The light is incredibly clear today.For the past few days the sky was  dịch - The light is incredibly clear today.For the past few days the sky was  Việt làm thế nào để nói

The light is incredibly clear today

The light is incredibly clear today.

For the past few days the sky was almost blotted out with snow, but today the sun’s rays penetrate deep down into the sea. The sea’s stormy indigo is ribboning out across its surface, like ink dissolving in water. After that it grows docile, a wild animal newly tamed, until there even seems something refreshing about its occasional stirring cries.

The salmon have been granted some spare time. During such times they have to build themselves up by consuming large amounts of highly nutritious food. Once they’re swimming upriver, on the way to the spawning grounds, it doesn’t matter how many delicious things they might see – they absolutely mustn’t eat them, not then. Instead, they must store up energy reserves in advance.

Silver Salmon is quite particular when it comes to food, and he has a special soft spot for prawns. That savoury prawn taste never fails to make his mouth water. All the same, he doesn’t gorge himself. It’s a wise fish who doesn’t let his eyes grow bigger than his belly, Silver Salmon thinks. Salmon have salmon-sized appetites, just like whales have whale sized appetites. If salmon had whale-sized appetites… well, then there wouldn’t even be salmon any more. A whale wouldn’t be a whale if it had a salmon-sized appetite. Salmon are salmon only as long as they live a life appropriate to salmon.

Once his stomach is full, Silver Salmon cautiously pokes his head out of the water. His action causes the sea to open a window in itself, revealing a hidden part of the world. But it’s also extremely dangerous. In this world, after all, the number of enemies always outweighs the number of friends.

Silver Salmon felt his heart swell with joy at the sight of this new world, lying beyond the boundaries of the ocean. The scent of that cold wind in his nostrils – the pure, fresh taste of air outside the water – was a delicious, dizzying sensation.”

It’s been a long time since this part of the world has known such a heavy snowfall, and the ground has been transformed into an endless expanse of dazzling silver. The shoal is now in the vicinity of Alaska, a frozen realm of snow and ice. Silver Salmon can’t help but be moved when he sees how the snow-covered ground mirrors the colour of his own body. Two silvers, separate yet one. Everyone feels a sense of affinity when they encounter something that reminds them of themselves. But this can also be an extremely dangerous thought; for fish, whose home is the water, the ground is the greatest enemy of all, one with which they can never be reconciled.

But Silver Salmon felt his heart swell with joy at the sight of this new world, lying beyond the boundaries of the ocean. The scent of that cold wind in his nostrils – the pure, fresh taste of air outside the water – was a delicious, dizzying sensation. Why can’t salmon live out of the water? he asks the other Silver Salmon, the one inside him. He gets no reply. Sometimes I think the water is a prison. Still nothing. All of a sudden there’s something there, a huge shadow swooping down over Silver Salmon’s head.

“Quick,” someone screams, “get out of the way!”

It all happens in an instant.

Silver Salmon stares about him, flinching at the smarting pain along his belly. A handful of shredded salmon scales are floating in the water, and he can scent the metallic tang of blood. He hastily twists himself this way and that, checking to see where the injury is. Strangely enough, he appears to be unharmed, though the smell of blood is gradually getting stronger. If a group of sharks picks up the scent, there will be trouble.

Illustration by Daniella Terrazzini from The Salmon Who Dared to Leap HigherA gentle wave presses up against him, the sign of something closing in.

“Are you OK?” A clear, delicate voice, like a single drop of water trembling on the tip of a fin. Another salmon. Silver Salmon calms himself down and examines the newcomer. “Are you OK?” She is an ordinary salmon, with a pale belly and dark blue back just like all the others. But a light was sparkling in her eyes like the stars in the clear night sky.

Silver Salmon knew this because sometimes as night was falling, and without Big-Mouth Salmon knowing, he had poked his face up out of the water and watched those myriad points of light wink on, gradually lighting up the blackness. More stars, perhaps, than there were drops of water in the ocean, each boasting its own unique light, were strung together to form the Milky Way, a pale splash against the black. How did those stars seem to Silver Salmon as he gazed up with wondering eyes? Had they been the sky’s own eyes, a friendly gaze looking down?

“My name is Clear-Eyed Salmon.”

While Silver Salmon had been daydreaming, she had been watching him carefully, from a distance, in case there was any danger. “A bear swiped at you with its big paw. You had drifted almost to the water’s edge, you know. You looked as though you were lost in your own thoughts. I shouted out as soon as I saw the bear lift up its paw, and pushed you out of the way with my fin. Are you all right? You’re not hurt?”

As she was anxiously asking after his health, Clear-Eyed Salmon seemed oblivious to the fact that her own dorsal fin had been ripped to shreds, and was now flapping listlessly. And wasn’t that a thin trail of blood flowing from the wound? Silver Salmon groans involuntarily. Clear-Eyed Salmon had spotted the danger early, and put herself in harm’s way in order to save Silver Salmon from the bear.

“Why did you do that for me? Why were you watching me in the first place?”

“I’ve been watching you ever since your silver scales meant you started swimming alone.”

Silver Salmon doesn’t know whether he ought to feel grateful or sorry. What can you say to someone who saved your life without even a moment’s thought for their own safety? Should he tell her that he will never forget the favour? Should he offer to help her from now on, stick to her side at all times, trail her like a shadow?

Could I really give my life for another salmon? This was something that Silver Salmon had asked himself before. But different words burst out of his mouth, before he’d had time to think about them.

“You must be in terrible pain!” As soon as he’d said this he realized it didn’t sound much like an expression of thanks. If only he could pick the words up and stuff them back in!

“I’m not hurt.”

“But your dorsal fin is still bleeding!”

“It’s OK.”

Clear-Eyed Salmon seems to be feigning nonchalance, deliberately flicking here and there through the water as if to prove she isn’t hurt. Suddenly she turns to Silver Salmon.

“If you’re not hurt, then neither am I.”

“What does that mean?”

Clear-Eyed Salmon doesn’t answer with words. Instead, she gazes steadily at Silver Salmon.

The light in her eyes is even more crystal clear than before. Her lips move as though mouthing words, then all of a sudden she turns and swims away, disappearing into the shoal. The scent of her trailing blood lingers in the water for some time.

Silver Salmon mulls over Clear-Eyed Salmon’s words. If you’re not hurt, then neither am I. He can’t get them out of his head. Have they already made a place for themselves deep inside him, setting up a home inside his heart?

From The Salmon Who Dared to Leap Higher, translated by Deborah Smith.



Ahn Do-hyun is a bestselling, award-winning Korean poet. He was born in 1961 in Yeocheon and graduated in Korean Literature from Wonkwang University in Iksan. The Salmon Who Dared to Leap Higher, his first work to be translated into English, is published by Pan as a Paperback Original, priced £7.99. Read more.

Deborah Smith’s translations from the Korean include Han Kang’s The Vegetarian (Portobello Books, 2015) and Human Acts (Portobello Books, 2016) and Bae Suah’s The Essayist’s Desk (Open Letter, 2016) and The Low Hills of Seoul (Deep Vellum, 2016). She is currently working on two further books by Bae Suah and one by Kim Sagwa, alongside finishing a PhD in Korean Literature at SOAS, and recently founded @TiltedAxisPress, a not-for-profit publisher focusing on translations from Asia and Africa @londonkoreanist
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Ánh sáng là rất rõ ràng ngày hôm nay.Trong vài ngày qua bầu trời hầu như blotted với tuyết, nhưng vào ngày hôm qua tia của mặt trời xâm nhập sâu xuống xuống biển. Biển bão chàm ribboning ra trên bề mặt của nó, như mực hòa tan trong nước. Sau khi nó phát triển ngoan ngoãn, một động vật hoang dã vừa được thuần hóa, cho đến khi có thậm chí có vẻ như một cái gì đó mới mẻ về của nó thỉnh thoảng khuấy khóc.Cá hồi đã được cấp một số thời gian rảnh rỗi. Trong thời gian đó họ đã xây dựng bản thân bằng cách tiêu thụ một lượng lớn thực phẩm dinh dưỡng cao. Một khi họ đang bơi upriver, trên đường đến các căn cứ nơi sinh sản, nó không quan trọng bao nhiêu thứ ngon, họ có thể nhìn thấy-họ hoàn toàn không nên ăn chúng, không phải sau đó. Thay vào đó, họ phải lưu trữ lên năng lượng dự trữ trước.Cá hồi bạc là khá cụ thể khi nói đến thực phẩm, và ông có một phần mềm đặc biệt tại chỗ cho tôm. Rằng hương vị mặn tôm bao giờ thất bại để làm cho nước miệng của ông. Tất cả cùng, ông không hẻm núi mình. Nó là một cá khôn ngoan người không để cho đôi mắt của mình phát triển lớn hơn bụng của mình, cá hồi bạc nghĩ. Cá hồi có ham muốn cá hồi có kích thước, giống như cá voi có ham muốn cá voi có kích thước. Nếu cá hồi có cá voi có kích thước thụ... tốt, sau đó sẽ không thậm chí có cá hồi nữa. Cá voi sẽ không là một con cá voi nếu nó đã có một sự thèm ăn cá hồi có kích thước. Cá hồi là cá hồi chỉ miễn là họ sống một cuộc sống phù hợp với cá hồi.Một khi dạ dày của mình là đầy đủ, cá hồi bạc thận trọng pokes đầu ra khỏi nước. Hành động của ông gây ra biển để mở một cửa sổ trong chính nó, tiết lộ một phần ẩn của thế giới. Nhưng nó cũng là cực kỳ nguy hiểm. Trong thế giới này, sau khi tất cả, số lượng các kẻ thù luôn outweighs số lượng bạn bè.Cá hồi bạc cảm thấy trái tim của mình sưng lên với niềm vui nhìn thấy thế giới mới này, nằm ngoài ranh giới của đại dương. Những hương thơm của rằng gió lạnh trong lỗ mũi của ông-tinh khiết, tươi hương vị của không khí bên ngoài nước-là một cảm giác ngon, chóng mặt."Nó đã là một thời gian dài kể từ khi phần này của thế giới đã biết đến một tuyết rơi nặng, và mặt đất đã được chuyển thành một rộng vô tận của chói bạc. Shoal là bây giờ trong vùng lân cận Alaska, một lĩnh vực đông lạnh của tuyết và băng. Cá hồi bạc không thể giúp đỡ, nhưng được di chuyển khi ông nhìn thấy như thế nào đất tuyết bao phủ gương màu sắc của cơ thể của mình. Hai silvers, riêng biệt nhưng một. Tất cả mọi người cảm thấy một cảm giác của mối quan hệ khi họ gặp phải một cái gì đó mà nhắc nhở họ về mình. Nhưng điều này cũng có thể là một tư tưởng vô cùng nguy hiểm; Đối với cá, mà nhà là nước, mặt đất là kẻ thù lớn nhất của tất cả, một mà họ có thể không bao giờ được đối chiếu.Nhưng cá hồi bạc cảm thấy trái tim của mình sưng lên với niềm vui nhìn thấy thế giới mới này, nằm ngoài ranh giới của đại dương. Những hương thơm của rằng gió lạnh trong lỗ mũi của ông-tinh khiết, tươi hương vị của không khí bên ngoài nước-là một cảm giác ngon, chóng mặt. Tại sao không thể cá hồi sống ra khỏi nước? ông đã yêu cầu các bạc cá hồi, một bên trong anh ta. Anh ta sẽ không trả lời. Đôi khi tôi nghĩ rằng nước là một nhà tù. Vẫn không có gì. Tất cả một đột ngột, có điều gì đó, một bóng rất lớn swooping xuống trên cá hồi bạc đầu."Nhanh chóng," người hét lên, "nhận được trên đường đi!"Tất cả xảy ra ngay lập tức.Cá hồi bạc nhìn về anh ta, flinching cơn đau smarting dọc theo bụng của mình. Một số ít các vảy cá hồi shredded đang trôi nổi trong nước, và ông có thể mùi hương đường máu, kim loại. Ông vội vã xoắn mình theo cách này và đó, kiểm tra để xem những chấn thương ở đâu. Kỳ lạ đủ, ông xuất hiện để được an toàn, mặc dù mùi máu dần dần nhận được mạnh mẽ hơn. Nếu một nhóm các cá mập chọn lên hương thơm, sẽ có rắc rối.Các minh hoạ bởi Daniella Terrazzini từ The cá hồi ai dám nhảy cao hơnmột làn sóng nhẹ nhàng ép lên chống lại anh ta, dấu hiệu của một cái gì đó đóng cửa trong."Are you OK?" Một rõ ràng, tinh tế giọng nói, giống như một giọt nước rung trên mũi của một bộ thăng bằng. Cá hồi khác. Cá hồi bạc bình tĩnh mình và xem xét người dùng mới. "Are you OK?" Cô là một cá hồi bình thường, với một bụng nhạt và tối màu xanh trở lại giống như tất cả những người khác. Nhưng một ánh sáng lấp lánh trong mắt của cô giống như các ngôi sao trong bầu trời đêm rõ ràng.Cá hồi bạc biết điều này bởi vì đôi khi như đêm đã rơi, và không có cá hồi lớn-miệng biết, ông có poked khuôn mặt của mình lên khỏi mặt nước và theo dõi những điểm vô số của wink ánh sáng trên, dần dần ánh sáng lên màu đen. Nhiều ngôi sao, có lẽ, hơn có giọt nước trong biển, mỗi tự hào với ánh sáng duy nhất của riêng của nó, được strung với nhau để tạo thành Ngân Hà, một splash nhạt so với các màu đen. Làm thế nào đã làm những ngôi sao dường như cá hồi bạc khi ông nhìn lên với tự hỏi mắt? Họ đã có đôi mắt của sky, một cái nhìn thân thiện nhìn xuống?"Tên tôi là Clear-Eyed cá hồi."Trong khi cá hồi bạc đã mơ mộng, cô đã xem anh ta cẩn thận, từ một khoảng cách, trong trường hợp có bất kỳ nguy hiểm. "Một con gấu swiped lúc bạn với chân lớn của nó. Bạn đã trôi dạt hầu như đến mép nước, bạn biết. Cô trông như thể bạn đã bị mất trong suy nghĩ riêng của bạn. Tôi hét lên ngay sau khi tôi thấy con gấu nâng lên chân của nó, và đẩy bạn trên con đường với cánh đuôi của tôi. Anh có sao không? Anh không đau?"Như cô ấy lo âu yêu cầu sau khi sức khỏe của ông, Clear-Eyed cá hồi dường như quên để thực tế là vây lưng mình đã được tách để shreds, và là bây giờ đập listlessly. Và không phải là một đường mòn mỏng của máu chảy từ vết thương? Bạc cá hồi kêu không tự nguyện. Cá hồi đã có phát hiện sự nguy hiểm sớm, và đặt mình theo cách của hại để tiết kiệm cá hồi bạc từ gấu.“Why did you do that for me? Why were you watching me in the first place?”“I’ve been watching you ever since your silver scales meant you started swimming alone.”Silver Salmon doesn’t know whether he ought to feel grateful or sorry. What can you say to someone who saved your life without even a moment’s thought for their own safety? Should he tell her that he will never forget the favour? Should he offer to help her from now on, stick to her side at all times, trail her like a shadow?Could I really give my life for another salmon? This was something that Silver Salmon had asked himself before. But different words burst out of his mouth, before he’d had time to think about them.“You must be in terrible pain!” As soon as he’d said this he realized it didn’t sound much like an expression of thanks. If only he could pick the words up and stuff them back in!“I’m not hurt.”“But your dorsal fin is still bleeding!”“It’s OK.”Clear-Eyed Salmon seems to be feigning nonchalance, deliberately flicking here and there through the water as if to prove she isn’t hurt. Suddenly she turns to Silver Salmon.“If you’re not hurt, then neither am I.”“What does that mean?”Clear-Eyed Salmon doesn’t answer with words. Instead, she gazes steadily at Silver Salmon.The light in her eyes is even more crystal clear than before. Her lips move as though mouthing words, then all of a sudden she turns and swims away, disappearing into the shoal. The scent of her trailing blood lingers in the water for some time.Silver Salmon mulls over Clear-Eyed Salmon’s words. If you’re not hurt, then neither am I. He can’t get them out of his head. Have they already made a place for themselves deep inside him, setting up a home inside his heart?From The Salmon Who Dared to Leap Higher, translated by Deborah Smith. Ahn Do-hyun is a bestselling, award-winning Korean poet. He was born in 1961 in Yeocheon and graduated in Korean Literature from Wonkwang University in Iksan. The Salmon Who Dared to Leap Higher, his first work to be translated into English, is published by Pan as a Paperback Original, priced £7.99. Read more.Deborah Smith’s translations from the Korean include Han Kang’s The Vegetarian (Portobello Books, 2015) and Human Acts (Portobello Books, 2016) and Bae Suah’s The Essayist’s Desk (Open Letter, 2016) and The Low Hills of Seoul (Deep Vellum, 2016). She is currently working on two further books by Bae Suah and one by Kim Sagwa, alongside finishing a PhD in Korean Literature at SOAS, and recently founded @TiltedAxisPress, a not-for-profit publisher focusing on translations from Asia and Africa @londonkoreanist
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Ánh sáng là cực kỳ rõ ràng ngày hôm nay. Trong vài ngày qua trời đã gần như xoá nhoà, có tuyết rơi, nhưng ngày nay các tia mặt trời xâm nhập sâu xuống biển. Chàm bão tố của biển được ribboning ra trên bề mặt của nó, giống như mực hòa tan trong nước. Sau đó nó phát triển ngoan ngoãn, một động vật hoang dã mới được thuần hóa, cho đến khi có một cái gì đó thậm chí có vẻ mới mẻ về khuấy thỉnh thoảng nó khóc. Các cá hồi đã được cấp một số thời gian rảnh rỗi. Trong thời gian đó họ phải xây dựng vươn lên dẫn trước bằng cách tiêu thụ một lượng lớn thực phẩm dinh dưỡng cao. Một khi chúng bơi lên thượng nguồn, trên đường đến các bãi đẻ, nó không quan trọng bao nhiêu thứ ngon họ có thể nhìn thấy - họ hoàn toàn không phải ăn chúng, không phải sau đó. Thay vào đó, họ phải lưu trữ năng lượng dự trữ năng lượng trước. Bạc Cá hồi là khá đặc biệt khi nói đến thực phẩm, và ông có một điểm yếu đặc biệt cho tôm. Đó là hương vị tôm ngon không bao giờ không làm cho nước miệng. Tất cả như nhau, anh không Gorge mình. Đó là một con cá khôn ngoan không để cho đôi mắt của mình phát triển lớn hơn bụng, Bạc Salmon nghĩ. Cá hồi có khẩu vị cá hồi nhỏ, giống như cá voi có voi ham cỡ. Nếu cá hồi có ham muốn cá voi có kích thước ... tốt, sau đó thậm chí còn không cá hồi nữa. Một con cá voi sẽ không phải là một con cá voi nếu nó có một sự thèm ăn cá hồi nhỏ. Cá hồi là cá hồi chỉ miễn là họ sống một cuộc sống phù hợp với cá hồi. Một khi dạ dày của mình là đầy đủ, Bạc Salmon thận trọng cú hích đầu ra khỏi mặt nước. Hành động của mình gây ra biển để mở một cửa sổ trong chính nó, để lộ một phần ẩn của thế giới. Nhưng nó cũng cực kỳ nguy hiểm. Trong thế giới này, sau khi tất cả, số lượng kẻ thù luôn luôn giá trị hơn số lượng bạn bè. Bạc Salmon cảm thấy sưng lên trái tim mình với niềm vui khi nhìn thấy thế giới mới này, nằm ​​ngoài ranh giới của các đại dương. Mùi rằng gió lạnh trong lỗ mũi của mình - tinh khiết, hương vị trong lành của không khí bên ngoài nước - là một ngon, cảm giác chóng mặt ". Nó được một thời gian dài kể từ khi phần này của thế giới đã biết đến một lượng tuyết rơi nặng nề như vậy, và mặt đất đã được chuyển thành một rộng vô tận của chói bạc. Bầy tại là trong vùng lân cận của Alaska, một cõi đông lạnh của tuyết và băng. Bạc Salmon không thể không bị di chuyển khi ông thấy cách mặt đất phủ đầy tuyết phản chiếu màu trên cơ thể của mình. Hai bạc, riêng biệt nhưng một. Mọi người đều cảm thấy một cảm giác thân thuộc khi họ gặp phải một cái gì đó nhắc nhở họ về bản thân. Nhưng điều này cũng có thể là một suy nghĩ cực kỳ nguy hiểm; cho cá, có nhà là nước, mặt đất là kẻ thù lớn nhất của tất cả, một trong những mà họ không bao giờ có thể được hòa giải. Nhưng Bạc Salmon cảm thấy sưng lên trái tim mình với niềm vui khi nhìn thấy thế giới mới này, nằm ​​ngoài ranh giới của đại dương. Hương thơm của gió lạnh mà trong lỗ mũi của mình - tinh khiết, hương vị trong lành của không khí bên ngoài nước - là một ngon, cảm giác chóng mặt. Tại sao không có cá hồi sống ra khỏi nước? ông đã yêu cầu các Salmon bạc kia, bên trong anh. Ông không nhận được trả lời. Đôi khi tôi nghĩ rằng nước là một nhà tù. Vẫn không có gì. Tất cả các của một bất ngờ có điều gì đó, một cái bóng khổng lồ sà xuống trên đầu bạc Salmon của. "Nhanh lên," ai đó hét lên, "nhận ra đường!" Tất cả đều xảy ra ngay lập tức. Ánh mắt Salmon bạc về anh ta, flinching tại xốn đau dọc bụng của mình. Một số ít các vảy cá hồi cắt nhỏ đang trôi nổi trong nước, và ông có thể mùi hương của kim loại tang của máu. Ông vội vàng xoắn thân theo cách này và rằng, kiểm tra để xem nơi mà các chấn thương là. Thật kỳ lạ, anh dường như không hề hấn gì, mặc dù mùi máu đang dần trở nên mạnh hơn. Nếu một nhóm cá mập chọn lên các mùi hương, sẽ có rắc rối. Minh họa bởi Daniella Terrazzini từ The Salmon ai dám nhảy cao Một làn sóng nhẹ nhàng ép lên chống lại ông, các dấu hiệu của một cái gì đó đóng cửa trong. "Are you OK?" A rõ ràng , giọng nói tinh tế, giống như một giọt nước đang run rẩy trên đầu một chiếc vây cá. Một cá hồi. Bạc Salmon bình tĩnh mình xuống và kiểm tra các nhân viên mới. "Em ổn chứ?" Cô ấy là một cá hồi bình thường, với một cái bụng màu nhạt và màu xanh trở lại giống như tất cả những người khác. Nhưng một ánh đèn lấp lánh trong mắt cô ấy giống như những ngôi sao trên bầu trời đêm rõ ràng. Bạc Salmon biết điều này bởi vì đôi khi màn đêm đang rơi, và không có Big-Mouth Salmon biết, ông đã chọc khuôn mặt của mình lên khỏi mặt nước và theo dõi những người vô điểm của cái nháy mắt sáng, dần dần sáng lên bóng tối. Nhiều ngôi sao, có lẽ, hơn có giọt nước trong đại dương, mỗi tự hào với ánh sáng độc đáo riêng của mình, được kết hợp với nhau để tạo thành các thiên hà Milky Way, một splash nhạt so với màu đen. Làm thế nào mà những ngôi sao dường như Silver Salmon khi ông nhìn lên với đôi mắt tự hỏi? Nếu họ thật chính mắt của bầu trời, một ánh mắt thân thiện nhìn xuống? "Tên tôi là Clear-Eyed Salmon." Trong khi Bạc Salmon đã mơ mộng, cô đã theo dõi một cách cẩn trọng, từ một khoảng cách, trong trường hợp có bất kỳ nguy hiểm. "Một con gấu quẹt vào bạn với chân lớn của nó. Bạn đã trôi dạt gần đến mép nước, bạn biết. Bạn trông như thể bạn đang chìm trong suy nghĩ của riêng bạn. Tôi hét lên ngay khi tôi trông thấy con gấu nâng lên chân của nó, và đẩy bạn ra khỏi con đường với vây của tôi. Bạn có tất cả phải không? Bạn không có đau không? "Như cô đã lo lắng hỏi thăm sức khỏe của ông, Clear-Eyed Salmon dường như quên mất thực tế là vây lưng của cô đã bị xé ra từng mảnh, và bây giờ được vỗ bơ phờ. Và không có một dấu vết mỏng máu chảy ra từ vết thương? Bạc Salmon rên rỉ không tự nguyện. Clear-Eyed Salmon đã phát hiện sự nguy hiểm đầu, và đặt mình vào con đường nguy hiểm để cứu Bạc Salmon từ gấu. "Tại sao cậu lại làm thế với tôi? Tại sao bạn được xem tôi ở nơi đầu tiên? "" Tôi đã theo dõi em từ vảy bạc của bạn có nghĩa là bạn bắt đầu bơi một mình. "Bạc Salmon không biết liệu anh ta nên cảm thấy biết ơn hay xin lỗi. Những gì bạn có thể nói với một người nào đó đã cứu cuộc sống của bạn mà không hề suy nghĩ của một thời điểm cho sự an toàn của riêng mình? Ông nên nói với cô rằng anh sẽ không bao giờ quên sự ủng hộ? Ông nên cung cấp để giúp đỡ cô ấy từ bây giờ, dính vào bên cạnh cô ấy mọi lúc, đường mòn của cô như một cái bóng? Tôi có thể thực sự cho cuộc sống của tôi cho cá hồi khác? Đây là một cái gì đó mà Bạc Salmon đã tự hỏi mình trước. Nhưng lời nói khác nhau bật ra khỏi miệng của mình, trước khi anh có thời gian để suy nghĩ về chúng. "Bạn phải là đau đớn khủng khiếp!" Ngay sau khi ông muốn nói điều này, ông nhận ra nó không có vẻ giống như một biểu hiện của cảm ơn . Nếu chỉ ông có thể chọn từ lên và nhét chúng trở lại! "Tôi không bị tổn thương." "Nhưng vây lưng của bạn vẫn còn chảy máu!" "Đó là OK." Clear-Eyed Salmon dường như được giả vờ thờ ơ, cố tình búng đây và có thông qua các nước như để chứng minh cô không bị tổn thương. Đột nhiên, cô quay sang bạc Salmon. "Nếu bạn không bị tổn thương, sau đó không am I." "Điều đó có nghĩa là gì?" Clear-Eyed Salmon không trả lời bằng lời nói. Thay vào đó, cô nhìn chằm chằm chằm chằm vào Bạc Salmon. Ánh sáng trong mắt cô ấy thậm chí còn nhiều hơn tinh thể rõ ràng hơn trước. Đôi môi của cô di chuyển như thể mouthing từ, sau đó tất cả của một đột ngột cô quay lại và lẩn đi, biến mất vào trong bầy. Mùi máu trailing cô đọng lại trong nước một thời gian. Mulls Salmon bạc qua lời Clear-Eyed Salmon của. Nếu bạn không bị tổn thương, sau đó không phải là I. Ông không thể có được chúng ra khỏi đầu mình. Có phải chúng đã làm một nơi cho mình sâu bên trong anh ta, việc thiết lập một nhà bên trong trái tim anh? Từ The Salmon ai dám nhảy cao hơn, được dịch bởi Deborah Smith. Ahn Do-hyun là một sách bán chạy nhất, nhà thơ Hàn Quốc đoạt giải thưởng. Ông sinh năm 1961 tại Yeocheon và tốt nghiệp Văn học Hàn Quốc từ Đại học Wonkwang ở Iksan. Các Salmon ai dám nhảy cao hơn, công việc đầu tiên của ông được dịch sang tiếng Anh, được xuất bản bởi Pan như một Paperback gốc, giá 7,99 £. Tìm hiểu thêm. Dịch Deborah Smith từ Hàn Quốc bao gồm The Vegetarian (Portobello Books, 2015) Han Kang và Nhân vụ (Portobello Books, 2016) và Bae suah của bàn của nhà viết tiểu luận (Open Letter, 2016) và The Low Hills của Seoul (Deep Vellum , 2016). Cô hiện đang làm việc trên hai cuốn sách hơn nữa bởi Bae suah và một của Kim Sagwa, cùng hoàn thành một tiến sĩ về văn học Hàn Quốc tại SOAS, và mới được thành lậpTiltedAxisPress, một nhà xuất bản không-cho-lợi nhuận tập trung vào các bản dịch từ châu Á và châu Philondonkoreanist



































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: