Hội chợ phù hoa ( Vanity Fair ) được sáng tác bởi tiểu thuyết gia người Anh William Makepeace Thackeray, xuất bản lần đầu tiên vào năm 1847- 1848. Từ đó đến nay, nó hầu như không bao giờ vắng mặt khỏi những danh sách “Best books of all time” và được coi như một trong những tác phẩm văn học kinh điển của nhân loại. Cái tên Vanity Fair được giải thích bằng một trích dẫn trong cuốn sách: “All is Vanity, nothing is Fair”- thể hiện sự giả dối, rỗng tuếch và bất công của cái xã hội thượng lưu rởm đời. Cũng phải nói thêm rằng tên đầy đủ của Hội chợ phù hoa là Vanity Fair- a Novel without Hero ( Cuốn Tiểu thuyết không có Anh hùng ), Hội chợ phù hoa là một tấn hài kịch, một phiên chợ hào nhoáng không bao giờ chấm dứt ở thế giới Rỗng Tuếch. Tác giả dùng ngôi thứ ba nên tha hồ kể chuyện, mô tả, bình phẩm bằng giọng điệu châm biếm, tuy không hẳn là mang tính gây cười. Ở Hội chợ phù hoa, tất cả đều là phù phiếm, không có cái gọi là sự công bằng. Thế giới trong tác phẩm của William Thackeray xoay quanh hai cô gái Amelia Shedley và Rebecca Sharp. Hai cô gái là hai thái cực đối lập nhau từ ngoại hình, tính cách đến cuộc đời và số phận. Nếu như Amelia có mái tóc sẫm màu, thì Becky (Rebecca) có mái tóc màu vàng óng ả. Nếu như khả năng âm nhạc của Amelia là do được rèn luyện thì tiếng hát trong veo của Becky lại là năng khiếu trời sinh. Nếu Amelia sinh trưởng từ một gia đình trung lưu giàu có thì Becky lại có xuất thân tầm thường khi có một người cha say sưa nát rượu và là con gái của một vũ nữ người Pháp. Amelia ngây thơ, trong sáng và thiện lương. Becky giả dối, toan tính và tàn nhẫn. Trong thế giới nơi Hội chợ phù hoa diễn ra, Amelia đóng vai trò một nạn nhân khi quá thụ động, lương thiện, còn Rebecca Sharp sắm vai một trong những “người bán hàng” tích cực, chủ động nhất. Chính nhờ vẻ bề ngoài khả ái, sự thông minh toan tính có từ khi còn là một thiếu nữ mười bảy tuổi, Rebecca Sharp đã dần dần thay danh đổi phận từ một người có xuất thân hèn kém trở thành một mệnh phụ phu nhân quyền uy, đài các. Nhưng cái giá của những lừa lọc, tàn nhẫn, ích kỷ, tham lam đối với Becky là sự ghẻ lạnh, thờ ơ của chồng và con trai – những người thân duy nhất. Chính cái xã hội thượng lưu nơi có những con người cô khát khao trở thành đã ruồng rẫy, chối bỏ, và Becky ngày càng chìm sâu vào vũng bùn trụy lạc. Đối lập với cuộc đời của Becky là số phận của Amelia. Từ đầu đến cuối truyện, Amelia không có sự thay đổi nhiều trong tính cách. Dù trải qua bao biến cố, bão táp (gia cảnh sa sút, chồng chết trận), cô vẫn giữ cho mình sự lương thiện, ngây thơ tuy có phần thụ động. Đến cuối cùng, cô nhận được sự trân trọng, yêu thương của một người đàn ông tốt bụng và có một gia đình nhỏ hạnh phúc. Phải chăng thông qua nhân vật Amelia, Thackeray đã bày tỏ sự trân trọng đối với cái tốt (là hiếm hoi trong xã hội này) và niềm tin rằng những người tốt bụng sẽ nhận được sự đáp đền xứng đáng.Thông qua tiểu thuyết Hội chợ phù hoa, bằng tài năng văn chương của mình, William Makepeace Thackeray đã vạch trần chân thực sự phù phiếm, giả dối của giai cấp thượng lưu Anh thời bấy giờ. Từ những thương nhân giàu có đến những vị quý tộc danh giá, tất cả thành phần trong xã hội thượng lưu Anh thế kỷ XIX đều chạy theo sức mạnh tối thượng của đồng tiền và danh vọng. Đó là hai thế lực có tác dụng nhào nặn tâm lý con người để đúc theo một cái khuôn chung và biến cuộc đời thành một cái chợ, trong đó mọi thứ quan hệ đều là những món hàng hóa hào nhoáng khiến ai nấy phải choáng ngợp vì sự lộng lẫy của chúng. Trong cái hội chợ ấy, nếu bản thân không thể chống lại được sự cám dỗ, để cuối cùng lại đánh mất đi điều giá trị nhất của cuộc sống, đó chính là hạnh phúc. Xã hội bị chi phối bởi tiền tài và danh vọng với những Tôn ông hà tiện Pitt Crawley, những hầu tước Steyne xảo quyệt, tàn nhẫn chắc chắn sẽ hoan nghênh đón nhận một cá nhân cũng coi đồng tiền là sức mạnh tối thượng và danh vọng là cái đích của cuộc đời.
đang được dịch, vui lòng đợi..
