A northern wind swept through the peaceful evening streets of Konoha,  dịch - A northern wind swept through the peaceful evening streets of Konoha,  Việt làm thế nào để nói

A northern wind swept through the p

A northern wind swept through the peaceful evening streets of Konoha, stirring the blazing red leaves of October. However, this herald of the coming winter went ignored by the increasingly boisterous group within the warm restaurant where Naruto's birthday was being celebrated. Two hands bearing drinks appeared above the crowd as Sakura made her way back from the bar, swaying gracefully through the mass of bodies to where her old teammate was arm-wrestling with Lee.

The pink-haired kunoichi stood and watched with amusement as the taijutsu master, who had thankfully foregone his green spandex jumpsuit for the evening, became increasingly redder in the face as he put all his effort into making the tanned forearm of his opponent budge. Naruto, on the other hand, continued to sip his drink, respectfully delaying the inevitable defeat of his old friend. The table groaned threateningly, straining against their combined strength.

Sakura climbed past Naruto to return to her seat at the table, placing one of the drinks in front of Sai, who was watching the match with open-mouthed awe.

"Incredible!" Lee cried out suddenly, his dark eyes sparkling with youthful energy. "You are a worthy opponent indeed, Naruto-kun! However, I do not think you should celebrate my defeat just yet!"

The lights gleamed off Lee's hair as he inhaled deeply, mustering his determination. Just as he opened his mouth, a curtain of thick brown hair slipped down the booth beside him. They looked up to see Neji leaning over from his own booth, looking down at his former teammate critically.

"Lee, if you are planning to open the Inner Gates in here, I will not hesitate to deal out the proper counter-measures." The Hyūga prodigy held out one threatening hand, chakra glowing on his fingertips.

Naruto nearly spit out his drink, choking with silent laughter. Sakura smiled as she patted him on the back, watching the crestfallen expression on Lee's face.

"Troublesome." The familiar catchphrase floated in the smoke that rose from the booth behind them, where Shikamaru was sitting with the members of the old team ten, Ino and Choji. Shikamaru appeared over the booth, his expression bored and a cigarette hanging from his lips. "If you destroy this place, I'm the one who'll be getting hell for it."

"Sorry 'bout that, Shikamaru," Naruto tilted his head up to look at the shadow-nin, grinning widely. "Guess I'll just end this now."

Lee cried out in shock as his bandaged fist hit the wooden table with a loud crack. Shikamaru disappeared with a sigh, muttering, "And now he's going to start yelling."

"Another excellent match, Naruto-kun!" Lee yelled, rubbing his fist as he nodded enthusiastically. "Youthful rivalry is truly invigorating! As punishment for losing three consecutive times, I will do three hundred laps around the village on my hands!"

"Come on, there's no need for that." Sakura laughed.

Neji muttered something inaudible as he sat down once more. Naruto grinned to himself, tuning out Lee's ramblings about the 'eternal flame of youthful' as he looked around the room. He had been so busy with his Hokage Training and missions for the past few months that he had completely forgotten about his eighteenth birthday. This, of course, had made it easy for Sakura and Shikamaru to plan a surprise party with all of their comrades.

Kakashi sat at the bar with Gai, Iruka, and Yamato, their cheeks becoming redder as the evening went on and the number of saké bottles in front of them multiplied. Tsunade was leaning haphazardly to the side as she drunkenly complained about the amount of paperwork she had to anyone who would listen. Kiba was religiously focused on removing Shino's sunglasses, which had resulted in an interesting scuffle. Akamaru and Hinata chose to ignore this display - the large hounds head rested on Hinata's lap as she scratched behind his ears.

These were the people for whom Naruto had fought. This was the peace that he had longed for. As Sakura leaned against his side while she spoke to Lee and Sai, Naruto inhaled deeply with an overwhelming sense of happiness.

"There's only one thing missing." The blond thought, his eyes straying out the window towards the bright, rising moon.

Ever since the last time he had seen Sasuke, Naruto's mind had continuously slipped back to the memory of Sasuke's eyes, usually so coldly detached, sparking to life. The memory of that sensual gaze kept pulling Naruto's imagination into dangerous places. It had gotten to the point were Sasuke haunted Naruto's dreams, leading him through the darkness until Naruto found himself waking with a start.

Naruto had learned to accept the desire that coursed through him. There was no use fighting it.

He downed the rest of his drink, sliding out of the booth and stretching grandly. Pulling his Sage cloak on over his Jounin vest, he smiled down at his friends.

"I'll be back in a bit," He said as he slotted his hands into his pockets. "I just need to get a bit of air, you know?"

Without waiting for a response, he turned on his heel and headed for the door. A path cleared for him through the crowd, his resonating aura surging on ahead of him. The air in his wake seemed charged with static energy, lingering around the people who had parted ways to let him pass.

Sai placed his cup down gently, his dark eyes slipping sideways to take in Sakura's profile. "You don't suppose he's going to go see him, do you?" He asked, quietly enough that the still-rambling Lee didn't hear him.

The medical ninja shut her aqua-green eyes, smiling sadly. "I have no doubt."

The air within the halls of the ninja prison was chilled and stagnant as Naruto passed through them, his red cloak billowing slowly behind him. It grew increasingly more silent as he made his way to the lowest level of the prison, where Sasuke was being held. As he reached the bottom of the same steps he had descended months ago, the guards on duty jumped to attention.

"Well, if it isn't Uzumaki-sensei!"

Naruto glanced up, smiling when he recognized the guard. "It's been a while!"

The older man nodded, the lights from the lanterns gleaming off his hitai-ite. "I thought we would be seeing you quite often, if I may be honest."

"Yeah well," Naruto rubbed at his head uncomfortably. "I've been really busy lately."

"Of course." The guard said with a knowing smile, turning to open the door. He allowed Naruto to pass, sealing the door securely behind him.

The young guard who was his partner for the evening stuttered in shock. "Wait, sir, he didn't have a visitors pass! And how did he even get in here this late at night? Not to mention that it's basic protocol for visitors of high-security prisoners to be escorted by two or more guards."

The other guard laughed loudly, leaning back against the wall. "I'm glad you know your stuff, kid, but that guy's an exception. You can't really stand here and ask the one-and-only Naruto Uzumaki-sensei for a visitors pass, can you?"

Eyes flying wide with shock, the young ninja looked over his shoulder, as if he would be able to see through the thick metal door. "That was Naruto-sensei?" His cheeks flushed a deep shade of red as he looked at his partner. "Do you think he'll give me his autograph?"

Naruto looked over his shoulder curiously as laughter echoed faintly behind him. He shook his head, smiling as he muttered; "At least those guys don't get bored down here." He continued to retrace the path he had taken months ago, the ball of nerves in his stomach growing larger with every step. Finally, he came to a halt outside Sasuke's dark cell, smiling meekly as he glanced down at his feet.

"I thought I told you not to come here, Naruto." Came Sasuke's deep, silken voice.

"Sorry." The Sage said, his hands fisting tightly within his pockets. His heart was racing, his mind replaying the moment of intensity that had rattled the air between them the last time he was here.

He heard a deep sigh, and then the sound of footsteps as Sasuke made his way into the light. He looked like the apparition of a ghost, paler than moonlight with eyes of gleaming black: striking and beautiful. "Don't apologize about it now, idiot."

He stopped when he was a foot away from the bars of his cell, crossing his arms across his chest. "Any specific reason why you're here?"

Naruto shook his head, slipping a hand out of his pocket to rest it on his stomach. Sasuke's eyes flicked down to that hand, widening when they noticed the green vest.

"They've made you a Jounin?" He asked, trying his best not to sound impressed. He got the feeling that he hadn't fooled the blond, however, as a secret smirk found its way to Naruto's lips.

"Yeah, a few months ago now. It was an honorary promotion, or something like that."

"Don't be too flattered, dobe." Sasuke said, turning his face away. "They probably just couldn't stand the idea on a Genin becoming Hokage."

Naruto laughed softly. "I won't say that's not a possibility."

The sound of that laugh sent a shiver up Sasuke's spine. His fists tightened, his face set in a disinterested mask as he told himself, "It's not like that. I DO NOT want Naruto that way. It's just because I've been alone for so long."

Naruto finally looked up, the motion drawing Sasuke's eyes. He raised one of his dark eyebrows, smirking as he studied the flush in Naruto's cheeks. "Have you been out drinking, dobe?"

Naruto smiled like a little kid caught red-handed. He nodded, the hand that had been resting on his stomach now pounding against it as a fist. "Did you know that Kurama's a light weight? Can't handle his alcohol at all."

"Hey, knock it off." Sasuke said exasperatedly, stepping forward to grab Naruto's fist through the bars. "You'll make yourself puke."

As soon as their skin made contact, Sasuke could sense Naruto's entire body stiffen. Immediately, the space between them sparked with tension. Sasuke glanced up, freezing when his eyes met with Naruto's own vividly blue ones. Sasuke was stru
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Một cơn Gió Bắc quét qua các đường phố buổi tối yên bình Diệp, khuấy màu đỏ rực lá của ngày. Tuy nhiên, này herald mùa đông sắp tới đã bị bỏ qua bởi nhóm ngày càng náo nhiệt trong nhà hàng ấm áp nơi của Naruto sinh nhật đã được tổ chức. Hai tay mang đồ uống xuất hiện phía trên đám đông như Sakura làm theo cách của mình trở lại từ thanh, lắc lư gracefully thông qua khối lượng của các cơ quan đến nơi đồng đội cũ của cô được arm-wrestling với Lee.Tóc màu hồng kunoichi đứng và theo dõi với vui chơi như thạc sĩ taijutsu, những người may mắn đã bỏ qua của ông spandex jumpsuit màu xanh lá cây cho buổi tối, đã trở thành ngày càng khiến vào mặt như ông đã đặt tất cả các nỗ lực của mình vào làm cho cánh tay tanned của budge đối thủ của mình. Naruto, mặt khác, tiếp tục cho khách nhâm nhi đồ uống của mình, Trân trọng trì hoãn sự thất bại không thể tránh khỏi của người bạn cũ của ông. Bảng groaned threateningly, căng thẳng chống lại sức mạnh kết hợp của họ.Sakura leo qua Naruto để trở về chỗ ngồi của mình tại bảng, đặt một trong những thức uống ở phía trước của Sai, những người đã xem trận đấu với open-mouthed kinh hoàng."Đáng kinh ngạc!" Lee khóc ra đột ngột, tối mắt lấp lánh với trẻ trung năng lượng. "Bạn là đối thủ xứng đáng một thực sự, Naruto-kun! Tuy nhiên, tôi không nghĩ rằng bạn nên ăn mừng thất bại của tôi chỉ được nêu ra!"Đèn gleamed tắt của Lee tóc như ông hít sâu, đánh quyết tâm của mình. Cũng giống như ông đã mở miệng của mình, một bức màn của mái tóc màu nâu dày trượt xuống các gian hàng bên cạnh anh ta. Họ nhìn lên để xem Neji nghiêng hơn từ gian hàng của riêng của mình, nhìn xuống lúc cựu đồng đội của ông đánh giá cao."Lee, nếu bạn đang có kế hoạch mở cửa bên trong ở đây, tôi sẽ không ngần ngại để đối phó ra các biện pháp chống thích hợp." Thần đồng Hyūga tổ chức trong một bàn tay đe dọa, chakra phát sáng trên ngón tay của mình.Naruto gần nhổ ra đồ uống của mình, nghẹt thở với im lặng tiếng cười. Sakura cười khi cô patted nó ở mặt sau, xem khi biểu hiện trên khuôn mặt của Lee."Rắc rối". Catchphrase quen thuộc lưu hành trong khói đã tăng lên từ các gian hàng phía sau họ, nơi Shikamaru đang ngồi với các thành viên cũ đội 10, Ino và Choji. Shikamaru xuất hiện trong các gian hàng, biểu hiện của mình chán và một điếu thuốc treo từ đôi môi của mình. "Nếu bạn tiêu diệt nơi này, tôi là một trong những người sẽ nhận địa ngục cho nó.""Xin lỗi ' bout đó, Shikamaru," Naruto nghiêng đầu lên để nhìn vào bóng tối-nin, grinning rộng rãi. "Đoán tôi chỉ sẽ kết thúc điều này bây giờ."Lee khóc ra bị sốc khi ông nắm tay bandaged nhấn bàn với một vết nứt lớn. Shikamaru biến mất với một sigh, họ lẩm bẩm, "và bây giờ ông sẽ bắt đầu la hét.""Một tuyệt vời trận đấu, Naruto-kun!" Lee hét, cọ xát nắm tay của mình như ông gật đầu nhiệt tình. "Trẻ trung ganh đua là thực sự tiếp thêm sinh lực! Là sự trừng phạt vì mất ba lần liên tiếp, tôi sẽ làm ba trăm vòng quanh ngôi làng trên bàn tay của tôi!""Đi, có là không cần thiết cho điều đó." Sakura cười.Neji muttered một cái gì đó không nghe khi ông ngồi một lần nữa. Naruto grinned để tự mình, điều chỉnh ra của Lee ramblings về 'ngọn lửa vĩnh cửu của trẻ trung' như ông nhìn xung quanh phòng. Ông đã rất bận rộn với Hokage đào tạo và nhiệm vụ của mình trong vài tháng qua mà ông đã hoàn toàn quên về sinh nhật 18 của ông. Điều này, tất nhiên, đã làm cho nó dễ dàng cho Sakura và Shikamaru để lên kế hoạch một bên bất ngờ với tất cả các đồng chí của họ.Kakashi ngồi tại quầy bar với Gai, Iruka và Yamato, của má trở thành khiến như buổi tối đi và nhân với số lượng saké chai ở phía trước của họ. Tsunade nghiêng haphazardly sang một bên như cô drunkenly phàn nàn về số lượng giấy tờ mà cô đã có cho bất kỳ ai sẽ lắng nghe. Kiba tôn giáo được tập trung vào loại bỏ kính mát của Shino, có kết quả trong một vụ thú vị. Akamaru và Hinata đã chọn để bỏ qua màn hình này - người đứng đầu lớn hounds nghỉ của Hinata vòng như cô trầy xước đằng sau đôi tai của mình.Đây là những người mà Naruto đã chiến đấu. Điều này đã là hòa bình mà ông có mong muốn. Khi Sakura cúi chống lại ông trong khi cô đã nói chuyện với Lee và Sai, Naruto hít vào sâu sắc với một cảm giác áp đảo của hạnh phúc."Đó là chỉ có một điều còn thiếu." Tóc vàng nghĩ, đôi mắt của mình đi lạc ra cửa sổ dần về phía trăng sáng, tăng.Kể từ lần cuối cùng ông đã nhìn thấy Sasuke, Naruto của tâm có liên tục trượt quay lại bộ nhớ của Sasuke mắt, thường vì vậy coldly tách ra, Bu di xe với cuộc sống. Bộ nhớ rằng cái nhìn gợi cảm giữ kéo trí tưởng tượng của Naruto vào nơi nguy hiểm. Nó đã gạt đến mức là Sasuke ám ảnh giấc mơ của Naruto, dẫn ông thông qua bóng tối cho đến khi Naruto thấy mình thức dậy với một sự khởi đầu.Naruto đã học được để chấp nhận những mong muốn coursed thông qua anh ta. Có là không có sử dụng chiến đấu nó.Ông bắn rơi phần còn lại của mình uống, trượt ra khỏi các gian hàng và kéo dài Perú. Kéo áo choàng Sage của mình trên áo Jounin của mình, ông cười xuống lúc bạn bè của mình."Tôi sẽ trở lại trong một chút," ông nói như ông rãnh tay vào túi của mình. "Tôi chỉ cần để có được một chút không khí, bạn biết không?"Mà không cần chờ đợi một phản ứng, ông bật gót chân của mình và đứng đầu cho cửa. Một con đường xóa cho anh ta thông qua đám đông, ông aura resonating đất nhỏ vào phía trước của anh ta. Không khí trong thức của mình dường như bị tính phí với năng lượng tĩnh, nán lại xung quanh những người đã chia tay cách để cho anh ta vượt qua.Sai đặt của ông cốc xuống nhẹ nhàng, tối mắt trượt sang một bên để có trong hồ sơ của Sakura. "Bạn không cho rằng ông sẽ đi gặp anh ta, làm bạn?" Ông hỏi, lặng lẽ đủ rằng vẫn còn-rambling Lee đã không nghe anh ta.Các ninja y tế đóng đôi mắt aqua-màu xanh lá cây của mình, mỉm cười thật đáng buồn. "Tôi không có nghi ngờ."Không khí trong các hội trường của nhà tù ninja được ướp lạnh và trì trệ như Naruto đã thông qua thông qua họ, áo choàng của mình màu đỏ billowing chậm phía sau anh ta. Nó đã tăng trưởng ngày càng nhiều im lặng như ông đã thực hiện theo cách của mình để cấp độ thấp nhất của nhà tù, nơi Sasuke đã được tổ chức. Như ông đã đạt đến dưới cùng của các bước tương tự, ông đã đi xuống vài tháng trước đây, các vệ sĩ làm nhiệm vụ đã tăng đến sự chú ý."Vâng, nếu nó không phải là Uzumaki-sensei!"Naruto liếc nhìn lên, mỉm cười khi ông công nhận bảo vệ. "Nó đã là một thời gian!"Người đàn ông lớn tuổi gật đầu, đèn từ lồng đèn lấp lánh khỏi trán của mình. "Tôi nghĩ rằng chúng tôi sẽ nhìn thấy bạn khá thường xuyên, nếu tôi có thể trung thực.""có tốt," Naruto cọ xát lúc đầu hẹp không tiện nghi. "Tôi đã được thực sự bận rộn gần đây.""Dĩ nhiên." Bảo vệ nói với một nụ cười biết, chuyển sang mở cửa. Ông phép Naruto để vượt qua, niêm phong cánh cửa an toàn phía sau anh ta.Bảo vệ trẻ người là đối tác của mình cho các buổi tối stuttered bị sốc. "Chờ đợi, thưa ông, ông đã không có một du khách vượt qua! Và sao ông thậm chí được ở đây đây muộn vào ban đêm? Không phải đề cập đến rằng nó là các giao thức cơ bản cho khách truy cập của bảo mật cao tù nhân được hộ tống bởi hai hay nhiều đội."Bảo vệ khác cười lớn tiếng, nghiêng trở lại vào tường. "Tôi vui mừng bạn biết công cụ của bạn, đứa trẻ, nhưng gã là một ngoại lệ. Bạn không thể thực sự đứng ở đây và yêu cầu các một-và-chỉ Naruto Uzumaki-sensei cho một pass khách truy cập, có thể bạn?"Mắt bay rộng với sốc, ninja trẻ nhìn qua vai của mình, nếu như ông nào có thể nhìn thấy thông qua các cửa kim loại dày. "Đó là Naruto-sensei?" Má của ông đỏ ửng một bóng râm sâu của màu đỏ khi ông nhìn lúc đối tác của mình. "Bạn có nghĩ ông sẽ cung cấp cho tôi chữ ký của ông?"Naruto nhìn qua vai của mình cách lạ kỳ như cười nhạt lặp lại phía sau anh ta. Ông bắt đầu của mình, mỉm cười khi ông muttered; "Ít những kẻ không nhận được chán ở đây." Ông tiếp tục để nhớ lại di vảng đường dẫn ông chiếm vài tháng trước đây, bóng của dây thần kinh trong dạ dày của mình phát triển lớn hơn với mỗi bước. Cuối cùng, ông đến để ngăn chặn một bên ngoài của Sasuke di động tối, mỉm cười meekly như ông liếc nhìn xuống dưới chân mình."Tôi nghĩ rằng tôi đã bảo cậu đến đây, Naruto." Đến tiếng nói sâu sắc, silken của Sasuke."Xin lỗi". Sage nói, tay fisting chặt chẽ trong túi của mình. Trái tim của mình đua xe, tâm trí của mình phát lại những khoảnh khắc của cường độ có rattled không khí giữa chúng lần cuối cùng ông đã ở đây.Ông nghe một tiếng thở dài sâu, và sau đó là những âm thanh của các bậc thang như Sasuke được thực hiện theo cách của mình vào ánh sáng. Ông trông giống như các cuộc hiện ra của một con ma, nhạt màu hơn moonlight với đôi mắt của gleaming đen: nổi bật và đẹp. "Đừng xin lỗi về nó bây giờ, thằng ngu."Ông dừng lại khi ông là một chân ra khỏi các thanh di động của mình, qua cánh tay của mình trên ngực của mình. "Bất kỳ lý do cụ thể lý do tại sao bạn đang ở đây?"Naruto lắc đầu, trượt một bàn tay ra khỏi túi của mình để phần còn lại nó trên dạ dày của mình. Đôi mắt của Sasuke flicked xuống mà bàn tay, mở rộng khi họ nhận thấy vest màu xanh lá cây."Họ đã làm cho bạn một Jounin?" Ông hỏi, cố gắng tốt nhất của mình không âm thanh ấn tượng. Ông có cảm giác rằng ông đã không lừa tóc vàng, Tuy nhiên, như nhếch mép bí mật tìm thấy theo cách của mình để Naruto của môi."có, một vài tháng trước đây bây giờ. Nó là một chương trình khuyến mại danh dự, hoặc một cái gì đó như thế.""Đừng quá tâng bốc, dobe." Sasuke nói, quay mặt đi. "Họ có lẽ chỉ không thể đứng ý tưởng về một Genin trở thành Hokage."Naruto cười nhẹ nhàng. "Tôi sẽ không nói rằng đó không phải là một khả năng."Những âm thanh của cười đó gửi một shiver lên cột sống của Sasuke. Fists của ông thắt chặt, khuôn mặt của mình, đặt trong một mặt nạ vô tư như ông nói với mình, "nó không phải là như vậy. Tôi không muốn Naruto như vậy. Nó là chỉ vì tôi đã được một mình cho nên dài."Naruto cuối cùng nhìn lên, chuyển động vẽ Sasuke của mắt. Ông lớn lên một lông mày cậu tối, smirking như ông học tuôn ra trong Naruto của má. "Có bạn ra uống, dobe?"Naruto cười như một bé nhỏ bắt red-handed. Ông gật đầu, tay đã nghỉ ngơi trên dạ dày của mình, bây giờ đập chống lại nó như là một nắm tay. "Bạn có biết rằng Kurama của một trọng lượng nhẹ? Không thể xử lý rượu của mình ở tất cả.""Hey, knock it off." Sasuke nói exasperatedly, bước chuyển tiếp để lấy của Naruto nắm tay thông qua các quầy Bar. "Bạn sẽ làm cho mình nôn."Ngay sau khi da của họ làm số liên lạc, Sasuke có thể cảm nhận của Naruto toàn bộ cơ thể stiff. Ngay lập tức, không gian giữa chúng gây ra với căng thẳng. Sasuke liếc nhìn lên, đóng băng khi đôi mắt của ông đã gặp gỡ với của Naruto sinh động màu xanh những người. Sasuke là stru
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Một cơn gió bắc tràn qua các đường phố buổi tối yên bình của Konoha, khuấy lá ​​đỏ rực của tháng Mười. Tuy nhiên, sứ giả này của mùa đông sắp tới đã đi bỏ qua bởi các nhóm ngày càng náo nhiệt trong nhà hàng ấm nơi sinh nhật của Naruto đã được cử hành. Hai bàn tay mang đồ uống xuất hiện trên đám đông như Sakura đã tự mình trở về từ quán bar, lắc lư một cách duyên dáng qua khối lượng của cơ quan nơi người đồng đội cũ của cô là cánh tay đấu vật với Lee. Các kunoichi tóc hồng đứng và nhìn với vẻ thích thú là taijutsu thạc sĩ, những người đã may mắn bị bỏ spandex jumpsuit màu xanh lá cây của mình cho buổi tối, ngày càng trở nên đỏ hơn ở các mặt như ông đặt tất cả nỗ lực của mình vào làm cho cánh tay rám nắng của nhúc nhích đối thủ của mình. Naruto, mặt khác, tiếp tục nhâm nhi đồ uống của mình, trân trọng trì hoãn sự thất bại không thể tránh khỏi của người bạn cũ của mình. Bảng rên đe dọa, căng thẳng chống lại sức mạnh kết hợp của họ. Sakura leo qua Naruto trở về chỗ ngồi của mình tại bàn, đặt một trong những đồ uống trước mặt Sai, người được xem các trận đấu với sợ hãi mở miệng. "Incredible!" Lee kêu lên đột ngột, đôi mắt đen lấp lánh với năng lượng trẻ trung. "Bạn là một đối thủ xứng đáng thực sự, Naruto-kun! Tuy nhiên, tôi không nghĩ rằng bạn nên ăn mừng thất bại của tôi chỉ được nêu ra!" Ánh sáng ánh lên mái tóc Lee khi anh hít sâu, mustering quyết tâm của mình. Ngay khi anh mở miệng, một bức màn tóc nâu dày trượt xuống các gian hàng bên cạnh anh. Họ nhìn lên thấy Neji cúi xuống từ gian hàng của mình, nhìn xuống đồng đội cũ của mình phê bình. "Lee, nếu bạn đang có kế hoạch mở Inner Gates ở đây, tôi sẽ không ngần ngại để đối phó ra các hợp phản biện." Các Hyuga thần đồng đã tổ chức ra một mặt đe dọa, chakra phát sáng trên đầu ngón tay của mình. Naruto gần như nhổ ra uống của mình, nghẹt thở với tiếng cười im lặng. Sakura mỉm cười khi cô vỗ nhẹ vào lưng, nhìn những biểu hiện trên khuôn mặt tiu nghỉu của Lee. "Rắc rối". Các khẩu hiệu quen thuộc nổi trong khói thuốc đã tăng từ các gian hàng phía sau họ, nơi Shikamaru đang ngồi với các thành viên của đội bóng cũ mười, Ino và Choji. Shikamaru đã xuất hiện trên các gian hàng, vẻ mặt buồn chán và một điếu thuốc treo từ đôi môi của mình. "Nếu bạn phá hủy nơi này, tôi là một trong những người sẽ nhận được địa ngục đối với nó." "Xin lỗi 'bout rằng, Shikamaru," Naruto nghiêng đầu lên để nhìn vào bóng tối-nin, cười toe toét rộng rãi. "Đoán tôi sẽ chỉ kết thúc này ngay bây giờ." Lee kêu lên sốc như nắm tay băng bó của mình nhấn bàn gỗ với một vết nứt lớn. Shikamaru đã biến mất với một tiếng thở dài, lẩm bẩm, "Và bây giờ anh ta sẽ bắt đầu la hét." "Một trận đấu tuyệt vời, Naruto-kun!" Lee hét lên, xoa xoa nắm tay anh khi anh gật đầu nhiệt tình. "Kình địch trẻ trung là thực sự tiếp thêm sinh lực! Để trừng phạt cho bị mất ba lần liên tiếp, tôi sẽ làm ba trăm vòng quanh làng trên tay của tôi!" "Thôi nào, không có nhu cầu cho điều đó." Sakura cười. Neji lẩm bẩm điều gì đó không nghe được khi ông ngồi xuống một lần nữa. Naruto mỉm cười với chính mình, điều chỉnh ra lời huyên thuyên của Lee về 'ngọn lửa vĩnh cửu của tuổi trẻ' khi nhìn quanh phòng. Ông đã rất bận rộn với đào tạo và nhiệm vụ trong vài tháng qua rằng ông đã hoàn toàn quên về ngày sinh nhật thứ mười tám của mình Hokage của mình. Điều này, tất nhiên, đã làm cho nó dễ dàng cho Sakura và Shikamaru để lên kế hoạch một bữa tiệc bất ngờ với tất cả các đồng chí của họ. Kakashi ngồi tại quầy bar với Gai, Iruka, và Yamato, má của họ trở nên đỏ hơn như các buổi tối đã đi vào và số lượng chai Sake trước mặt chúng nhân. Tsunade đã nghiêng tuỳ tiện để một bên khi cô say rượu phàn nàn về số lượng giấy tờ cô đã phải bất cứ ai sẽ lắng nghe. Kiba đã tôn giáo tập trung vào việc loại bỏ kính râm Shino, mà đã dẫn đến một vụ ẩu đả thú vị. Akamaru và Hinata đã chọn để bỏ qua màn hình này -. Đầu con chó săn lớn đặt trên đùi của Hinata như cô gãi phía sau tai của mình Đây là những người mà đối với họ Naruto đã chiến đấu. Đây là sự bình an mà anh mong muốn. Như Sakura tựa người bên cạnh anh trong khi cô ấy nói chuyện với Lee và Sai, Naruto hít sâu sắc với một cảm giác tràn ngập hạnh phúc. "Chỉ có một điều thiếu." Ý nghĩ tóc vàng, đôi mắt đi lạc ra ngoài cửa sổ về phía tươi sáng, tăng trăng. Kể từ lần cuối cùng ông đã nhìn thấy Sasuke, tâm trí của Naruto đã liên tục trượt giảm trở lại vào bộ nhớ của đôi mắt của Sasuke, thường rất lạnh lùng tách ra, khiến cho cuộc sống. Bộ nhớ của ánh mắt gợi cảm mà giữ kéo trí tưởng tượng của Naruto vào nơi nguy hiểm. Nó đã nhận được đến điểm là Sasuke bị ám ảnh những giấc mơ của Naruto, dẫn anh ta qua bóng tối cho đến khi Naruto thấy mình thức dậy với một sự khởi đầu. Naruto đã học được cách chấp nhận sự mong muốn rằng coursed qua ông. Không có sử dụng chiến đấu với nó. Ông bị bắn rơi các phần còn lại của đồ uống của mình, trượt ra khỏi các gian hàng và kéo dài grandly. Kéo Sage mình chiếc áo choàng trên hơn vest Jounin của mình, anh mỉm cười với bạn bè của mình. "Tôi sẽ quay lại một chút," Anh ấy nói khi rãnh tay vào túi mình. "Tôi chỉ cần để có được một chút không khí, bạn biết không?" Không đợi một phản ứng, anh quay gót và đi ra cửa. Một con đường giải phóng cho anh ta qua đám đông, hào quang vang dội của ông tăng vọt về phía trước của anh ta. Không khí trong thức của mình dường như sạc bằng năng lượng tĩnh, kéo dài xung quanh những người đã chia tay cách để cho anh ta vượt qua. Sài đặt ly của mình xuống nhẹ nhàng, đôi mắt đen của anh trượt ngang để có trong hồ sơ của Sakura. "Bạn không nghĩ là anh ta sẽ đi gặp anh ta, đúng không?" Ông hỏi, lặng lẽ đủ để Lee vẫn còn lan man không nghe thấy anh ta. Các ninja y tế đóng thủy xanh mắt cô, mỉm cười buồn bã. "Tôi không có nghi ngờ gì nữa." Không khí trong hội trường của nhà tù ninja được ướp lạnh và trì trệ như Naruto qua chúng, chiếc áo choàng màu đỏ của mình cuồn cuộn từ từ phía sau. Nó càng trở nên im lặng hơn khi anh thực hiện theo cách của mình đến mức thấp nhất của nhà tù, nơi mà Sasuke đã được tổ chức. Như ông đã đạt đến dưới cùng của bước cùng anh đã đi xuống tháng trước, các vệ sĩ làm nhiệm vụ tăng lên sự chú ý. "Vâng, nếu nó không phải là Uzumaki-sensei!" Naruto ngước nhìn lên, mỉm cười khi ông nhận ra sự bảo vệ. "Nó được một lúc!" Ông già gật đầu, ánh sáng từ những chiếc đèn lồng lấp lánh ra mình hitai-ite. "Tôi nghĩ rằng chúng tôi sẽ được nhìn thấy bạn khá thường xuyên, nếu tôi có thể thành thật." "Ừ tốt," Naruto xoa đầu mình không thoải mái. "Tôi đã thực sự bận rộn gần đây." "Tất nhiên." Người bảo vệ nói với một nụ cười hiểu biết, quay sang mở cửa. Ông cho phép Naruto để vượt qua, niêm phong cửa an toàn phía sau. Người lính trẻ đã được người đối tác của mình cho buổi tối lắp bắp sốc. "Đợi đã, thưa ông, ông không có một du khách vượt qua! Và làm thế nào ông thậm chí còn nhận được ở đây này muộn vào ban đêm? Chưa kể rằng đó là giao thức cơ bản cho khách truy cập của tù an ninh cao để được hộ tống bởi hai hoặc nhiều vệ sĩ. "Người bảo vệ khác cười to, tựa lưng vào tường. "Tôi rất vui vì bạn biết công cụ của bạn, đứa trẻ, nhưng anh chàng đó là một ngoại lệ. Bạn có thể không thực sự đứng ở đây và yêu cầu một và chỉ Naruto Uzumaki-sensei cho một du khách vượt qua, có thể bạn?" Mắt bay rộng với sốc, các ninja trẻ tuổi nhìn qua vai anh, như thể ông sẽ có thể nhìn xuyên qua cánh cửa kim loại dày. "Đó là Naruto-sensei?" Má ông đỏ lên một bóng râm sâu của màu đỏ khi nhìn vào đối tác của mình. "Bạn có nghĩ rằng anh ta sẽ tặng cho tôi?" Naruto nhìn qua vai anh tò mò khi tiếng cười vang lên yếu ớt phía sau. Anh lắc đầu, mỉm cười khi anh lẩm bẩm; "Ít nhất là những kẻ không nhận được chán xuống đây." Ông tiếp tục hồi tưởng những con đường anh đã chụp vài tháng trước đây, bóng của dây thần kinh trong bụng ngày càng lớn hơn với mỗi bước đi. Cuối cùng, anh dừng lại bên ngoài phòng giam tối Sasuke, mỉm cười hiền lành khi nhìn xuống đôi chân của mình. "Tôi nghĩ rằng tôi đã nói với bạn không phải đến đây, Naruto." Đến sâu, giọng nói mượt mà của Sasuke. "Xin lỗi." Sage nói, tay anh thật chặt trong vòng fisting túi của mình. Trái tim anh đập nhanh, tâm trí của mình phát lại các khoảnh khắc của cường độ đó đã làm rung không khí giữa chúng lần cuối cùng anh đã ở đây. Anh nghe thấy một tiếng thở dài, và sau đó là tiếng bước chân như Sasuke làm theo cách của mình vào ánh sáng. Ông trông giống như sự xuất hiện của một con ma, màu nhạt hơn so với ánh trăng mắt lấp lánh màu đen: nổi bật và xinh đẹp. "Đừng xin lỗi về nó bây giờ, đồ ngốc." Anh dừng lại khi anh được một chân ra khỏi quán bar của di động của mình, khoanh tay trước ngực. "Bất kỳ lý do cụ thể tại sao bạn ở đây?" Naruto lắc đầu, trượt một tay ra khỏi túi của mình để nghỉ ngơi nó vào dạ dày của mình. Đôi mắt của Sasuke liếc xuống bàn tay đó, mở rộng khi họ nhận thấy áo màu xanh lá cây. "Họ đã thực hiện một Jounin bạn?" Ông hỏi, cố gắng hết sức không để âm thanh ấn tượng. Ông có cảm giác rằng ông đã không bị đánh lừa người tóc vàng, tuy nhiên, như một nụ cười bí mật tìm thấy con đường của nó để đôi môi của Naruto. "Yeah, một vài tháng trước đây bây giờ. Đó là một thúc đẩy danh dự, hoặc một cái gì đó như thế." "Don ' t là quá tâng bốc, ngốc. " Sasuke nói, quay mặt đi. "Họ có lẽ chỉ không thể chịu được ý tưởng về một Genin trở thành Hokage." Naruto cười dịu dàng. "Tôi sẽ không nói đó không phải là một khả năng." Những âm thanh của tiếng cười đó đã gửi một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng của Sasuke. Nắm tay siết chặt, khuôn mặt của mình đặt trong một chiếc mặt nạ vô tư như ông nói với chính mình: "Nó không phải như thế. Tôi không muốn cho Naruto theo cách đó. Nó chỉ là bởi vì tôi đã một mình quá lâu." Naruto cuối cùng nhìn lên, chuyển động vẽ mắt của Sasuke. Ông nhướng một chân mày đen tối của mình, mỉm cười khi ông nghiên cứu các tuôn ra trên đôi má của Naruto. "Bạn đã từng ra ngoài uống rượu, Dobe?" Naruto mỉm cười như một đứa trẻ bị bắt quả tang. Ông gật đầu, bàn tay đã được nghỉ ngơi trên dạ dày của mình bây giờ đập chống lại nó như một nắm tay. "Bạn có biết rằng Kurama là một trọng lượng nhẹ? Không thể xử lý rượu của mình cả." "Này, thôi đi." Sasuke nói exasperatedly, bước về phía trước để lấy nắm tay của Naruto qua song sắt. "Bạn sẽ làm cho mình nôn." Ngay sau khi làn da của họ đã liên lạc, Sasuke có thể cảm nhận được toàn bộ cơ thể cứng lại của Naruto. Ngay lập tức, không gian giữa chúng gây ra căng thẳng. Sasuke ngước lên, đóng băng khi đôi mắt của ông đã gặp gỡ với những người sinh động màu xanh của Naruto. Sasuke đã stru



























































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: