“颜夕,你以为我爱上你了?” 颜夕怔了一下,反问: “不是么?” “呵——” 林若然轻笑,抬起右手,像是不经意般擦掉脸上的泪水,神色从长。  dịch - “颜夕,你以为我爱上你了?” 颜夕怔了一下,反问: “不是么?” “呵——” 林若然轻笑,抬起右手,像是不经意般擦掉脸上的泪水,神色从长。  Việt làm thế nào để nói

“颜夕,你以为我爱上你了?” 颜夕怔了一下,反问: “不是么?” “呵



“颜夕,你以为我爱上你了?”

颜夕怔了一下,反问:

“不是么?”

“呵——”

林若然轻笑,抬起右手,像是不经意般擦掉脸上的泪水,神色从长。

“就你这样,能让我林若然看上?我来找你,不过是怕你深陷迷途,你要知道,Claire可不是好惹的。我怕的是你以后会难过,再说了,我的审美你不知道?怎么会看上你?”

前面的话让颜夕听得兴奋异常,自动忽略了林若然后面地话,她一脸劫后狂喜的表情,只要林若然爱的不是自己,她愿意怎么寒碜自己就怎么寒碜。想起林若然刚才说的话,颜夕咧嘴笑笑,伸出上臂把她抱在怀里,小小声的说

“我就说么,然然,一定是我搞错了,你怎么会看上我这种人!”

林若然被扯进颜夕怀里,呼吸着那熟悉到刻骨的气息,眼中心口都是一酸,咬着下唇,努力不让自己流泪。稍稍侧头将脸颊贴住颜夕,缓缓的摩挲,她闭上了眼睛。本应笑着祝福,却没有力气开口。埋下头眼泪滴落在黑色的长发中,如今的颜夕有耀眼的幸福,而她却失去了全部。

颜夕,你在我眼里是最优秀的,任何人都比不上。

这是林若然很早就想对颜夕说的一句话,可终究还是晚了一步。不会放手也不能放手,林若然揪住颜夕的衣角,用尽全身力气握在手里,颜夕你是我的,我林若然一人的,不会松手,不会……

*******************************************************************************

车子行驶在高速公路上,各色的灯光将城市点缀的异常美丽,夜幕下的北京犹如盛装的少女,美得让颜夕赞叹。颜夕伸着脖子看着窗外,手微微抬起,感受这惬意的冷风,吹够了,这才转过身,看着林若然。

“然然,你刚才哭什么?”

正开着车的林若然僵了一下,握着方向盘的手紧了紧,扯起嘴角,勉强的笑了笑。

“没事,就是出差有些不顺利。心里挺难过的,一下飞机就去家里找你诉苦,谁知颜妈说你又出去陪同事了,有些恨你这个没良心的。”

林若然说的清淡,可有谁知道当她听到颜妈的那个“又”字时,是如何的扯痛心扉。

颜夕侧了侧身,有些自责的看着林若然。

“其实前一阵你突然跑回来我就猜到肯定是生意出了什么问题。然然,别那么拚命,钱赚的够用就行了,女强人有什么好当的,你这样我心疼。”

“呵,颜夕,你可真了解我。”

林若然自嘲的说着,平静的声音没有透露出丝毫的情绪。

“那当然,咱俩谁跟谁。”

颜夕有些得意的,果然让她猜中了,本来就是么,尚华才在国内立足几年,哪儿那么容易发展,生意上遇到些挫折实属正常。林若然面无表情的目视前方,似自言自语般喃喃的说:

“你还会心疼?你有心么?”

轻若蚊蝇的声音被颜夕耳边呼啸的风声卷走,颜夕依旧惬意的看着窗外,很是开心。说实话,林若然走了这么久,她也没少想念。颜夕对林若然有些依赖,就像是对颜妈一般,经常的呵斥驯骂她也统一用嬉皮笑脸遮挡过去,她知道林若然那是为她好,不会生气,便也随她去了。当误以为她喜欢自己的时候,颜夕心里难受死了,不想失去又不知如何拒绝,还好林若然即使解释清。也是,林若然那么优秀自负的人怎么会爱上她,而且要喜欢早就说了,还能等到现在,果然是她自作多情了。

渐渐地,车窗外的景物熟悉起来,颜夕看了一会,转过头,惊喜的瞅着林若然。

“然然,这是?”

林若然点头,转过头冲颜夕一笑。

“你不是总吵着想要回学校来看看么?”

“是啊,没毕业的时候总是想着上班,毕业了又想念大学时光。”

林若然看着颜夕,眼里满满的全是宠溺。解开安全带,俩人下了车,像是大学时那样,并肩往学校走,无言的默契。进了大门,林若然抬头一看正对的教学楼,摇头。

“学校变了好多。”

颜夕笑了笑,说:

“谁让你总不回来看看,估计要是没我,你现在哪儿都不知道。”

林若然白了颜夕一眼,有些鄙视的说:

“切,就像你回来过似的,五十步笑百步。”

颜夕听了得瑟的仰起头。

“我前一阵子刚回来看,比你强多了。”

林若然怔了一下,下意识的问:

“自己么?”

“不是,下班的时候和Claire一起来的。”

颜夕笑着回答,没有想着隐瞒什么,林若然是她最好的朋友,她想相信她,况且,这也没什么。

林若然的笑容僵在了脸上,咬了一下唇,缓缓的低下头去,长发划过额际,夜幕下,颜夕看不清她的表情。

等待是一种沉淀,沉淀出爱,或是占有。林若然不知道当初的她为什么对颜夕如此信任,会对自己如此自信。她想给颜夕时间,让她接受自己的爱,接受女人的爱。等颜夕明白了,懂得了,只要回头她就可以看见站在那里等待已久的自己。

长长的叹了口气,林若然抬起头看着颜夕,看着那熟悉的侧脸,喜欢的笑容,仍旧是不甘。

凭什么?

Claire,你凭什么去拥有她的爱?

“然然,看,你最爱的食堂!”

颜夕兴奋的指着学二的食堂,以前林若然最喜欢这里的饭菜,清淡不油腻,比学校外面的饭店不知好过多少。每天下课她都要拉着颜夕过来吃饭,当然是林若然坐在椅子上等着伺候,那时候颜夕没少郁闷,一个人买两个人的饭菜,长长的队伍一排就要十几分钟,而且林若然嘴刁,食物稍微油腻一些她肯定撂下筷子不吃,挑眉,怒视颜夕。

那时的颜夕还稚嫩的很,不敢跟她周旋,也害怕林若然的眼神,只能放下筷子,贼溜溜的再去排队去买别的菜,害的那时候学校的大厨都认识她了,有的时候颜夕一个人去食堂想吃顿荤菜,大厨一看这她就摇头。

“这菜太油了,一会你还得回来买别的。”

想到这儿,颜夕抿唇一笑,扭头看着林若然,感受到颜夕的注视,林若然缓缓的转过头,伸出右手,握住颜夕的手,就像学生时代那样,十指交叉,相扣,笑着看着她。

“不知道现在还能不能吃。”

颜夕非常鄙视的看了她一眼。

“你傻啊,那会上完选修课你可是一定要来吃蔬菜卷饼的,这记性都没有。”

十分平常的一句话,却让林若然听得想要流泪,空着的左手紧紧的揪住裤脚,她抬起头,冲着颜夕轻轻一笑。

“好啊,那你就再和我这个傻子吃一次吧。”
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
“颜夕,你以为我爱上你了?” 颜夕怔了一下,反问: “不是么?” “呵——” 林若然轻笑,抬起右手,像是不经意般擦掉脸上的泪水,神色从长。 “就你这样,能让我林若然看上?我来找你,不过是怕你深陷迷途,你要知道,Claire可不是好惹的。我怕的是你以后会难过,再说了,我的审美你不知道?怎么会看上你?” 前面的话让颜夕听得兴奋异常,自动忽略了林若然后面地话,她一脸劫后狂喜的表情,只要林若然爱的不是自己,她愿意怎么寒碜自己就怎么寒碜。想起林若然刚才说的话,颜夕咧嘴笑笑,伸出上臂把她抱在怀里,小小声的说 “我就说么,然然,一定是我搞错了,你怎么会看上我这种人!” 林若然被扯进颜夕怀里,呼吸着那熟悉到刻骨的气息,眼中心口都是一酸,咬着下唇,努力不让自己流泪。稍稍侧头将脸颊贴住颜夕,缓缓的摩挲,她闭上了眼睛。本应笑着祝福,却没有力气开口。埋下头眼泪滴落在黑色的长发中,如今的颜夕有耀眼的幸福,而她却失去了全部。 颜夕,你在我眼里是最优秀的,任何人都比不上。 这是林若然很早就想对颜夕说的一句话,可终究还是晚了一步。不会放手也不能放手,林若然揪住颜夕的衣角,用尽全身力气握在手里,颜夕你是我的,我林若然一人的,不会松手,不会……
*******************************************************************************

车子行驶在高速公路上,各色的灯光将城市点缀的异常美丽,夜幕下的北京犹如盛装的少女,美得让颜夕赞叹。颜夕伸着脖子看着窗外,手微微抬起,感受这惬意的冷风,吹够了,这才转过身,看着林若然。

“然然,你刚才哭什么?”

正开着车的林若然僵了一下,握着方向盘的手紧了紧,扯起嘴角,勉强的笑了笑。

“没事,就是出差有些不顺利。心里挺难过的,一下飞机就去家里找你诉苦,谁知颜妈说你又出去陪同事了,有些恨你这个没良心的。”

林若然说的清淡,可有谁知道当她听到颜妈的那个“又”字时,是如何的扯痛心扉。

颜夕侧了侧身,有些自责的看着林若然。

“其实前一阵你突然跑回来我就猜到肯定是生意出了什么问题。然然,别那么拚命,钱赚的够用就行了,女强人有什么好当的,你这样我心疼。”

“呵,颜夕,你可真了解我。”

林若然自嘲的说着,平静的声音没有透露出丝毫的情绪。

“那当然,咱俩谁跟谁。”

颜夕有些得意的,果然让她猜中了,本来就是么,尚华才在国内立足几年,哪儿那么容易发展,生意上遇到些挫折实属正常。林若然面无表情的目视前方,似自言自语般喃喃的说:

“你还会心疼?你有心么?”

轻若蚊蝇的声音被颜夕耳边呼啸的风声卷走,颜夕依旧惬意的看着窗外,很是开心。说实话,林若然走了这么久,她也没少想念。颜夕对林若然有些依赖,就像是对颜妈一般,经常的呵斥驯骂她也统一用嬉皮笑脸遮挡过去,她知道林若然那是为她好,不会生气,便也随她去了。当误以为她喜欢自己的时候,颜夕心里难受死了,不想失去又不知如何拒绝,还好林若然即使解释清。也是,林若然那么优秀自负的人怎么会爱上她,而且要喜欢早就说了,还能等到现在,果然是她自作多情了。

渐渐地,车窗外的景物熟悉起来,颜夕看了一会,转过头,惊喜的瞅着林若然。

“然然,这是?”

林若然点头,转过头冲颜夕一笑。

“你不是总吵着想要回学校来看看么?”

“是啊,没毕业的时候总是想着上班,毕业了又想念大学时光。”

林若然看着颜夕,眼里满满的全是宠溺。解开安全带,俩人下了车,像是大学时那样,并肩往学校走,无言的默契。进了大门,林若然抬头一看正对的教学楼,摇头。

“学校变了好多。”

颜夕笑了笑,说:

“谁让你总不回来看看,估计要是没我,你现在哪儿都不知道。”

林若然白了颜夕一眼,有些鄙视的说:

“切,就像你回来过似的,五十步笑百步。”

颜夕听了得瑟的仰起头。

“我前一阵子刚回来看,比你强多了。”

林若然怔了一下,下意识的问:

“自己么?”

“不是,下班的时候和Claire一起来的。”

颜夕笑着回答,没有想着隐瞒什么,林若然是她最好的朋友,她想相信她,况且,这也没什么。

林若然的笑容僵在了脸上,咬了一下唇,缓缓的低下头去,长发划过额际,夜幕下,颜夕看不清她的表情。

等待是一种沉淀,沉淀出爱,或是占有。林若然不知道当初的她为什么对颜夕如此信任,会对自己如此自信。她想给颜夕时间,让她接受自己的爱,接受女人的爱。等颜夕明白了,懂得了,只要回头她就可以看见站在那里等待已久的自己。

长长的叹了口气,林若然抬起头看着颜夕,看着那熟悉的侧脸,喜欢的笑容,仍旧是不甘。

凭什么?

Claire,你凭什么去拥有她的爱?

“然然,看,你最爱的食堂!”

颜夕兴奋的指着学二的食堂,以前林若然最喜欢这里的饭菜,清淡不油腻,比学校外面的饭店不知好过多少。每天下课她都要拉着颜夕过来吃饭,当然是林若然坐在椅子上等着伺候,那时候颜夕没少郁闷,一个人买两个人的饭菜,长长的队伍一排就要十几分钟,而且林若然嘴刁,食物稍微油腻一些她肯定撂下筷子不吃,挑眉,怒视颜夕。

那时的颜夕还稚嫩的很,不敢跟她周旋,也害怕林若然的眼神,只能放下筷子,贼溜溜的再去排队去买别的菜,害的那时候学校的大厨都认识她了,有的时候颜夕一个人去食堂想吃顿荤菜,大厨一看这她就摇头。

“这菜太油了,一会你还得回来买别的。”

想到这儿,颜夕抿唇一笑,扭头看着林若然,感受到颜夕的注视,林若然缓缓的转过头,伸出右手,握住颜夕的手,就像学生时代那样,十指交叉,相扣,笑着看着她。

“不知道现在还能不能吃。”

颜夕非常鄙视的看了她一眼。

“你傻啊,那会上完选修课你可是一定要来吃蔬菜卷饼的,这记性都没有。”

十分平常的一句话,却让林若然听得想要流泪,空着的左手紧紧的揪住裤脚,她抬起头,冲着颜夕轻轻一笑。

“好啊,那你就再和我这个傻子吃一次吧。”
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!


"Xi Yan, bạn nghĩ rằng anh yêu em?" Yan Xi bit giật mình, hỏi: "? không phải là nó" " Oh - " Lin cười thầm nếu như vậy, giơ tay phải lên, chẳng hạn như vô tình xóa đi những giọt nước mắt, nhìn từ lâu. "Cũng giống như bạn, để những cánh rừng của tôi nếu như vậy ưa thích? Tôi đến với bạn, nhưng bạn sợ sâu bị mất, bạn biết, Claire không gây rối với. Tôi sợ rằng trong tương lai bạn sẽ được buồn mà nói, tôi thẩm mỹ Bạn không biết làm thế nào ưa thích bạn? " ở phía trước, sau đó để cho Yan Xi nghe phấn khích, và nếu như vậy sẽ tự động bỏ qua rừng trở lại, sau đó, sau khi cướp biểu hiện khuôn mặt của cô ecstasy, nếu để lâu như tôi không yêu chính mình, cô sẵn sàng cách Shabby mình cách tồi tàn. Hãy suy nghĩ tôi chỉ nói nếu như vậy, Yan Xi cười toe toét, đưa cô trong vòng tay anh giơ cánh tay, một giọng nói nhỏ nói , "Những gì tôi nói, và sau đó tất nhiên, tôi phải làm sai, làm thế nào bạn sẽ người ưa thích như tôi ! " Xi Yan Lin nếu như vậy, được vẽ vào vòng tay anh, thở vào bầu không khí quen thuộc đối với các vùng sâu, ngồi, trong con mắt của trái tim mình là một vị chua, cắn môi dưới của mình, cố gắng để không khóc. Người đứng đầu má bên live hơi Yan Xi, từ từ vuốt ve, cô nhắm mắt lại. Điều này nên mỉm cười phước lành, nhưng không có lỗ nỗ lực. Trồng những giọt nước mắt đầu tiên rơi trên mái tóc đen, và bây giờ có màu sắc tươi sáng buổi tối hạnh phúc, nhưng cô đã mất tất cả. Yan Xi, bạn đang ở trong đôi mắt của tôi là bất cứ ai tốt nhất là không thể so sánh. Đây là Lin Yan Xi nếu thời gian quá lâu tôi muốn nói một lời, cuối cùng có thể bước quá muộn. Đừng buông ra không thể cho đi, và nếu như vậy nắm lấy quần áo Yan Lin Xi của, sức mạnh cơ thể kiệt sức trong tay, Yan Xi bạn tôi, tôi là một người và nếu như vậy, sẽ không cho đi, không ...... ***** ************************************************** ************************ xe lái xe trên đường cao tốc, đèn màu trang trí thành phố của vẻ đẹp đặc biệt, giống như đêm dưới những bộ trang phục cô gái Bắc Kinh, rất đẹp tối màu khen ngợi. Yan Xi cổ nhìn ra cửa sổ, tay hơi nâng lên, ấm cúng này cảm thấy lạnh, đủ thổi, này quay người lại, nhìn vào rừng nếu như vậy. "Tuy nhiên, tất nhiên, những gì bạn vừa khóc?" đã lái xe, nếu như vậy tôi là một chút cứng, tay giữ chặt tay lái, Palăng miệng hầu như không mỉm cười. "Không có gì, đó là, một số không đi tốt. Đã khá buồn, chiếc máy bay trở về nhà để tìm bạn phàn nàn, những người hiểu biết bạn đã đi ra, đi kèm với Yan mẹ điều, và một số ghét bạn nhẫn tâm." Lin cho biết ánh sáng nếu như vậy, có thể Có ai biết khi cô nghe nói rằng Yan mẹ "và" từ, là làm thế nào để kéo trái tim đau. Yan Xi mặt sang một bên, nếu như vậy, những gì tôi đang tìm kiếm tại một số hối hận. "Trong thực tế, trong khi trước đây bạn đột nhiên trở lại tôi sẽ đoán kinh doanh chắc chắn là một vấn đề. Sau đó, tất nhiên, không khó khăn như vậy, làm cho tiền đủ trên đường dây, những gì một người phụ nữ tốt nếu bạn vì vậy tôi cảm thấy xấu." "Oh, Yan Xi, bạn thực sự có thể hiểu được tôi. " Tôi nói nếu quá tự ti, giọng nói bình tĩnh không để lộ cảm xúc nhỏ. "Tất nhiên, chúng ta hai người và người." Yan Xi số niềm tự hào, và cô ấy để cô ấy đoán, và nó luôn luôn là, vẫn còn có trụ sở tại Trung Quốc chỉ một vài năm trong nước, nơi nó rất dễ dàng để phát triển, nó đang trải qua một số thất vọng về kinh doanh bình thường. Lin nếu như vậy ngây thẳng về phía trước, giống như chính mình như thì thầm: "?? gì bạn được xác định bạn sẽ cảm thấy xấu" ánh sáng nếu những con muỗi đã bị cuốn đi bởi âm thanh của gió thổi tai Xi Yan, Yan Xi vẫn dễ chịu nhìn ra cửa sổ, rất hạnh phúc. Thành thật mà nói, tôi đang đi quá lâu và nếu như vậy, cô đã không bỏ lỡ ít hơn. Yan Xi số phụ thuộc vào rừng và nếu như vậy, chỉ như thế cho Yan Ma nói chung, thường xuyên mắng chửi cô quá thuần hóa khối thống nhất Xipixiaolian với quá khứ, cô biết rừng và nếu như vậy nó là tốt cho cô ấy, không tức giận, họ đang có với cô. Khi đã nhầm tưởng rằng cô ấy thích mình, Yan Xi cái chết đau khổ, không muốn để mất và không biết làm thế nào để nói, tôi không sao nếu giải thích như vậy thậm chí rõ ràng. Ngoài ra, nếu có thì rất tốt tôi rất tự hào về cách mọi người sẽ rơi vào tình yêu với cô ấy, và để thích đã nói, có thể chờ đợi cho đến bây giờ, nó thực sự là tình yêu không được đáp lại cô. Dần dần, những khung cảnh quen thuộc ra ngoài cửa sổ, Yan Xi thời điểm, quay đầu lại, nhìn vào rừng nếu quá ngạc nhiên. "Tuy nhiên, tất nhiên, đây là?" Lin gật đầu và nếu như vậy, quay buổi tối màu đỏ nụ cười. "Bạn không luôn luôn muốn trở lại trường học đang kêu gọi để nhìn vào nó?" " Vâng, ah, không phải luôn luôn suy nghĩ về công việc khi họ tốt nghiệp, đại học và bỏ lỡ cuộc sống đại học. " Nếu vậy nhìn Yan Lin Xi, đôi mắt đầy tất cả Chongni. Cởi dây an toàn của họ, hai ra khỏi xe, chẳng hạn như các trường đại học để đi học cùng nhau, hiểu biết im lặng. Vào cửa, và nếu như vậy Lin nhìn tích cực cho việc xây dựng giảng dạy, lắc đầu. "Nhà trường đã thay đổi rất nhiều." Yan Xi mỉm cười và nói: . "Ai làm bạn luôn luôn không quay trở lại, người ta ước tính nếu không phải là tôi, bạn bây giờ không biết ở đâu," Xi Yan Lin nếu một trong rất trắng, và một số thái độ khinh thị nói: "Cắt, giống như bạn quay trở lại, các màu đen ấm đun nước." Yan Xi Joseph nhìn lên và lắng nghe. "Tôi vừa trở về sau một thời gian trước đây để thấy, mạnh mẽ hơn nhiều so với bạn." Tôi có chút giật mình nếu như vậy, vô thức hỏi: 'sở hữu nó? " . Không, " thời gian để làm việc cùng nhau và "Claire của Yan Xi mỉm cười và trả lời: không có nghĩ về bất cứ điều gì để che giấu, rừng và nếu như vậy là bạn thân nhất của cô, cô muốn tin cô, bên cạnh đó, điều này là không có gì. Lin nếu như vậy mỉm cười đông cứng ở mặt, cắn chặt môi, từ từ nhìn xuống, tóc trên trán, đêm, Yan Xi không thể nhìn thấy khuôn mặt của cô. Chờ một kết tủa lắng đọng trong tình yêu, hoặc sở hữu. Nếu vậy tôi không chắc chắn lý do tại sao cô có đủ tự tin để đối mặt với tối nay, họ sẽ có riêng rất tự tin của họ. Cô muốn cho thời gian Yan Xi, nên cô chấp nhận tình yêu của mình, để chấp nhận tình yêu của một người phụ nữ. Vv Yan Xi hiểu, biết, miễn là cô có thể nhìn thấy đứng lại ở đó chờ đợi mình. Dài thở dài, nhìn lên Yan Lin nếu như vậy buổi tối, xem hồ sơ cá nhân quen thuộc, giống như một nụ cười, nó vẫn là không muốn. Cái Gì? Claire, làm thế nào bạn có thể đến để có tình yêu của mình? "Ran Ran, nhìn, quán cà phê yêu thích của bạn!" Yan Xi vui mừng chỉ hai căng tin trường học, và nếu như vậy trước khi tôi giống như hầu hết các thực phẩm, ánh sáng và không nhờn, so với các trường tôi không biết tốt hơn bao nhiêu bên ngoài khách sạn. Cô phải đối mặt hàng ngày sau giờ học đã đến ăn tối vào buổi tối, tất nhiên, tôi đang ngồi trong một chiếc ghế chờ đợi cho sự chờ đợi và nếu như vậy, khi Yan Xi không ít chán nản, một trong hai người để mua thực phẩm, dây chuyền dài của một hàng mười phút là cần thiết và nếu như vậy miệng Diao Lin, một loại thực phẩm có dầu mỡ ít chắc chắn để lại đằng sau một số đôi đũa để ăn, lông mày, Xi Yan nhìn trừng trừng. Xi Yan vẫn còn rất non nớt, không phải đối phó với cô, tôi sợ nếu để mắt chỉ có thể đặt xuống đũa, tên trộm yo đi xếp hàng để mua các thực phẩm khác, trường học đầu bếp khi nạn nhân biết mình , và đôi khi một người đi đến nhà ăn Yan Xi Tôi nghĩ rằng ăn các món thịt, đầu bếp đã thấy điều này, cô lắc đầu. "Món này là quá nhiều dầu, và một lúc, bạn phải trở lại để mua thêm." Hãy nghĩ về đây, Yan Xi Minchun nụ cười, quay sang nhìn vào rừng và nếu như vậy, để cảm nhận được ánh mắt Xi Yan Lin nếu như vậy từ từ quay đầu lại, bàn tay phải của mình, Xi Yan nắm tay, như là một sinh viên, khi gấp lại, lồng vào nhau, mỉm cười với cô. "Tôi không biết và bây giờ không thể ăn." Yan Xi khinh nhìn cô. "Anh thật ngốc ah, rằng cuộc họp kết thúc, nhưng bạn phải ăn tự chọn burrito rau, bộ nhớ này thì không." từ rất phổ biến, và nếu như vậy cho phép rừng để nghe bạn muốn khóc, trống rỗng, tay trái chặt nắm lấy quần, cô ngẩng đầu, đạo Yan Xi mỉm cười nhẹ nhàng. "Vâng, sau đó bạn sẽ không còn ăn ngốc của tôi cho một lần."
















































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: