在橱窗旁淡淡扬起,孩子和妈妈循声望去——是个女孩子,白色绒毛长衣将她细致的面容映得美丽分明,她看上去只有二十出头的样子,她的眼眸黑白分明,清润彻底,可是,又多少带着点淡漠,如同一汪深潭,掩藏在长而卷翘的睫毛之下,可言辞又多少泄露她刻意冷淡的性格,否则,也不会多嘴说出这么一句话来。
小男孩的眼睛里流露出了决定后的欣喜。
……
“要好好的爱护它,八音盒超人最害怕的就是被遗忘,知道了吗?”
漂亮且娴熟地包装好了八音盒,把母子二人送出了门口之后,女孩一个人坐回吧台里,安静地望着窗外的熙熙攘攘。
静的如雪。
美的如樱。
女孩的名字叫做苏麦,是这家“八音物语”的老板之一。
因为是受到家庭熏陶的因素,自幼她就对八音盒有着无法自拔的情愫。
别误会,她的家庭可并不是做八音盒的,而是世世代代的制表工匠,因为八音盒和机械钟表有着异曲同工之处,在她三岁生日的时候,她的父亲手工做了一个很精致的八音盒送给了她,从那时起,他家族里相传的制表技术便止在了他父亲那一代。
尽管她的父亲总是会在她耳边器宇轩昂地说:“时间就是生命,我们家族世世代代就是在给人们的生命做着诠释,这是无上荣耀的。”
可她也会对父亲说:“八音盒是一种可以让人忘记时间的东西。”
就这样,父女之间的争执就一直持续了一年又一年。
直到她成人后离开了家,在这条街上和朋友开了这家“八音物语”,那种争执才渐渐的在父女彼此的思念之中逐渐淡化。
哦,现在在门口因为焦急赶来而摔倒的这个女孩,就是“八音物语”的另一个老板,名字叫做美易。
美易揉着膝盖推开了门,门上的铃铛急促地响了起来,只有她每次来,这个铃铛才会响的这么急促。
“小麦,不好意思,我来晚了!”
她吐了吐舌头,随后露出了灿烂的微笑,灿烂到活跃了屋子里每一粒氧气分子。
“没关系,我已经看到你急匆匆地样子了。”苏麦拄着下巴,寒暄了一句。
美易似乎还没有从摔倒的疼痛中脱离出来,便一蹦一跳地窜到了苏麦的面前,兴致冲冲地把一张报纸拍在了他的眼前:“有好消息哟,快看看吧。”
苏麦拿起报纸,赫然的大标题映入她的美眸——
史上最名贵的八音盒“守护者”,下月将在日本京都岚山博物馆展出。
苏麦面无表情地读完了整篇内容。虽然面无表情,但美易知道她很激动,她很了解苏麦,就算有天大的事情,在她的脸上也看不到什么。
“好想去啊。”苏麦放下报纸,幽怨地叹了口气。
“想去就去啊!”美易学着他的姿势,拄着下巴坐在了她的对面。
“也对,虽然刚刚进货没什么钱了,但还有一个月时间,多努力的话,应该没问题的。”苏麦故作激励地说了一句,随后又漠然地望向了窗外,她心里很清楚,现在的社会已经没什么人相信八音盒里的美梦了。
“后天晚上会下雪,小麦和我一起去山上看雪去吧。”美易打断了凝思中的苏麦,摇晃着她的肩膀,有一些恳求的语气。
苏麦抬头看了看天空。
幽暗。
深邃。
“雪吗?今年,格外的多呢……”
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: