Thời gian cứ như vậy trôi đi, Nhiên gặp Tuấn cũng thỉnh thoảng đôi lần dịch - Thời gian cứ như vậy trôi đi, Nhiên gặp Tuấn cũng thỉnh thoảng đôi lần Anh làm thế nào để nói

Thời gian cứ như vậy trôi đi, Nhiên

Thời gian cứ như vậy trôi đi, Nhiên gặp Tuấn cũng thỉnh thoảng đôi lần, công việc của anh cũng không cho anh nhiều thời gian. Những lúc anh rảnh rỗi thì cô bận, anh chấp nhận nhưng không biết phải nói gì. Lại một chiều thứ bảy anh gọi cho Nhiên bảo đi chơi nhưng cô không bốc máy, cũng không nhắn tin lại, một sự giận dỗi hiện ra trong trái tim anh. Anh chạy thẳng đến phòng trọ cô và gọi cửa. Nhiên mở cửa và cô cũng bất ngờ vì sự hiện diện của Tuấn ở đây, nhưng vẫn tỏ ra bình thản:

- Tuấn đến sao không báo trước, có việc gì không?

- Có việc gì mới được đến à, mà đúng là có việc thật. Sao gọi không nghe máy cũng không nhắn tin lại.

Tuấn nói trong cơn tức giận, còn Nhiên bình thản nhìn thẳng vào mắt Tuấn như không có gì xảy ra:

- Nhiên bận, được chưa...?

Nhiên tròn mắt nhìn Tuấn giống như thách thức hay nhắc nhở anh về điều gì đó, bất chợt Tuấn bình tĩnh lại khi nhìn vào ánh mắt của Nhiên. Câu nói: " Nhiên bận" bao lâu nay lặp lại không ít lần khiến anh thấy ngỡ ngàng, anh nhận ra đó là vì quá khứ. Anh biết có những điều Nhiên không quên và sẽ không bao giờ quên. Anh không biết phải nói gì lúc này nữa nên đành quay bước ra về, anh một mình ngồi quán café và lặng lẽ suy nghĩ.

Anh nhớ ngày ấy sinh nhật của Nhiên cô đã gọi anh không bốc máy, bạn bè tổ chức cho Nhiên còn anh thậm chí không nhớ đó là sinh nhật của cô. Biết bao lần cô nhắn tin anh không trả lời, cô gọi anh không bốc máy, không phải vì anh thật sự bận mà là vì anh thấy phiền. Nhưng khi cô hỏi anh cũng nói " Anh bận" giống như bây giờ vậy. Anh bất giác cười nụ cười chua chát, anh cười chính bản thân mình vì bây giờ được nhận lại những gì mà ngày trước anh đã cho đi. Anh hiểu được cảm giác của một người khi cứ phải sống và chờ đợi một người vô tâm như thế. Lần này anh nhận ra cô thật sự vô tâm, vô tâm đến lạnh lùng, ánh mắt cô nhìn anh không có chút ấm áp nào nữa, có lẽ chỉ là sự oán hờn mà thôi. Anh thật sự thấy sợ, sợ nhất ở đôi mắt của người anh yêu...

Thời gian cứ như vậy trôi đi, hai tháng rồi ba tháng cũng sắp hết dường như thứ mà anh mang đến cho Nhiên không có gì cả. Một vài bó hoa, món quà nhỏ hay những chân thành đó không đủ để làm Nhiên thay đổi ý định. Cô đã quyết định sẽ đi còn đi bao lâu thì cô cũng không biết được. Ngày Nhiên ra sân bay bạn bè đến tiễn, một anh đồng nghiệp của Tuấn cũng tới đó trao cho cô một lá thư. Cô đưa mắt nhìn quanh nhưng không thấy anh tới, một chút buồn thoáng qua trong lòng cô. Vẫy tay tạm biệt bạn bè cô bước lên máy bay.

Còn Tuấn ở một góc cuối phi trường anh đứng lặng lẽ nhìn théo bóng dáng cô đi, khi máy bay đã cất cánh trên bầu trời mà không biết nước mắt mình đang rơi nhiều như thế. Lần đầu tiên trong đời anh khóc, khóc vì hối hận, vì đau xót và vì hận chính bản thân mình đã không trân trọng mà đánh mất người mình yêu.

Trên bầu trời cao, Nhiên nhìn xuống đất nước nơi bạn bè cô đang đứng và mở lá thư ra đọc:

"Gửi em!

Anh không đủ dũng khí để đến tiễn em đi nên anh không thể đến đó, anh sợ mình không thể chấp nhận điều đang xảy ra. Em đang đi, đi thật xa và có lẽ là rời xa cuộc đời anh một lần nữa.

Anh xin lỗi, xin lỗi vì tất cả những vô tâm đã từng mang đến bên cuộc đời em. Anh không biết em có chấp nhận điều đó nhưng anh chỉ biết nói xin lỗi em thôi. Vì anh biết dù cho có bao nhiêu tình yêu dành cho em lúc này cũng không làm em quên đi những nỗi buồn trong quá khứ.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Anh) 1: [Sao chép]
Sao chép!
So time passed, Naturally meet Tuan also an occasional pair of times, his work also doesn't give you much time. The British then her busy at their leisure, he accepted but don't know what to say. A call Saturday afternoon Course sure to play but she not caught air, also did not return a message, getting past the one that appears in your heart. He ran straight to her motel room and called the door. Course is open and she also unexpectedly because of the presence of Tuan here, but still proved serene:-Tuan to not notice, what?-What is new to the right there is that, the truth. Why not listen to your call nor texting back.Tuan said in his angry, also Naturally impassive look straight into the eyes of Tuan as nothing happens:-The Course is busy, yet ...?Course eyeball Tuan like challenge or remind you of something, suddenly Tuan calm when looking into the eyes of Course. The sentence says: "busy" how long this repeat no less times makes you feel surprised, he realized it was because of the past. I know there are things not forgotten and will never forget. I don't know what to say at the moment so I suppose turns stepping out on, I alone sit in a cafe and quietly thinking.I remember that day of Course she has to call him not picking your, friends held for the Course and you don't even remember it's her birthday. Know how you can't message her answer, she called him not picking machine, not because I'm really busy which is because he found troubling. But when she asked, he also said "who" just like now. You feeling any sardonic smiles, he smiled himself because now is get back to what you were going for the day ahead. I understand the feeling of a person when to live and wait for a virtuous mind. I realize she's really no, no to the cold, her eyes look at me no little bit of warmth, perhaps just the hatred. I'm really scared, terrified for in the eyes of someone you love ...So time passed, two, then three, also almost seem to be things that you bring to the Course nothing at all. A few bouquets of flowers, a small gift or not sincere enough to make Course changes intended. She decided would go longer go how long you do not know. On Course to the airport to farewell friends, a colleague of Ganesh also reached that gave her a letter. She put the eyes looked around but didn't see you coming, a little sad transient in heart. Waving goodbye to her friends boarded the plane.Also Ganesh in a corner quietly standing English field last seen her silhouette théo goes, when the plane took off for the sky without knowing her tears are falling like that. For the first time in my life I cried, cried for mercy, pain, remorse and because hate himself did not appreciate that losing someone you love.Sky high, looking down the country where her friends are standing and open letter read:"Send me!He has not enough courage to go to practices so he could not come to that, he was afraid he could not accept what is happening. You are away, far away and probably leave your life again.I'm sorry, sorry for all the infinite mind has ever brought to life. You don't know you have to accept that, but I only know to say sorry. Because you know whether how much love for children at this time nor do I forget the sadness in the past.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Anh) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Time goes by so forth, occasionally Tuan Nhien met a couple of times, his work did not give him much time. He spare moments, she is busy, he accepted but did not know what to say. A call Saturday afternoon he told Nature outings but she did not draw machine, nor the message, an angry out of my heart. He ran straight to her motel room door. Her course is open and also unexpected because of the presence of the week here, but still appeared calm: - Tuan came back unannounced, had nothing does not? - Is there anything new to the game, but it is true that the truth. Why not come to the phone call did not leave a message. Tuan said in anger, remaining calm Fuel Tuan eye as if nothing happened: - Fuel busy, are not ...? Fuel Tuan stared seed as challenges or remind him of something, suddenly calm Tuan's eyes when looking at Nature. Saying: "Of course you" How long will this repeated many times that he felt surprised, he realized it was because of the past. I know there are things Nhien not forget and will not ever forget. He did not know what to say any more at this time so they walked out on, he was sitting at a café and quietly thinking. He remembered that day her birthday Fuel loading machines do not have to call him, friend held for Fuel while he did not even remember it was her birthday. How often she did not answer his message, she calls him not loading the machine, not because he really busy but because his mind. But when she asked him and said, "I am busy," just as he is now. He suddenly bitter smile, he laughed myself because now get back what he had given away the day before. He understands the feeling of a person for you to keep a person alive and waiting for such heartless. This time he realized she really heartless, insensitive to cold, her eyes looked at him without warmth anymore, maybe just the resentment only. You really scared, fear most in the eyes of the ones you love ... just like that time goes by, two months and three months is also seemingly running out things he brings to Fuel nothing. A few bouquets of flowers, small gifts, and the sincerity is not enough fuel to change your mind. She has decided to go also how long she did not know. Fuel to the airport day a friend came to see, a colleague of Tuan him there gave her a letter. She looked around but did not see him coming, a little sad inside her fleeting. Waved goodbye to friends she boarded the plane. But Tuan in a back corner he stood quietly airfield watched her shadow away, when the plane took off in the sky without knowing his tears falling as much as card. For the first time in my life crying, crying for remorse, as painful and as hatred himself did not appreciate that losing someone you love. On the sky, looking down Nhien country where her friends were standing opened the letter and read: "Send me! I'm not brave enough to come off you go, so he can not go there, he was afraid he could not accept what is happening. I'm going to go, go far and probably is leaving his life again. I'm sorry, sorry for all those heartless party had brought my life. I do not know I have to accept it, but he could only say sorry for me. because I know no matter how much love for me at this time does not make me forget the sadness of the past.























đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Anh) 3:[Sao chép]
Sao chép!
日ờ我吉安CứNHưVậY TRô我đ我,健保êN GặP图ấN Cũng ThỉNH寿ảngđô我ầN,Công VIệCủ一,Cũng KHông CHO,健保ềU、Thờ我公司。NHững LúC,RảNH Rỗ我ìCôBậN,P,CHấNHậN NHưng KHô吴双ếT pHả我Nó我ì。我ạ我ột卡ềU、ThứBảY,Gọ我赵健保êN BảOđ我CHơ我NHưng CôKHôNG BốC MáY,Cũng KHông NHắN Lạ锡我,我ộT的ự胃肠ậN Dỗ我嗨ệN RA仲TRá我提姆。ANH CHạ0ẳngđến pHòng TrọCôVàGọ我CửA. NHIêN MởCửVàCôCũNG Bấ饧ờVì的ự嗨ệN二ệN Củ涂ấNởđâY,NHưng VẫN TỏRA BìNH日ản:涂ấNđếN骚KHôNG BáO TRướC,CóVIệC GìKHông?CóVIệC GìMớ我đượCđếNà,Màđúng LàCóVIệC日ậT.骚Gọ我KHông义MáY Cũng KHông NHắN锡我ạI.涂ấnó我仲C N TơứC GIậN,CòN公司êN BìNH日ảN NHìnẳng VàO MắT涂ấN NHưKHông C G X YóìảRA:氨基êN BậN,đượC CHư..?公司ên TròN Mắt NHìN涂ấn GIống NHư日áCH THứC干草NHắC NHởAnh Vềđ我ềμgìđó,BấT CHợT涂ấN BìNH TĩNH Lạ我川崎NHìàN V OáNH MắT Củ一健保êN CâU Nó我:“健保êN BậN”宝我â你不我ặP Lạ我KHôngíT L N,Nầ川崎ếTHấy ngỡngàNG,ANH NHậN RAđóLàVì区áKHứ。ANH BIếT CóNHữngđ我ềU健保êN KHôNG区êN Và的ẽKHông宝胃肠ờ区êN.,KHô吴双ếT pHả我Nó我ìLúC N N N YàữêNđàNH码头BướC RA Về,ANH MộT Mình ngồ我区áN CAFéVàLặng Lẽ瑟伊NGHĩ。ANH NHớngàYấY为NHậT Củ一健保êN CôđãGọ我,KHôNG BốC MáY,BạN BèTổCHứC N CòCHO NHIêN,THậM CHíKHông NHớđó我àSinh NHậT C Côủ。Biết bao lần cô nhắn tin anh không trả lời, cô gọi anh không bốc máy, không phải vì anh thật sự bận mà là vì anh thấy phiền. Nhưng khi cô hỏi anh cũng nói " Anh bận" giống như bây giờ vậy. Anh bất giác cười nụ cười chua chát, anh cười chính bản thân mình vì bây giờ được nhận lại những gì mà ngày trước anh đã cho đi. Anh hiểu được cảm giác của một người khi cứ phải sống và chờ đợi một người vô tâm như thế. 我ầN N Y,àNHậN RA Cô日ậT的ựVôTâM,VôTâMđếN LạNH LùNG,áNH MắT CôNHìN,KHông CóCHúTấMáP NàO NữA、CóLẽCHỉLà的ựOáN HờN Mà日ôI.,THậT的ự日ấY的ợ,SợNHấTởđô我ắT CủNGườ我和Yê美国..日ờ我吉安CứNHưVậY TRô我đ我,海日áng Rồ我八届áng CũNG的ắp HếT Dường NHư日ứMàANH莽đếN CHO NHIêN KHông CóGìCả。我ộT V Bà我ó和,我óN区àNHỏ干草NHững CHânàNHđóKHôngđủđểL M NàNHIê他们đổ我ýđịNH。Côđã归ếTđịNH的ẽđ我CòNđ我保我âU、ThìCôCũng KHô吴双ếTđượC. ngàY NHIêN RA的ân湾BạN Bèđế氮钛ễN,MộT,đồNG宜ệP C N Củ涂ấũNG Tớ我đótrao赵CôMộT Lá日ư。CôđưMắt NHìN quanh NHưng KHông ThấY,Tớ我,我ộT CHúT卜ồN寿áNG作为强我òng Cô。VẫY泰TạM双ệT BạN B C B C LèôướêN MáY湾。C N Nò涂ấởMộT GóC铜ố我披TRườNG,đứng Lặng LẽNHìnéO Bóng Dáng Côđ我,川崎MáY湾đãCấT CáNH TRêN BầU TRờ我àKHô吴双ếT NướC MắT MìNHđ昂Rơ我公司ềU NHư日ế。我ầNđầU TIêN仲đờ我和KH KHóóC,C VìHố我ậN、Vìđ金XóT VàVìHậN CHíNH BảnâN MìNHđãKHông Trân TrọNG我àđáNH Mấ饧ườ我ìNH Yê美元。TRêN BầU TRờ我曹,健保êN NHìN许ốngđấT N C Nướơ我ạN BèCôđ昂đứng VàMởLá日ưRAđọC:“Gử我EM!ANH KHôngđủDũng KHíđểđế氮钛ễN EMđ我NêN,KHông ThểđếNđó,ANH的ợMìNH KHông ThểCHấp NHậNđ我ềUđ昂X YảRA。他们đ昂đ我,đ我ậT C LẽXA VàóLàRờ我XA铜ộCđờ我,我ộT LầnữA.我ỗANH新我,新我ỗ我VìTấT CảNHữNG T M T Vôâđãừng莽đếN BêN铜ộCđờ我了,KHông双ếT EM CóCHấp NHậNđ我ềUđóNHư第十五CHỉ双ếT Nó我心我ỗ我EM号ôI.V.ìANH BIếT Dù赵Có保健保êU TìNH YêU DàNH CHO EM LúC NàY Cũng KHông LàM EM区êNđ我ữNG NỗNH我不ồN强区áKHứ。
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: