5.1.2 Giá trị hiện thực thông qua tính hài hước  Cùng với tính hiện th dịch - 5.1.2 Giá trị hiện thực thông qua tính hài hước  Cùng với tính hiện th Anh làm thế nào để nói

5.1.2 Giá trị hiện thực thông qua t

5.1.2 Giá trị hiện thực thông qua tính hài hước
Cùng với tính hiện thực, Charles Dickens còn sử dụng sự hài hước nhằm tăng thêm tính chân thực vào tác phẩm của mình. Việc Dickens đưa hình ảnh con vật so sánh với con người đã chỉ ra sự vô nhân tính trong xã hội bấy giờ, xem người nghèo yếu thế không khác gì những con vật. Ví dụ, người cha cộc cằn tàn nhẫn Murdstone đã kéo vị trí của David từ chỗ được thương yêu thành kẻ bị ruồng rẫy và không cho David những quyền lợi cơ bản của một con người. Từ lúc đó, David đã dùng các con vật để gán lên những nhân vật khác như: tiến sĩ Strong là con ngựa già bị mù (a blind old horse), Dora là con chuột (a Mouse), hay em trai mình là con cừu khốn khổ (a poor lamb).
Trong “David Copperfield”, lại một lần nữa Betsey xuất hiện như một diễn viên hài xuất sắc và cùng khi đó, khiếu hài hước của tác giả được thể hiện. Những lời thoại vừa lên án lại đầy tính hài hước khi đối đáp với Murdstone của cô đè bẹp thế lực áp bực như nhà Murdstone và đồng thời giúp cho mạch truyện trở nên tươi sáng hơn, như cuộc đời của David về sau.
Một hình ảnh khác là Micawber, người luôn thất bại trong việc tìm kiếm cuộc sống giàu sang nhưng không bao giờ chịu bỏ cuộc bằng những ý nghĩ bi quan. Gia đình hòa thuận cũng góp phần tạo nên tính cách vui nhộn của nhân vật này.
Tóm lại, Dickens luôn tìm ra những cái nhìn mới mẻ và trào phúng một cách nhẹ nhàng ở mỗi tình huống. Chính sự hài hước đó giúp cho tác phẩm của ông chân thật một cách sâu sắc nhất.
5.2 Giá trị hiện thực được thể hiện qua tác phẩm “Hội chợ phồn hoa”
5.2.1 Giá trị hiện thực thông qua sự phê phán, chỉ trích
Dưới mắt tác giả, xã hội bấy giờ dù khoác lên mình sự phồn vinh giàu có, nhưng bản chất vẫn chỉ là những tình cảm đê tiện: sự tính toán vị kỷ, lòng vụ lợi, thói giả nhân giả nghĩa, tính phô trương rởm đời, sự lường gạt dối trá. Mỗi nhân vật trong tác phẩm tiêu biểu cho một thói xấu, một giai cấp; mỗi người mỗi vẻ, nhưng tất cả đều mang trên mình hình ảnh của chính thời đại, tức là hình ảnh tham lam địa vị tiền bạc vốn là những thứ vô nghĩa. Mũi nhọn đả kích của tác giả chĩa thẳng vào những tầng lớp thượng lưu đang hưởng thụ cuộc sống giả trưởng trên chính mồ hôi nước mắt của người lao động khốn khổ.
Các nhân vật trong tác phẩm “Vanity Fair” đều đeo đuổi quyền lực, danh vọng, sự giàu có thông qua mối quan hệ hôn nhân. Hai nhân vật điển hình Pitt Crawley và Osborn với tư cách đê tiện, bỉ ổi, bất nhân… là những nét đặc trưng của giai cấp quý tộc Anh từ nhỏ đến lớn. Cả hai đều coi trọng danh vọng và đồng tiền hơn cả tình thân, tình yêu chân thật. Trong khi đó Rebecca, dù xuất thân từ nghèo khổ, nhưng cũng chính tham vọng tiền tài đã không từ thủ đoạn để leo lên được tầng lớp thượng lưu thối nát ấy.
Thackeray đã nhìn xã hội nước Anh, hay đúng hơn là xã hội thượng lưu trưởng giả nước Anh với con mắt rất bi quan, hoài nghi, nhưng không thờ ơ, trái lại hết sức soi mói; do đó những chi tiết nêu lên trong tác phẩm có một giá trị hiện thực lớn. Ngòi bút của ông tỏ ra không thương xót đối với giai cấp quý tộc đương thời.
5.2.2 Giá trị hiện thực thông qua tính châm biếm
Khuynh hướng trào phúng nảy nở trong văn học Anh từ giữa thế kỷ 18 và đến giữa thế kỷ 19, khuynh hướng ấy được kết tinh ở Thackeray. Trong tiếng cười cay độc của ông phần nào có sự phẫn nộ của quần chúng. Đó là tiếng nói phản kháng lại những sự bất công trong xã hội. Chủ nghĩa hiện thực ở Thackeray mang màu sắc luân lý rõ rệt, ông muốn đứng trên quan điểm đạo đức mà soi mói cuộc đời và rút ra những bài học về cách xử thế. Chủ đề của “Hội chợ phù hoa” là sự vô nghĩa, sự phù phiếm của cuộc đời, một tấn hài kịch lớn, trong đó mỗi con người sắm một vai trò mà không tự biết, hoặc một cảnh hội chợ hỗn tạp, trong đó chỉ toàn là những sự phô trương mua bán, và mọi thứ đều là những món hàng.
Khuynh hướng vạch những nét “mặt trái đời” toát ra trong toàn bộ tác phẩm từ chương đầu đến chương cuối. Tất cả những cái gì gọi là cao quý, tốt đẹp, mà thiên hạ hằng khao khát và thiết tha gắn bó, thực ra chỉ là những chuyện hết sức vô nghĩa, thí dụ như danh vọng, tiền tài, những cái vẫn gọi là những đức tính, và ngay cả những tình cảm thiêng liêng như tình cha con, tình bè bạn, tình vợ chồng…nhiều khi cũng chỉ là câu chuyện khôi hài.
5.3 Điểm giống và khác nhau về giá trị hiện thực trong hai tác phẩm

Đặc điểm ‘David Copperfield’ ‘Hội chợ phù hoa’
Giống nhau
1. Mục đích của tác phẩm
-Dickens phê phán xã hội bất công luôn coi trọng giá trị vật chất. Tình cảm và mối quan hệ giữa người với người đã bị lãng quên.
-Nói lên tiếng nói của tầng lớp lao động bị đối xử bất công, luôn gánh chịu thiệt thòi.
-Thackeray chỉ trích sự tàn nhẫn, bất nhân, sa đọa, hèn nhát, vô tình của giới quí tộc Anh đang bị hủy hoại về tinh thần.
-Đại diện cho quần chúng muốn phá bỏ sự mọt ruỗng của một giai cấp cố níu lấy địa vị thống trị.
2. Đặc trưng cho tính hài hước -Dùng nhân vật xấu để làm nổi bật nhân vật anh hùng.
-Sử dụng phép ẩn dụ để tạo ra tiếng cười.
-Ngay cả trong hoàn cảnh tăm tối vẫn có sự vui tươi đều là một món hàng
-Các nhân vật đóng vai hề luôn tự cho mình cao quý trong một xã hội lố bịch
-Xã hội phù hoa chỉ là một cảnh chợ hỗn độn mà mọi thứ

Khác nhau
1. Góc độ phân tích của tác phẩm -Từ góc độ của người nghèo, Dickens thấu hiểu và cảm thông sâu sắc cuộc sống khổ cực, từ đó phác họa bức tranh ca ngợi người nghèo.
-Mang mau sắc chủ quan, chỉ qua lời kể của nhân vật chính. -Xuất thân quí tộc, Thackeray hiểu rõ đời sống thượng lưu và những hệ lụy của nó. Tuy nhiên, ông tách mình ra khỏi tầng lớp quí tộc để phân tích.
-Có cái nhìn tổng quát về mọi khía cạnh xã hội thông qua các nhân vật.
2. Phong cách viết -Có phần cường điệu hóa trong lối viết. Nhân vật chính diện đôi khi quá lý tưởng và hoàn hảo.
-Lạc quan hơn về cuộc sống, người tốt sẽ được hạnh phúc và kẻ xấu phải bị trừng trị. -Mang tính châm biếm nhẹ nhàng hơn, xuất phát từ việc không có cái nhìn tổng thể về tầng lớp thượng lưu. -Khắc họa nhân vật chân thật hơn. Ông không áp đặt mà mô tả con người một cách tự nhiên nhất.
-Có cái nhìn bi quan về xã hội, với đầy rẫy những xấu xa và mỗi nhân vật đều phải hững chịu hệ quả.
-Chỉ trích, phê phán một cách mạnh mẽ, quyết liệt hơn về xã hội thối nát mà ông chứng kiến xung quanh.

6. Kết luận
Bài nghiên cứu này đã cung cấp cho bạn đọc yêu văn học nói chung và văn học Anh nói riêng một cái nhìn toàn diện và sâu sắc đối với những vấn đề chính trị, xã hội của nước Anh thế kỉ 19.
Xã hội thượng lưu cao quý, dưới ngòi bút của Dickens và Thackeray,đã hiện ra là một xã hội thối nát đầy những bất công, tàn nhẫn.
Thông qua đó, bạn đọc cũng sẽ rút ra được những bài học đạo đức, những triết lý sống cho riêng mình, để ngày càng hoàn thiện bản thân, sống tốt hơn cho bản thân và mọi người.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Anh) 1: [Sao chép]
Sao chép!
5.1.2 Giá trị hiện thực thông qua tính hài hước Cùng với tính hiện thực, Charles Dickens còn sử dụng sự hài hước nhằm tăng thêm tính chân thực vào tác phẩm của mình. Việc Dickens đưa hình ảnh con vật so sánh với con người đã chỉ ra sự vô nhân tính trong xã hội bấy giờ, xem người nghèo yếu thế không khác gì những con vật. Ví dụ, người cha cộc cằn tàn nhẫn Murdstone đã kéo vị trí của David từ chỗ được thương yêu thành kẻ bị ruồng rẫy và không cho David những quyền lợi cơ bản của một con người. Từ lúc đó, David đã dùng các con vật để gán lên những nhân vật khác như: tiến sĩ Strong là con ngựa già bị mù (a blind old horse), Dora là con chuột (a Mouse), hay em trai mình là con cừu khốn khổ (a poor lamb). Trong “David Copperfield”, lại một lần nữa Betsey xuất hiện như một diễn viên hài xuất sắc và cùng khi đó, khiếu hài hước của tác giả được thể hiện. Những lời thoại vừa lên án lại đầy tính hài hước khi đối đáp với Murdstone của cô đè bẹp thế lực áp bực như nhà Murdstone và đồng thời giúp cho mạch truyện trở nên tươi sáng hơn, như cuộc đời của David về sau. Một hình ảnh khác là Micawber, người luôn thất bại trong việc tìm kiếm cuộc sống giàu sang nhưng không bao giờ chịu bỏ cuộc bằng những ý nghĩ bi quan. Gia đình hòa thuận cũng góp phần tạo nên tính cách vui nhộn của nhân vật này. Tóm lại, Dickens luôn tìm ra những cái nhìn mới mẻ và trào phúng một cách nhẹ nhàng ở mỗi tình huống. Chính sự hài hước đó giúp cho tác phẩm của ông chân thật một cách sâu sắc nhất. 5.2 Giá trị hiện thực được thể hiện qua tác phẩm “Hội chợ phồn hoa” 5.2.1 Giá trị hiện thực thông qua sự phê phán, chỉ trích Dưới mắt tác giả, xã hội bấy giờ dù khoác lên mình sự phồn vinh giàu có, nhưng bản chất vẫn chỉ là những tình cảm đê tiện: sự tính toán vị kỷ, lòng vụ lợi, thói giả nhân giả nghĩa, tính phô trương rởm đời, sự lường gạt dối trá. Mỗi nhân vật trong tác phẩm tiêu biểu cho một thói xấu, một giai cấp; mỗi người mỗi vẻ, nhưng tất cả đều mang trên mình hình ảnh của chính thời đại, tức là hình ảnh tham lam địa vị tiền bạc vốn là những thứ vô nghĩa. Mũi nhọn đả kích của tác giả chĩa thẳng vào những tầng lớp thượng lưu đang hưởng thụ cuộc sống giả trưởng trên chính mồ hôi nước mắt của người lao động khốn khổ. Các nhân vật trong tác phẩm “Vanity Fair” đều đeo đuổi quyền lực, danh vọng, sự giàu có thông qua mối quan hệ hôn nhân. Hai nhân vật điển hình Pitt Crawley và Osborn với tư cách đê tiện, bỉ ổi, bất nhân… là những nét đặc trưng của giai cấp quý tộc Anh từ nhỏ đến lớn. Cả hai đều coi trọng danh vọng và đồng tiền hơn cả tình thân, tình yêu chân thật. Trong khi đó Rebecca, dù xuất thân từ nghèo khổ, nhưng cũng chính tham vọng tiền tài đã không từ thủ đoạn để leo lên được tầng lớp thượng lưu thối nát ấy.
Thackeray đã nhìn xã hội nước Anh, hay đúng hơn là xã hội thượng lưu trưởng giả nước Anh với con mắt rất bi quan, hoài nghi, nhưng không thờ ơ, trái lại hết sức soi mói; do đó những chi tiết nêu lên trong tác phẩm có một giá trị hiện thực lớn. Ngòi bút của ông tỏ ra không thương xót đối với giai cấp quý tộc đương thời.
5.2.2 Giá trị hiện thực thông qua tính châm biếm
Khuynh hướng trào phúng nảy nở trong văn học Anh từ giữa thế kỷ 18 và đến giữa thế kỷ 19, khuynh hướng ấy được kết tinh ở Thackeray. Trong tiếng cười cay độc của ông phần nào có sự phẫn nộ của quần chúng. Đó là tiếng nói phản kháng lại những sự bất công trong xã hội. Chủ nghĩa hiện thực ở Thackeray mang màu sắc luân lý rõ rệt, ông muốn đứng trên quan điểm đạo đức mà soi mói cuộc đời và rút ra những bài học về cách xử thế. Chủ đề của “Hội chợ phù hoa” là sự vô nghĩa, sự phù phiếm của cuộc đời, một tấn hài kịch lớn, trong đó mỗi con người sắm một vai trò mà không tự biết, hoặc một cảnh hội chợ hỗn tạp, trong đó chỉ toàn là những sự phô trương mua bán, và mọi thứ đều là những món hàng.
Khuynh hướng vạch những nét “mặt trái đời” toát ra trong toàn bộ tác phẩm từ chương đầu đến chương cuối. Tất cả những cái gì gọi là cao quý, tốt đẹp, mà thiên hạ hằng khao khát và thiết tha gắn bó, thực ra chỉ là những chuyện hết sức vô nghĩa, thí dụ như danh vọng, tiền tài, những cái vẫn gọi là những đức tính, và ngay cả những tình cảm thiêng liêng như tình cha con, tình bè bạn, tình vợ chồng…nhiều khi cũng chỉ là câu chuyện khôi hài.
5.3 Điểm giống và khác nhau về giá trị hiện thực trong hai tác phẩm

Đặc điểm ‘David Copperfield’ ‘Hội chợ phù hoa’
Giống nhau
1. Mục đích của tác phẩm
-Dickens phê phán xã hội bất công luôn coi trọng giá trị vật chất. Tình cảm và mối quan hệ giữa người với người đã bị lãng quên.
-Nói lên tiếng nói của tầng lớp lao động bị đối xử bất công, luôn gánh chịu thiệt thòi.
-Thackeray chỉ trích sự tàn nhẫn, bất nhân, sa đọa, hèn nhát, vô tình của giới quí tộc Anh đang bị hủy hoại về tinh thần.
-Đại diện cho quần chúng muốn phá bỏ sự mọt ruỗng của một giai cấp cố níu lấy địa vị thống trị.
2. Đặc trưng cho tính hài hước -Dùng nhân vật xấu để làm nổi bật nhân vật anh hùng.
-Sử dụng phép ẩn dụ để tạo ra tiếng cười.
-Ngay cả trong hoàn cảnh tăm tối vẫn có sự vui tươi đều là một món hàng
-Các nhân vật đóng vai hề luôn tự cho mình cao quý trong một xã hội lố bịch
-Xã hội phù hoa chỉ là một cảnh chợ hỗn độn mà mọi thứ

Khác nhau
1. Góc độ phân tích của tác phẩm -Từ góc độ của người nghèo, Dickens thấu hiểu và cảm thông sâu sắc cuộc sống khổ cực, từ đó phác họa bức tranh ca ngợi người nghèo.
-Mang mau sắc chủ quan, chỉ qua lời kể của nhân vật chính. -Xuất thân quí tộc, Thackeray hiểu rõ đời sống thượng lưu và những hệ lụy của nó. Tuy nhiên, ông tách mình ra khỏi tầng lớp quí tộc để phân tích.
-Có cái nhìn tổng quát về mọi khía cạnh xã hội thông qua các nhân vật.
2. Phong cách viết -Có phần cường điệu hóa trong lối viết. Nhân vật chính diện đôi khi quá lý tưởng và hoàn hảo.
-Lạc quan hơn về cuộc sống, người tốt sẽ được hạnh phúc và kẻ xấu phải bị trừng trị. -Mang tính châm biếm nhẹ nhàng hơn, xuất phát từ việc không có cái nhìn tổng thể về tầng lớp thượng lưu. -Khắc họa nhân vật chân thật hơn. Ông không áp đặt mà mô tả con người một cách tự nhiên nhất.
-Có cái nhìn bi quan về xã hội, với đầy rẫy những xấu xa và mỗi nhân vật đều phải hững chịu hệ quả.
-Chỉ trích, phê phán một cách mạnh mẽ, quyết liệt hơn về xã hội thối nát mà ông chứng kiến xung quanh.

6. Kết luận
Bài nghiên cứu này đã cung cấp cho bạn đọc yêu văn học nói chung và văn học Anh nói riêng một cái nhìn toàn diện và sâu sắc đối với những vấn đề chính trị, xã hội của nước Anh thế kỉ 19.
Xã hội thượng lưu cao quý, dưới ngòi bút của Dickens và Thackeray,đã hiện ra là một xã hội thối nát đầy những bất công, tàn nhẫn.
Thông qua đó, bạn đọc cũng sẽ rút ra được những bài học đạo đức, những triết lý sống cho riêng mình, để ngày càng hoàn thiện bản thân, sống tốt hơn cho bản thân và mọi người.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Anh) 2:[Sao chép]
Sao chép!
5.1.2 Value reality through humor
Along with realism, Charles Dickens also uses humor to add authenticity to his work. Dickens put the animal images compare with humans showed the inhumanity of social time, see the vulnerable poor are no different from animals. For example, ruthless father Murdstone brusquely pulled from the site location of David loved the exiles in the fields and not give David the basic rights of a human being. Since then, David has used the animals to assign to other characters such as Dr. Strong is a blind old horse (a blind old horse), Dora the mouse (a mouse), or his brother's son Sheep miserable (a poor lamb).
In "David Copperfield," Betsey again appear as a brilliant comedian and the same time, the author's sense of humor is shown. The dialogue has condemned the humor when repartee with her ​​crush Murdstone oppressive power as the Murdstone and simultaneously help the storyline becomes brighter, like the life of David on the back.
A picture Other photos Micawber, who failed in finding luxury life but never gave up with pessimistic thoughts. Harmonious family also contributed to the fun personality of the character.
In short, Dickens always find fresh eyes and a gentle humor in each situation. It is humor that makes his work profoundly truthful as possible.
5.2 Value reality is expressed through works "Fair prosperous"
5.2.1 Value reality through criticism, just criticized
the eyes of the author, society then put on her though rich prosperity, but nature is still the ignoble sentiments: the egoistic, self-seeking heart, hypocritical behavior, sense of grandeur undertakings pretentious, deceitful trickery. Each character in the work represents a bad habit, a class; Each person looks, but they all carry the image of the era, ie the status picture greedy money capital is nonsense. Spearhead lashed author leveled at the elite are enjoying life on the principal author sweat tears of miserable workers.
The characters in "Vanity Fair" are pursuing power , fame, wealth through marriage relationship. Two typical character Pitt Crawley and Osborn as ignoble, infamous, inhuman ... are characteristic of the British aristocracy from small to large. Both are respected fame and money than friendship, true love. Meanwhile Rebecca, though came from poverty, but also the ambitions money was not from tricks to climb the corrupt elite that.
Thackeray has looked England society, or rather social The wealthy elite England with eyes very pessimistic, cynical, but not indifferent, whereas utmost scrutiny; so the details mentioned in the works with a value greater realism. His pen showed no mercy for the contemporary aristocracy.
5.2.2 Value reality through irony
satirical tendency blossomed in English literature from the mid-18th century to mid-century 19, a tendency that was crystallized in Thackeray. In his cynical laughter somewhat of public outrage. That is the voice protested against the injustice in society. Realism in moral Thackeray colored clear, he wants to stand on moral perspective that scrutiny life and draw lessons on how to behave. The theme of "Vanity Fair" is pointless, futility of life, a great comedy, in which each person buys a role without knowing, or a mixed fair view, in it's just full of panache sale, and everything is for something.
The trend lines touches "left face life" aura of the whole work from the beginning to the last chapter. All these thing as noble, good, that heaven and earnestly yearn for attachment, in fact the very meaningless things such as fame, money, the ones still called virtues, and even the divine affection as fatherly love, friendship, love ... a lot when spouses are just joke.
5.3 The similarities and differences in value realized in two works Features 'David Copperfield' 'Vanity Fair' Identical 1. The purpose of the work -Dickens unjust social criticism always appreciate material values. Sentiments and relationships between people have been forgotten. -Say the voice of the working class are being treated unfairly, always suffer a loss. -Thackeray criticized the cruel, inhuman, depraved , cowardice, indifference of the British aristocracy was destroyed mentally. -Great representing the masses want to tear down the chest of a class geek tried to hold dominance. 2. Humor characterize -Use bad character to highlight hero. -Use metaphor to create laughter. -Even in circumstances still dark cheerfulness are an item -The characters play themselves not always noble in a ridiculous society Socio Vanity Fair just a chaotic scene that everything Ranging 1. Angle analysis of works -from the perspective of the poor, Dickens understanding and deep sympathy miserable life, from sketch picture that praises the poor. chute subjective color, only verbalization the main character. -Export Aristocratic relatives, Thackeray upstream understand life and its consequences. However, he distanced himself from the aristocracy to analyze. -There is an overview of all aspects of society through the characters. 2. -There Writing style exaggerated part in writing. Protagonist sometimes too ideal and perfect. squint more optimistic about life, good people will be happy and evil must be punished. Irony chute lighter, comes from not having a holistic view of the elite. -Other Than the true figure painting. He did not impose that describe people in the most natural way. -There are pessimistic about society, rife with evil and every human being must suffer the consequences. -Indicator criticize one way powerful, more aggressive about corrupt society that he saw around him. 6. Conclusions This study provides readers loved literature in general and English literature in particular a comprehensive view and deeper towards political issues, social, 19th century British society noble elite, under the pen of Dickens and Thackeray, had appeared to be a rotten society is full of injustice, cruelty. Through it, readers will draw the lessons of ethics, philosophy for their own lives, to increasingly better themselves, better lives for themselves and others.


























đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Anh) 3:[Sao chép]
Sao chép!
5.1.2 GIáTRị嗨ện ThựC THông qua TíNH Hà我HướC
Cùng vớ我TíNH嗨ệnựC,查尔斯狄更斯CòN的NgửDụ的ựHà我HướC NHằM Tăng ThêM TíNH CHân ThựC VàO TáC pHẩM Củ一米ìNH。VI Cệ狄更斯đưHìNHảNH CON TậV的áNH Vớ我CON ngườ我đãCHỉ类风湿性关节炎的ựNH VôâN TíNH仲量联行XãHộ我BấY GIờ,XEM ngườ我NGHèO YếU ThếKHông KháC GìNHững CON VậT VíDụ,)(T楚L)(M B ng con强S N:C T V N NH ng n n G T V C C ng D C l ng t n C B I n ng NH纳克V Y R吴汝B NH TH U Y ng C CH T C TR V O K N N C C I Ngườ茶ộằN TàNHẫ摩德斯通đãéịíủ大卫ừỗđượTHươêàKẻịồẫàKHô首席人事官大卫ữQuyềLợCơảủ一米ộCONườI.Từúđó,大卫đãùáCONậđểáLêNHữâậKHáNHưTiếĩLàựGIàịù盲老马,朵拉àCONộ鼠标,干草ìNH L M EM训练àCON CừU KH KHổốN(一个可怜的小羊羔)。
仲量联行“大卫科波菲尔”,Lạ我ộT LầN Nữbetsey徐ấT嗨ệN NHưMộT DIễN VIêN Hà许我ấTắC v Càùng川崎đó,川崎ếu hà我HướCủTáC GIảđượC THể嗨ệN.NHững Lờ我芹苴ạI-Vừ一LêNáL Nạ我đầY TíNH HàI HướC川崎đố我đáP Vớ我摩德斯通Củ一ôCđèB PẹTHếLựCáP BựC NHưNHà摩德斯通Vàđồng Thờ我GI Pú首席人事官MạCH truyệN TRởNêN Tươ我的áH NGơN,NHư铜ộCđờ我Củ一大卫Về秀。
MộT HìNHảNH KHáC Là米考伯,吴ườ我路ônấT Bạ我仲VIệC TìM KIếM CuộC的ống GI桑UàNH ngưKHông宝GIờCHịb u CuỏộC Bằng NHữngýNGHĩ碧泉。GIAđìNH Hò星期一ậN Cũ毫微克óPH PầN T OạNêN N C TíNH CáCH VUI NHộủNHâN VậT I NàY
Tóm lạ,狄更斯路ôN TìM RA NH ngữCáI NHìN Mớ我ẻVàTRàO pHúng mộT CáCH NHẹNHàngởMỗ我TìNH胡ống。TI M C T ng NH L N V T N B ng C U N N L C D Y I H C T T我D
CH TR n ng C N你好ệTR“
N I“m C T n HIểC C N你好ệTR 5.2
T C U S CH C T M T TH CH伍C M C P C I H CHíNHựàHướđóGIú首席人事官TápHẩủôâậộáâắNHấGIáịTHựđượTHệquaápHẩHộCHợpHồHOA 5.2.1 GIáịTHựTHôquaựpHêpHá,CHỉíướMắáGIả,XãộBấGIờùKhoáêMìNHựpHồVinh GIàó,NHưảCHấẫCHỉàữìNHảđêệN的ựTíNH到áN VịKỷ,Lò纳克VụLợ我,THó我GIảNHâN GIảNGHĩ,TíNH pHôTRương rởMđờ我,的NgựLườGạT Dố我TRá。Mỗ我NHâN V形MậT仲量联行TáC pHẩTiê双UểU首席人事官MộT THó我XấU,MộT激埃特CấP;mỗ我NGườ我ỗ我Vẻ,NHưNG TấT C Uảđề芒TRêN MìNH HìNHảNH Củ一CHíNH THờ我đạ我,T CứLàHìNHảNH谭林địVịTiềN BạC VốN LàNHững ThứVôNGHĩA.Mũ我NHọNđảKíCH CủTáC GIảCHĩTHẳ纳克VàNH…OữNG Tầng L PớTHượng LưUđAngⅡưởng ThụCuộCống GIảTRưởng TRêN CHíNH MồHôI NướC MắT Củ一ngườ我老động KhốN KHổ。
CáC NHâN VậT仲量联行TáC pHẩM“名利场”đềUđEOđUổ我QuyềN LựC,DaNH纳克Vọ,的ựGIàU CóTHông qua Mố我泉HệHôN NH NâO n T T徐丽贝卡ậN U Y NH NâNH T n h ng V纳克V ng TR U海N. L N NH T C T区P C C ng TR C T n ng NH L,T I N钛CH C I V奥斯本V克劳莱NH N I T V N NH海âậđểHì皮特àớTưáđêệ,Bỉổ,BấNHâ。àữéđặưủ激埃特ấýộANHừỏđếớCảđềCOIọDaNHọàđồTiềơN CảìTH,TìêCHâ酪氨酸羟化酶(TH)。仲量联行川崎đó,DùấTHâừNGHèKHổ,
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: