喜欢燃文就顶一下 高高的蓝芦苇在风中轻轻的摇摆着,一道道涟漪静静的徜徉开。 芦苇群中,一顶花瓣编织的帽子,帽子下紫色的长发,还有一张幼嫩可爱 dịch - 喜欢燃文就顶一下 高高的蓝芦苇在风中轻轻的摇摆着,一道道涟漪静静的徜徉开。 芦苇群中,一顶花瓣编织的帽子,帽子下紫色的长发,还有一张幼嫩可爱 Việt làm thế nào để nói

喜欢燃文就顶一下 高高的蓝芦苇在风中轻轻的摇摆着,一道道涟漪静静的徜徉

喜欢燃文就顶一下
高高的蓝芦苇在风中轻轻的摇摆着,一道道涟漪静静的徜徉开。

芦苇群中,一顶花瓣编织的帽子,帽子下紫色的长发,还有一张幼嫩可爱的笑脸。

这张笑脸分外精致迷人,扑闪的眼睛如最纯净的泉水般灵动美丽。

小女孩双手捧着蓝芦苇的絮絮,粉粉的小嘴凑过去,轻轻的一吹,顿时芦苇的飘絮全部飞起,像是一片片蓝色的绒毛羽毛,好看极了。

小女孩立刻发出了天籁般的笑声。

“妈妈,妈妈,你快看……”小女孩从芦苇群中跑了出来,朝着一位坐在草地上的女子雀跃不已的喊着。

小跑的女孩身边缭绕着那些芦苇的飘絮,也不知道是为什么,它们中是跟着她,缭绕着她,簇拥着她,像是呵护拥护着它们的小公主。

草地上的女子静静的坐在那里,她有着和女孩一样美丽如瀑布的紫色长发,长发随着她的坐姿散落在草地上。

她没有在意小女孩的嬉闹,只是稍稍仰着头,仰望天边那一轮渐渐沉沦的夕阳。

小女孩很听话的没有打扰她,过了一阵子,她似乎玩得有些累了,可爱乖巧的趴在了她妈妈腿上,身子蜷缩成了一只小猫。

夕阳沉落,最后一缕光芒从大地上消失,那位美艳绝伦的妈妈若有所思着,她的手柔柔的放在小女孩的小脑袋上,轻轻的抚摸着她

“思妾,我们要回去了。”

“回去?是不是回去后就能够见到爸爸了?”小女孩立刻浮起了笑容。

“你没有父亲。”

“妈妈骗人,我又不是什么都不懂的小丫头。”

“他死了。”

“骗人,骗人,骗人!”

“我带你去见他。”

“真的吗???”女孩眼睛立刻闪烁了起来。

“嗯。”

……

……

黑夜,一只遍体通黑的黑色妖狐在大地山脉之间极速的奔跑着。

这只俊逸邪魅的妖狐背上坐着一对紫色头发的母女,妈妈美得不可方物,像是从月宫中落入凡间的仙女,女儿粉雕玉琢。精致可爱。

“我们要去哪,妈妈?”小女孩歪着脑袋问道。

“万穹龙渊。”

暗殇王在黑夜中奔跑速度非常快,群山眨眼间消失在了背后。

巍峨的万穹龙渊的山脉就在眼前,高耸入云的山峰令人望而怯步,暗殇王非常矫健的在这山与山之间飞跃中,朝着万穹龙渊最顶端奔去。

山巅就在眼前,暗殇王重重的踩在山巅上,周围的沙石顿时冲散开。

山巅上到处都是岁月石。传闻岁月石是某些生物的残骸,它们灵魂穿梭了时空,将躯壳留在了这里。

“爸爸在哪呢?”小思妾轻声问道,好像怕惊扰了什么。

妈妈拉着小思妾的手,慢慢的朝着山巅的边缘走去,暗殇王则忠臣的跟随在她们的身旁。

小思妾的眼睛一直在寻找。她心里有些期待,更有些紧张。

这些年她都是跟妈妈在一起,她知道自己还有一个和妈妈一样亲的亲人,但她从来都没有见过。

走到了山巅的边缘,一些凌乱的石子和扬起的沙砾发出轻微的响声。

巍峨的悬崖边上,一个人影坐在那里!

小思妾愣了愣,有些惊讶的看着那个人的背影。

他坐在那里,好像一尊石头的雕塑,没有一点点的生命气息。

他坐在那里。好像已经孤寂了无数个岁月,在这里承受着日晒、风吹、雨打。

月光拖长了他的身影,莫名的一股悲伤涌入到小思妾的心里,让她有一种想哭的冲动。

这个男人就是自己的父亲吗?

可是他为什么一动不动的坐在那里,好像失去了灵魂一样。

“他……他就是爸爸?”小思妾有些胆怯的问道。

没有见到之前,她总是很期待很兴奋,但真的见到了,又开始害怕。

“嗯。”她面无表情的点了点头。

“他为什么一个人坐在那里……”小思妾低声说道。

小姑娘的说话声似乎惊扰了那个孤寂的人影,终于他动了。

他缓缓的转过身来。一双漆黑的眼睛注视着这对母女。

小思妾急忙抓住了妈妈的手。躲在了她的身后。

片刻后,她又探出了脑袋去看那个会动的石雕。

猛然间。她发现这个雕像的脸颊上竟然有两行泪痕,很明显很明显。

小思妾不明白,他在为什么而伤心,又为什么要流泪,他们不是说大男人是不能流泪的。

“怎么……怎么是你?”男子站了起来,死灰一般的脸上勉强露出了一丝苦涩,也很为难的带起一丝笑容,像要将自己刚才那副泪流成河的脆弱样子给冲去。

从没有,从没有像现在这样孤单得像哭,也从没有像现在这样如一个失去安全感的孩子一样泪流满面,他也从没有想到失去了肩膀上的重量后自己会变得如此脆弱,即便掌控着毁天灭地的力量,拥有着不死之躯,那颗心都脆弱得经不起一点点的回忆。

“想哭就哭吧,我当没看见。”雨娑平静的说道。

有人,楚暮是不会落泪的,尤其是在这个女人面前。

他注视着雨娑,雨娑也在看着他,相视许久都找不到一点点的话题来打破这个沉寂。

终于,楚暮发现了雨娑身后那个怯生生的小丫头。

她可爱的让人忍不住想要去抱一抱她,精致的让人感叹世界上怎么会有如此灵美小女孩。

“她是……”楚暮勉强找了个话题问道。

“捡来的小丫头。”雨娑淡淡的回答道。

“我……我不是捡来的!我是妈妈的女儿,从妈妈肚子里钻出来的!!”小思妾气呼呼的说道。

不过,好像注意到有别人在,这小丫头觉得自己这么大声大喊有些失礼,又躲回到雨娑身后。

楚暮愣了愣,忽然间明悟了什么,有些不敢相信的看着雨娑。

但仔细一想又觉得不对啊,天宫那次与雨娑欢好后过去一年左右的时间,也没看见雨娑有身孕的迹象。楚暮觉得她应该事后有做过什么处理了,毕竟以楚暮对这个女人的了解,她是不可能去当一位妈妈的。

就在楚暮认为这不太可能的时候,他又猛然间想到了什么。

当初,她为什么要把赤火曜日的能量全部给自己,她明明自己也可以吸纳成为不死级,难不成就是因为那个时候她有身孕了??

善恶女王是异人系,如果受孕的时间和人类有所不同的话。那么眼前这个小女孩岂不正是自己的女儿?

楚暮呆住了,这突如其来的父亲身份让他始料未及,最重要的是,自己竟然是和曾经最反感最厌恶的女人有了孩子……

难以接受,楚暮此刻真的难以接受。

他最理想的是与叶倾姿有孩子,然后可以安安稳稳的在新月之地度过往后的生活。看着自己的孩子成长起来。

可……可为什么是雨娑……

为什么是她!

楚暮到现在都还分不清和雨娑到底是什么关系,复杂到让他自己都头疼不已,甚至他们除了那次在天宫莫名的结合之外,根本连一点感情基础都没有,就这样莫名其妙的有了孩子,她是母亲,自己是父亲……

荒唐,真的太荒唐了。

要知道过去,他们之前的仇恨已经达到不是你死就是我亡的程度了。

……

楚暮的思想剧烈的挣扎着。确实,他有些无法接受。

雨娑依旧面无表情,事实上她更经历了一段非常漫长的难以接受。

只是,随着小思妾的诞生,随着生活的继续,这小丫头慢慢的变成了雨娑最重要的人,容不得她受到一点点伤害。

能不能接受,是楚暮的事,雨娑也根本就不需要楚暮来负起这个责任。她只是答应了小思妾来见他一面罢了。

“妈妈。他……他好像不喜欢我。”小思妾很小声很小声的说道。

她躲在雨娑背后,始终不敢走出来。

眼前这个男人是他的父亲。但是这个父亲有一双孤独的眼睛,还有一张严肃冷峻的脸,让人难以接近。

她有些害怕……这个爸爸也没有她想象中的那么慈善。

……

楚暮看了一眼这看上去只五六岁模样的小丫头,看着她那双胆怯、陌生的眼睛。

他想转身离开,他需要一段时间来慢慢接受这个事实。

但忽然,有那么一瞬间,他的心触动了。

小女孩的这个眼神,很像很像一个人,这个人就是儿时的自己……

楚暮清楚的记得,当初妈妈柳冰岚出现的时候,自己也是躲在楚天芒的背后,因为这个女人让楚暮感觉到陌生,感觉到她拒绝别人靠近。

而此时小女孩的眼睛像极了当时的自己。

她其实很期待很期待看到自己父亲,因为楚暮记得当时的自己其实也很希望看到自己妈妈……

就好像一个轮回,楚暮忽然间发现自己演绎了一遍自己父亲与母亲的故事,在莫名中与一个难以接受和没有感情基础的异性结合在一起……

当初柳冰岚的冷漠和一言不发的转身,带给了楚暮内心很重很重的伤,以至于后来柳冰岚需要付出更多更多的努力去修复。

如果那个时候柳冰岚没有沉默,而是绽开笑容,那么楚暮一定会认为那是世界上最美的笑容,并且根深蒂固。

那么现在呢?

……

许久许久,楚暮还挂着泪痕的脸上慢慢的、有些僵硬的浮起了笑容。

这个笑容是雨娑见过最难看的笑,不过也算是笑吧……

雨娑一言不发,只是静静的看着楚暮。

“让她过来吧,我和她说说话。”楚暮说道。

“你们聊。”雨娑也不多说,直接转身走了。

小思妾站在那里扭捏了好半天,还是不敢走上前去。

楚暮也没有说太多,只是重新坐在了悬崖边。

好一会,小思妾终于迈开了小步子,蹑手蹑脚的走到楚暮身旁。

她学着楚暮的样子坐在悬崖边上。一双白皙迁徙的小腿在高崖上轻轻的晃荡。

“你为什么哭啊?”小思妾小心翼翼的问道。

“很重要很重要的东西失去了。”楚暮说道。

“失去了,就会哭吗?”小思妾歪着脑袋问道。

“恩。谁都会。”楚暮说道。

“哦。”小思妾似懂非懂的点了点头,道:“妈妈不见了,我也会哭。”

“她没虐待你吗?”楚暮问了一句。

“妈妈是最好的妈妈,从不欺负我。”小思妾很认真的说道。

“哦,不太看得出来。”楚暮嘀咕了一句。

“她说爸爸是大坏蛋……还总骗我说,我没有爸爸,然后又说爸爸死了。妈妈也真还是的,这么大的人了,说谎都不会说。”

“……”楚暮顿时无语了。

“思妾!”不远处传来了雨娑极度不满的声音,声音还带着几分冷意。

小思妾急忙捂着自己小嘴,不敢再说话,那双眼睛却狡黠闪烁的看着楚暮。好像在和楚暮分享了什么秘密之后的那份不能说的喜悦。

“这些年,你都在哪?为什么不和妈妈在一起。”小思妾继续询问楚暮。

“我被困在一个囚牢里。”楚暮说道。

赤火曜日的孤单,让楚暮彻底抓狂。

“那又怎么出来的?”小思妾问题挺多的。

“有个被囚禁了更久的人,他让我把他的灵魂给吞掉。吞掉了他的灵魂后,我的力量变得更强,击碎了囚禁的禁制。”楚暮缓缓的说道。

“啊?那……那个人是谁啊?”小思妾问道。

“一个失去重要东西的人。他曾经也吞噬掉了一个被囚禁了更久的人的灵魂,很可惜那个时候力量还不足以击碎禁制。”楚暮说道。

“如果没有囚禁了更久的人,爸爸岂不是无法逃脱了?”

“恩。”楚暮点了点头。

“那我也感谢那个囚禁了更久的人,是她让我可以看到爸爸。”小思妾闭上眼睛。开始了她的许愿一般的感谢。

看着小思妾可爱的笑脸流露出的认真,楚暮内心却涌起一阵酸楚……

他们,真的很值得很值得楚暮去感谢。

一个轮回,一个自己。

每一个新的轮回,就有一个自己消失。

不知道多少次,这个轮回吞噬了那个轮回,他承载着他的遗愿,只为了某一个轮回,能够逃脱……

如果吞噬了赤火曜日上那个声音的灵魂后。楚暮的力量依旧无法击碎赤火曜日上的禁制。那么某一天,楚暮也会毫不犹豫的将自己的灵魂献给下一位。由他来完成自己和无数个自己的执念。

没有人知道赤火曜日上上演过这样一场悲剧……

然而,悲剧结束的时候,还是迟了。

楚暮从赤火曜日中挣脱的时候,莫邪已经钻入了轮回。他们已经不属于一个时空了。

他能做的,只是坐在悬崖边缘落泪……

……

“失去的东西能够找回来吗?”小思妾问道。

“不能了吧。”楚暮回过神来,苦涩的说道。

小思妾若有所思了片刻,忽然她伸出了小手,将自己脖子上挂着的紫色坠子给取了下来,然后将这小坠子交到了楚暮的手上。

楚暮看着这紫色的坠子,有种熟悉的感觉。

这似乎是雨妾的紫坠,当初自己收集了碎片还给了雨娑。

“妈妈给我讲了一个故事。她说这个世界上有一个人,她是唯一一位掌握了时间力量的图腾神女。这条项链是属于她的,妈妈说这条项链拥有开启时空的能力……”小思妾很认真很认真的说道。

楚暮有些失神的看着小思妾。

似乎,雨娑也曾经说过,图腾神女可以掌控时间!

“别伤心了,去把它找回来吧。它一定也在某个时空苦苦的等着你。”小思妾说道。

它在某个时空等待着自己!!

小思妾的这句话让楚暮如遭霹雳。

……
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Như đốt giấy đầu Cao lau sậy màu xanh lắc lư nhẹ nhàng trong gió, gợn lặng lẽ lang thang dọc theo con đường mở. Trong nhóm Reed, một mũ cánh hoa dệt, tím tóc theo mũ, và một nụ cười dễ thương trẻ. Này đặc biệt là tinh tế và quyến rũ mỉm cười, di chuyển trở lại và mắt thông minh đẹp như mùa xuân nước tinh khiết nhất. Cô gái nhỏ đang nắm giữ màu xanh Reed nói chuyện, màu hồng miệng cúi hơn và nhẹ nhàng thổi vào sậy thổi bay tất cả, giống như một lông lông màu xanh, trông tuyệt vời. Cô bé đã gửi các âm thanh của tiếng cười. "Mẹ, mẹ, bạn nhìn..." bé ra đến từ nhóm Reed, một người phụ nữ ngồi trên cỏ vui mừng shout. Cô gái trotting xung quanh những Reed thổi, không biết lý do tại sao, họ đang theo dõi cô xung quanh cô và bao quanh cô ấy, như chăm sóc để duy trì công chúa nhỏ của họ. Người phụ nữ ngồi lặng lẽ trên cỏ, cô có một thác đẹp tóc tía và cô gái, tóc dài khi cô ngồi rải rác trên cỏ. Cô không quan tâm về tính khôi hài của bé, ném trở lại đầu chỉ một chút, xem xét rằng vòng bắt đầu sự tàn phá của hoàng hôn trên đường chân trời. Vâng lời rất cô bé không bận tâm của cô, và sau một thời gian, cô ấy dường như đã mệt mỏi, dễ thương dễ thương nằm trên mẹ của vòng, cơ thể của mình cong lên thành một con mèo nhỏ. Mặt trời, tia ánh sáng, cuối cùng biến mất khỏi trái đất, tinh tế mẹ muses, mềm trong tay mình trên đầu của cô gái, nhẹ nhàng vuốt ve cô "Suy nghĩ tôi, và chúng tôi đã có để có được trở lại. ” "Tôi quay trở lại? Nếu tôi trở lại để xem cha tôi một? "Cô gái nhỏ ngay lập tức nổi những nụ cười. "Bạn không có một người cha. ” "Mama nằm, tôi không phải là một cô gái không hiểu bất cứ điều gì. ” "Ông ấy đã chết. ” "Nói dối, nói dối, nói dối! ” "Tôi sẽ đưa bạn để xem anh ta. ” "Thực sự nó?? "Cô gái mắt ngay lập tức Flash lên. "Tốt. ” …… …… Đêm, một nguồn đầy đủ cho tốc độ quỷ đen đen chạy giữa những ngọn núi của trái đất. Ác quỷ xấu xa này đẹp trai ngồi trên mặt sau của một cặp lông màu tím mẹ-con gái, mẹ là đẹp không giống như nàng tiên rơi vào trái đất từ mặt trăng, con gái Jade khắc bột. Tinh tế và đáng yêu. "Chúng tôi đi đâu, mẹ? "Yêu cầu các cô gái cocked đầu. "Wan Qionglong nhân dân tệ. ” Chiến tranh tối vua chạy rất nhanh trong đêm, chớp mắt bị mất trong các ngọn núi phía sau nó. Loan Quỳnh ryongyon núi phải ở phía trước của các đỉnh núi cao chót vót, cao chót vót có vẻ khó khăn, tối hủy hoại nhà vua rất mạnh nhảy giữa các ngọn núi này và núi hướng tới Wan Qionglong chạy sâu trên đầu trang. Trên đầu trang của một ngọn núi ở phía trước của chúng tôi, tối hủy hoại vua nặng tread trên đầu trang của một ngọn núi, cát đổ xô đột nhiên xung quanh để giải tán. Trên đầu trang của một ngọn núi là đầy đủ của đá. Tin đồn tuổi đá là một số mảnh vỡ sinh học, linh hồn của họ thông qua thời gian và không gian, và để lại cơ thể ở đây. "Ở đâu là ông? "Những suy nghĩ nhỏ tôi hỏi nhẹ nhàng, như thể sợ làm phiền những gì đã xảy ra. Mẹ kéo ít suy nghĩ bàn tay của tôi, từ từ đi bộ về hướng cạnh trên cùng của một ngọn núi, chiến tranh tối Wang Zezhong bộ trưởng theo bên mình. Tình yêu đôi mắt của tôi đã tìm kiếm. Dự tất cả hay một số kỳ vọng của mình, lo lắng hơn. Cô đã là với mẹ trong những năm qua với nhau, cô ấy biết cô vẫn còn có một người mẹ và đóng người thân, nhưng cô đã không bao giờ nhìn thấy. Đi bộ đến các cạnh của đỉnh của một ngọn núi, một số rải rác đá và đá lên cát đã ban hành một tiếng ồn nhỏ. Những vách đá cao chót vót trên các cạnh của một nhân vật ngồi ở đó! Tình yêu vợ Leng Leng, ngạc nhiên khi thấy người đàn ông trở lại. Ông ngồi ở đó như một bức tượng của tác phẩm điêu khắc đá, một chút của cuộc sống. Ông ngồi ở đó. Có vẻ cô đơn vô số lần ở đây là dưới ánh mặt trời, gió và mưa. Ánh trăng kéo dài của mình hình, không thể bào chữa buồn bã vào tình yêu của trái tim của tôi, do đó, cô đã có một xung để khóc. Người đàn ông là cha của mình? Nhưng tại sao đã làm ông ngồi ở đó bất động, giống như linh hồn đã mất. "Ông ta...... Ông là người cha? "Những suy nghĩ nhỏ tôi hỏi một số nhút nhát. Đã không thấy trước khi, cô ấy đang hướng đến thú vị, nhưng thực sự xem, và nhận được sợ hãi. "Tốt. "Cô gật đầu mà không có biểu hiện. "Tại sao ông ngồi ở đó một mình......" ít nghĩ rằng tôi đã nói trong một giọng nói thấp. Giọng nói của cô bé dường như làm phiền con số duy nhất, ông cuối cùng di chuyển. Ông từ từ đã. Một đôi mắt tối nhìn mẹ và trẻ em. Tình yêu thiếp đã nhảy ở bàn tay của mẹ. Ẩn đằng sau của cô. Sau một thời điểm, nó sẽ đứng đầu ra để xem các tác phẩm điêu khắc đá. Đột nhiên. Cô tìm thấy bức tượng trên má với hai hàng của nước mắt, rõ ràng là rất rõ ràng. 小思妾不明白,他在为什么而伤心,又为什么要流泪,他们不是说大男人是不能流泪的。 “怎么……怎么是你?”男子站了起来,死灰一般的脸上勉强露出了一丝苦涩,也很为难的带起一丝笑容,像要将自己刚才那副泪流成河的脆弱样子给冲去。 从没有,从没有像现在这样孤单得像哭,也从没有像现在这样如一个失去安全感的孩子一样泪流满面,他也从没有想到失去了肩膀上的重量后自己会变得如此脆弱,即便掌控着毁天灭地的力量,拥有着不死之躯,那颗心都脆弱得经不起一点点的回忆。 “想哭就哭吧,我当没看见。”雨娑平静的说道。 有人,楚暮是不会落泪的,尤其是在这个女人面前。 他注视着雨娑,雨娑也在看着他,相视许久都找不到一点点的话题来打破这个沉寂。 终于,楚暮发现了雨娑身后那个怯生生的小丫头。 她可爱的让人忍不住想要去抱一抱她,精致的让人感叹世界上怎么会有如此灵美小女孩。 “她是……”楚暮勉强找了个话题问道。 “捡来的小丫头。”雨娑淡淡的回答道。 “我……我不是捡来的!我是妈妈的女儿,从妈妈肚子里钻出来的!!”小思妾气呼呼的说道。 不过,好像注意到有别人在,这小丫头觉得自己这么大声大喊有些失礼,又躲回到雨娑身后。 楚暮愣了愣,忽然间明悟了什么,有些不敢相信的看着雨娑。 但仔细一想又觉得不对啊,天宫那次与雨娑欢好后过去一年左右的时间,也没看见雨娑有身孕的迹象。楚暮觉得她应该事后有做过什么处理了,毕竟以楚暮对这个女人的了解,她是不可能去当一位妈妈的。 就在楚暮认为这不太可能的时候,他又猛然间想到了什么。 当初,她为什么要把赤火曜日的能量全部给自己,她明明自己也可以吸纳成为不死级,难不成就是因为那个时候她有身孕了?? 善恶女王是异人系,如果受孕的时间和人类有所不同的话。那么眼前这个小女孩岂不正是自己的女儿? 楚暮呆住了,这突如其来的父亲身份让他始料未及,最重要的是,自己竟然是和曾经最反感最厌恶的女人有了孩子…… 难以接受,楚暮此刻真的难以接受。 他最理想的是与叶倾姿有孩子,然后可以安安稳稳的在新月之地度过往后的生活。看着自己的孩子成长起来。 可……可为什么是雨娑…… 为什么是她! 楚暮到现在都还分不清和雨娑到底是什么关系,复杂到让他自己都头疼不已,甚至他们除了那次在天宫莫名的结合之外,根本连一点感情基础都没有,就这样莫名其妙的有了孩子,她是母亲,自己是父亲…… 荒唐,真的太荒唐了。 要知道过去,他们之前的仇恨已经达到不是你死就是我亡的程度了。 …… 楚暮的思想剧烈的挣扎着。确实,他有些无法接受。 雨娑依旧面无表情,事实上她更经历了一段非常漫长的难以接受。 只是,随着小思妾的诞生,随着生活的继续,这小丫头慢慢的变成了雨娑最重要的人,容不得她受到一点点伤害。 能不能接受,是楚暮的事,雨娑也根本就不需要楚暮来负起这个责任。她只是答应了小思妾来见他一面罢了。 “妈妈。他……他好像不喜欢我。”小思妾很小声很小声的说道。 她躲在雨娑背后,始终不敢走出来。 眼前这个男人是他的父亲。但是这个父亲有一双孤独的眼睛,还有一张严肃冷峻的脸,让人难以接近。 她有些害怕……这个爸爸也没有她想象中的那么慈善。 …… 楚暮看了一眼这看上去只五六岁模样的小丫头,看着她那双胆怯、陌生的眼睛。 他想转身离开,他需要一段时间来慢慢接受这个事实。 但忽然,有那么一瞬间,他的心触动了。 小女孩的这个眼神,很像很像一个人,这个人就是儿时的自己…… 楚暮清楚的记得,当初妈妈柳冰岚出现的时候,自己也是躲在楚天芒的背后,因为这个女人让楚暮感觉到陌生,感觉到她拒绝别人靠近。
而此时小女孩的眼睛像极了当时的自己。

她其实很期待很期待看到自己父亲,因为楚暮记得当时的自己其实也很希望看到自己妈妈……

就好像一个轮回,楚暮忽然间发现自己演绎了一遍自己父亲与母亲的故事,在莫名中与一个难以接受和没有感情基础的异性结合在一起……

当初柳冰岚的冷漠和一言不发的转身,带给了楚暮内心很重很重的伤,以至于后来柳冰岚需要付出更多更多的努力去修复。

如果那个时候柳冰岚没有沉默,而是绽开笑容,那么楚暮一定会认为那是世界上最美的笑容,并且根深蒂固。

那么现在呢?

……

许久许久,楚暮还挂着泪痕的脸上慢慢的、有些僵硬的浮起了笑容。

这个笑容是雨娑见过最难看的笑,不过也算是笑吧……

雨娑一言不发,只是静静的看着楚暮。

“让她过来吧,我和她说说话。”楚暮说道。

“你们聊。”雨娑也不多说,直接转身走了。

小思妾站在那里扭捏了好半天,还是不敢走上前去。

楚暮也没有说太多,只是重新坐在了悬崖边。

好一会,小思妾终于迈开了小步子,蹑手蹑脚的走到楚暮身旁。

她学着楚暮的样子坐在悬崖边上。一双白皙迁徙的小腿在高崖上轻轻的晃荡。

“你为什么哭啊?”小思妾小心翼翼的问道。

“很重要很重要的东西失去了。”楚暮说道。

“失去了,就会哭吗?”小思妾歪着脑袋问道。

“恩。谁都会。”楚暮说道。

“哦。”小思妾似懂非懂的点了点头,道:“妈妈不见了,我也会哭。”

“她没虐待你吗?”楚暮问了一句。

“妈妈是最好的妈妈,从不欺负我。”小思妾很认真的说道。

“哦,不太看得出来。”楚暮嘀咕了一句。

“她说爸爸是大坏蛋……还总骗我说,我没有爸爸,然后又说爸爸死了。妈妈也真还是的,这么大的人了,说谎都不会说。”

“……”楚暮顿时无语了。

“思妾!”不远处传来了雨娑极度不满的声音,声音还带着几分冷意。

小思妾急忙捂着自己小嘴,不敢再说话,那双眼睛却狡黠闪烁的看着楚暮。好像在和楚暮分享了什么秘密之后的那份不能说的喜悦。

“这些年,你都在哪?为什么不和妈妈在一起。”小思妾继续询问楚暮。

“我被困在一个囚牢里。”楚暮说道。

赤火曜日的孤单,让楚暮彻底抓狂。

“那又怎么出来的?”小思妾问题挺多的。

“有个被囚禁了更久的人,他让我把他的灵魂给吞掉。吞掉了他的灵魂后,我的力量变得更强,击碎了囚禁的禁制。”楚暮缓缓的说道。

“啊?那……那个人是谁啊?”小思妾问道。

“一个失去重要东西的人。他曾经也吞噬掉了一个被囚禁了更久的人的灵魂,很可惜那个时候力量还不足以击碎禁制。”楚暮说道。

“如果没有囚禁了更久的人,爸爸岂不是无法逃脱了?”

“恩。”楚暮点了点头。

“那我也感谢那个囚禁了更久的人,是她让我可以看到爸爸。”小思妾闭上眼睛。开始了她的许愿一般的感谢。

看着小思妾可爱的笑脸流露出的认真,楚暮内心却涌起一阵酸楚……

他们,真的很值得很值得楚暮去感谢。

一个轮回,一个自己。

每一个新的轮回,就有一个自己消失。

不知道多少次,这个轮回吞噬了那个轮回,他承载着他的遗愿,只为了某一个轮回,能够逃脱……

如果吞噬了赤火曜日上那个声音的灵魂后。楚暮的力量依旧无法击碎赤火曜日上的禁制。那么某一天,楚暮也会毫不犹豫的将自己的灵魂献给下一位。由他来完成自己和无数个自己的执念。

没有人知道赤火曜日上上演过这样一场悲剧……

然而,悲剧结束的时候,还是迟了。

楚暮从赤火曜日中挣脱的时候,莫邪已经钻入了轮回。他们已经不属于一个时空了。

他能做的,只是坐在悬崖边缘落泪……

……

“失去的东西能够找回来吗?”小思妾问道。

“不能了吧。”楚暮回过神来,苦涩的说道。

小思妾若有所思了片刻,忽然她伸出了小手,将自己脖子上挂着的紫色坠子给取了下来,然后将这小坠子交到了楚暮的手上。

楚暮看着这紫色的坠子,有种熟悉的感觉。

这似乎是雨妾的紫坠,当初自己收集了碎片还给了雨娑。

“妈妈给我讲了一个故事。她说这个世界上有一个人,她是唯一一位掌握了时间力量的图腾神女。这条项链是属于她的,妈妈说这条项链拥有开启时空的能力……”小思妾很认真很认真的说道。

楚暮有些失神的看着小思妾。

似乎,雨娑也曾经说过,图腾神女可以掌控时间!

“别伤心了,去把它找回来吧。它一定也在某个时空苦苦的等着你。”小思妾说道。

它在某个时空等待着自己!!

小思妾的这句话让楚暮如遭霹雳。

……
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Giống như đốt giấy trên đầu trang của những gì
các đám lau sậy xanh cao trong gió nhẹ nhàng đung đưa, một gợn sóng đường lặng lẽ đi lang thang mở. Reed nhóm, đội mũ cánh hoa đầu đan, mái tóc màu tím dưới nắp, có một nụ cười đáng yêu trẻ. Nụ cười này đặc biệt tốt duyên dáng, đôi mắt chập chờn như nước suối tinh khiết như vẻ đẹp trên khuôn mặt. Cô bé nắm tay màu xanh sậy Xu Xu, đi qua một vào miệng, nhẹ nhàng thổi, đột nhiên sậy Piaoxu tất cả nhảy múa, giống như một mảnh màu xanh lông lông tơ, rất tốt đẹp. Cô bé ngay lập tức gửi một nụ cười trên trời. "Mẹ ơi, Mẹ ơi, nhìn thấy bạn sớm ......" Cô bé chạy ra khỏi căn cứ sậy, hướng tới một người phụ nữ ngồi trên cỏ nhảy cho niềm vui la hét. Cô gái chạy nước kiệu quanh những đầy lau sậy Piaoxu, không biết tại sao, họ đang có với mình, đầy mình, cô được bao quanh cô, như một sự hỗ trợ chăm sóc của công chúa nhỏ của họ. Người phụ nữ ngồi lặng lẽ trên cỏ, nơi cô có một cô gái xinh đẹp như thác nước và mái tóc màu tím, tóc dài ngồi với cô ấy nằm rải rác trên bãi cỏ. Cô không quan tâm đến cô bé vui đùa, chỉ hơi ngước lên, nhìn vào chân trời mà một dần dần chìm mặt trời. Rất biết nghe lời cô bé đã không bận tâm của cô, và sau một thời gian, cô ấy có vẻ để chơi một chút mệt mỏi, dễ thương mẹ dễ thương nằm trên đùi cô, cô cong lên đã trở thành một con mèo con. Mặt trời chìm, tia cuối cùng của ánh sáng đã biến mất khỏi trái đất, những người chu đáo tinh tế quyến rũ của mẹ, bàn tay cô nhẹ nhàng trên đầu của cô bé, và nhẹ nhàng vuốt ve cô "vợ lẽ suy nghĩ Chúng tôi muốn quay trở lại. "" đi lại? Không phải là có thể nhìn thấy cha tôi đi sau khi nó? "Cô bé ngay lập tức nổi lên một nụ cười. "Bạn không có cha." "Mẹ nói dối, tôi không phải là một cô bé không biết gì." "Ông ấy đã chết." "Lời nói dối, nói dối, nói dối!" "Tôi sẽ đưa bạn đến xem anh ta." " thực sự ??? "Đôi mắt cô gái nhấp nháy lên cùng một lúc. "Ah." ...... ...... Đêm, một con cáo đen trên cơ thể thông qua đất đen ở vùng núi giữa chạy tốc độ. Chỉ Toshihaya Xiemei fox ngồi lại một đôi mẹ và con gái mái tóc màu tím, mẹ Hoa Kỳ không phải là đối tượng bên, giống như rơi vào sinh tử từ mặt trăng trong nàng tiên, bột con gái khắc Yuzhuo. Tinh tế và đáng yêu. "Chúng ta đi đâu, Mẹ?" Khi được hỏi cô bé nghiêng đầu. "Triệu dome ryongyon." Tối War vua trong đêm chạy rất nhanh, giữa những ngọn núi biến mất trong chớp mắt đằng sau. Wan mái vòm cao chót vót núi ryongyon ở phía trước, đỉnh núi cao ngất nó là khó khăn, tối tang vua rất mạnh mẽ giữa những ngọn đồi và bước nhảy vọt về phía trên của mái vòm vuông chạy ryongyon . Núi trước mặt, xấu hổ tối Wang bước nặng nề trên những ngọn núi, cát lây lan xung quanh đột nhiên vội vã. Ở khắp mọi nơi trên năm ngọn núi đá. Năm Đá tin đồn là các mảnh vụn sinh học nhất định, họ đưa đón linh hồn và không gian, vỏ vẫn ở đây. "Daddy nó là ở đâu?" Small tư duy người thiếp thì thầm, như thể sợ làm phiền bất cứ điều gì. Mẹ mất nhỏ tay suy nghĩ vợ lẽ, từ từ đi về phía mép núi, Bộ trưởng Shame tối王则忠đi theo phía họ. Mắt nhỏ suy nghĩ của vợ lẽ đã được tìm kiếm. Một số mong muốn trái tim cô, nhưng một chút lo lắng. Tất cả những năm này, cô là cùng với mẹ cô, cô biết cô và mẹ cô cũng như một pro-gia đình, nhưng cô chưa bao giờ thấy trước đây. Đã đi đến các cạnh của các đỉnh đồi, một sự lộn xộn của các loại đá, sỏi nêu lên vấn đề tiếng ồn nhẹ. Cao chót vót vách đá, một con số ngồi ở đó! Concubine lengleleng suy nghĩ nhỏ, nhìn một chút ngạc nhiên người đó lại. Ông ngồi đó, sốc tác phẩm điêu khắc bằng đá tốt, một chút không có sự sống. Ông ngồi đó. Dường như có vô số năm cô đơn, nơi các chú gấu mặt trời, gió, mưa. Moonlight kéo dài ra cái bóng của mình, một nỗi buồn không thể giải thích suy nghĩ nhỏ vợ lẽ vào tim, vì vậy cô đã có một sự thôi thúc để khóc. Người đàn ông này là cha của mình? Nhưng tại sao anh ngồi đó bất động, giống như một linh hồn bị mất như vậy. "Ông ...... ông là người cha?" Tư duy người thiếp nhỏ rụt rè hỏi. Không được thấy trước, và cô luôn luôn nhìn về phía trước để một rất thú vị, nhưng thực sự nhìn thấy, và bắt đầu lo sợ. "Ah." Cô gật đầu một cách trống rỗng. "Tại sao một người đàn ông ngồi ở đó ......" vợ lẽ suy nghĩ nhỏ thì thầm. Giọng nói của cô bé dường như bị xáo trộn rằng con số cô đơn, cuối cùng ông chuyển. Ông từ từ quay lại. Một đôi mắt đen nhìn người mẹ và đứa trẻ. Tư duy người thiếp nhỏ vội vàng nắm lấy bàn tay của mẹ. Ẩn đằng sau cô. Một lúc sau, bà thò đầu nhìn thấy hòn đá đó sẽ được di chuyển. Đột nhiên. Cô phát hiện ra đã có trên má hai dòng của bức tượng của nước mắt, rõ ràng là rất rõ ràng. Tư duy người thiếp nhỏ không hiểu làm thế nào buồn anh, tại sao nên khóc, họ không phải là người đàn ông lớn không thể khóc. "Làm thế nào ...... bạn thế nào?" Người đàn ông đứng dậy, khuôn mặt của ông hầu như không tro thường thấy một chút cay đắng, và nụ cười rất xấu hổ lớn lên như những gì bạn chỉ sông lệch của nước mắt và đổ xô đến vẻ dễ tổn thương . Không bao giờ, không bao giờ được như vậy một mình như một tiếng khóc, và không bao giờ như thế này là một cảm giác mất an ninh của một đứa trẻ trong nước mắt, anh đã không mong đợi để mất trọng lượng từ vai của phía sau họ sẽ trở nên mong manh, Ngay cả khi kiểm soát sức mạnh của Armageddon, với một sự bất tử footer, chìm trái tim không thể chịu được một chút ký ức quá mong manh. "Cry khóc, tôi không nhìn thấy." Rain Suo bình tĩnh nói. Đó là, Chu Mo không được khóc, nhất là trước mặt người phụ nữ này. Ông nhìn mưa Suo, mưa Suo cũng nhìn anh trong một thời gian dài không thể được tìm thấy với một chút tùy thuộc vào các chủ đề để phá vỡ sự im lặng. Cuối cùng, Chu hoàng hôn mưa Suo tìm thấy phía sau cô bé nhút nhát. Người đáng yêu của cô không thể giúp đỡ muốn đi ôm cô ấy, người tốt than thở thế nào Hoa Kỳ sẽ được như vậy tinh thần của một cô gái nhỏ nhất thế giới. "Cô ấy là ......" Chu Mo hầu như không tìm thấy một chủ đề hỏi. "Đón cô bé." Rain Suo mờ nhạt trả lời. "Tôi ...... Tôi đã không chọn! Con gái của mẹ tôi, khoan ra khỏi tử cung !!" vợ lẽ suy nghĩ nhỏ giận dữ nói. Tuy nhiên, giống như những người khác chú ý, cô bé này cảm thấy hơi thô lỗ hét quá lớn, họ giấu đằng sau những cơn mưa Suo lại. Chu hoàng hôn lengleleng, những gì bất ngờ Ming Wu, và một số không thể tin được xem mưa Suo. Nhưng suy nghĩ cẩn thận và nghĩ rằng đó là sai ah, Đền rằng với niềm vui sau khi một cơn mưa Suo năm qua tốt hay như vậy, cơn mưa không thấy dấu hiệu của Suo mang thai. Chu hoàng hôn sau đó nghĩ rằng cô ấy nên làm gì để đối phó với, sau khi tất cả, Chu Mu sự hiểu biết của người phụ nữ này, cô có khả năng trở thành một người mẹ. Tại Chu hoàng hôn Tôi nghĩ rằng điều này là không, khi anh đột nhiên nghĩ đến một cái gì đó. Lúc đầu, cô Tại sao nên đỏ火曜日năng lượng tất cả cho chính mình, cô rõ ràng là họ sẽ được hấp thụ trở thành mức bất tử, ngụ ý rằng bởi vì lúc đó cô đã mang thai? ? Sở Thiện và Ác Nữ hoàng là những người khác nhau, nếu quan niệm con người của thời gian và hơi khác nhau từ. Nó sẽ không chỉ cô bé này là con gái mình? Chu Mo choáng váng, bất ngờ làm cha đột ngột này khiến anh trở thành điều quan trọng nhất là ông ấy đã bật ra được những người phụ nữ ghê tởm nhất và ghét nhất đã trẻ em ...... không thể chấp nhận, Chu hoàng hôn vào lúc này là thực sự khó khăn để chấp nhận. Lý tưởng của mình nghiêng lá tư thế có con, sau đó bạn có thể ngồi một cách an toàn vào mặt trăng mới để chi tiêu cuộc sống sau này. Xem con cái họ lớn lên. Tại sao mưa có thể ...... ...... Suo Tại sao cô ấy! Chu hoàng hôn và bây giờ vẫn không thể nói vào cuối mưa mối quan hệ Suo phức tạp để cho anh ta có một nhức đầu là gì, thậm chí không thể giải thích của họ, ngoại trừ rằng ngôi đền được kết hợp, thậm chí không một nền tảng tình cảm chút không, nó là như vậy không thể giải thích Với trẻ em, bà là mẹ, anh là cha ...... vô lý, thực sự vô lý. Để biết quá khứ, trước khi họ đã đạt đến mức độ thù hận không phải là cái chết của bạn là cái chết của tôi trong. ...... Chu đấu tranh tư tưởng dữ dội hoàng hôn. Thật vậy, một số không thể chấp nhận mình. Suo Yu ngây ngô, trên thực tế, cô đã trải qua rất dài và khó chấp nhận. Nhưng, với suy nghĩ rất ít người thiếp sinh, với cuộc sống liên tục của cô bé này từ từ biến thành mưa Suo người quan trọng nhất, không thể chịu đựng được cô là một tổn thương nhỏ. Không thể chấp nhận, nó là cái gì Chu hoàng hôn, mưa Suo Mo Chu cũng không cần phải mất đến trách nhiệm này. Cô chỉ là một chút suy nghĩ người thiếp hứa sẽ thấy anh ta không có gì. "Mẹ ơi, anh dường như không thích tôi ...... ông." Suy nghĩ của người thiếp nhỏ rất thầm rất khẽ. Cô giấu đằng sau Suo mưa, luôn luôn sợ để đi ra. Ở phía trước của người đàn ông này là cha của mình. Nhưng người cha có một đôi mắt cô đơn, có một khuôn mặt nghiêm túc và trang trọng, khó để đóng. Cô ấy là một chút sợ ...... cha cũng không tưởng tượng như vậy từ thiện của cô. ...... Chu nhìn tối nay dường như chỉ để trông giống như năm hoặc sáu cô gái nhỏ, xem mắt cô rụt rè, đôi mắt kỳ lạ. Anh muốn quay đi, ông cần một số thời gian để từ từ đi đến chấp nhận thực tế này. Nhưng đột nhiên, trong một khoảnh khắc, trái tim anh xúc động. Đôi mắt của cô gái nhỏ, giống như giống như một người, người này là một đứa con của riêng mình ...... Mo Chu nhớ rõ ràng rằng khi mẹ tôi Liu Binglan xuất hiện, anh cũng đang ẩn đằng sau những Chutian Mans, bởi vì người phụ nữ này Chu hoàng hôn cảm thấy kỳ lạ, cảm thấy rằng cô từ chối đóng những người khác. Vào thời điểm khi đôi mắt của cô bé giống như phần lớn thời gian bản thân mình. Trong thực tế, cô đã mong mong được nhìn thấy cha của mình, bởi vì Chu hoàng hôn nhớ bản thân mình thực sự rất hy vọng nhìn thấy mẹ của mình ...... giống như một chu kỳ, Mo Chu đột nhiên thấy mình một lần nữa giải thích các câu chuyện của cha và mẹ, trong không thể giải thích với một khó khăn để chấp nhận và không dựa trên cảm xúc của người khác phái với nhau ...... Liu Binglan đã trở lạnh và im lặng, mang trái tim nặng trĩu nặng Chu Mo tổn thương, vì vậy đó là Liu Binglan cần phải trả nhiều tiền hơn nỗ lực nhiều hơn để sửa chữa. Nếu thời gian đó Liu Binglan không im lặng, nhưng nụ cười, sau đó Chu hoàng hôn sẽ nghĩ rằng đó là nụ cười đẹp nhất trên thế giới, và sâu xa. Còn bây giờ? ...... Một thời gian dài dài, Chu Mo nước mắt treo mặt từ từ, một số Musters cứng một nụ cười. Nụ cười này được thấy xấu xí nhất mưa Suo cười, nhưng cũng là cười ...... mưa Suo nói gì, chỉ lặng lẽ quan sát Chu hoàng hôn. "Hãy cho cô ấy đến, tôi nói chuyện với cô ấy." Mo Chu nói. "Bạn nói chuyện." Rain Suo không nói trực tiếp quay đi. Nhỏ suy nghĩ tinh chỉnh vợ lẽ đứng cho các lứa tuổi, vẫn không thể bước về phía trước. Mo Chu đã không nói nhiều, chỉ cần ngồi trên các cạnh của vách đá một lần nữa. Trong khi, vợ lẽ suy nghĩ nhỏ, cuối cùng thực hiện các bước nhỏ, rón rén đi bên cạnh Chu hoàng hôn. Cô đã học để tìm Chu hoàng hôn ngồi vách. Một cặp bê di cư màu trắng nhẹ nhàng đung đưa trong vách đá cao. "Tại sao em lại khóc?" Tư duy người thiếp nhỏ hỏi một cách thận trọng. "Điều quan trọng đã bị mất một cái gì đó rất quan trọng." Mo Chu nói. "Lost, nó sẽ khóc?" Khi được hỏi Waizhaonaodai vợ lẽ suy nghĩ nhỏ. "Vâng. Ai sẽ." Mo Chu nói. "Oh." Suy nghĩ của người thiếp nhỏ Sidongfeidong gật đầu và nói :. "Mẹ đã ra đi, tôi sẽ khóc,"? "Cô không lợi dụng bạn làm", Chu hỏi một buổi tối. "Mẹ là người mẹ tốt nhất, không bao giờ bắt nạt tôi." Suy nghĩ nhỏ rất nghiêm túc vợ lẽ nói. "Oh, không thấy điều đó." Chu Mo lẩm bẩm. "Cô ấy nói cha tôi luôn là anh chàng xấu lớn ...... cũng nói dối với tôi rằng tôi đã làm không phải là cha, sau đó ông nói cha qua đời. Mẹ của sự thật hay không, một người tuyệt vời như vậy, nói dối sẽ không nói." "......" Chu Chạng vạng đột nhiên không nói nên lời. "Si vợ lẽ!" Came không xa tiếng nói Suo cực của sự bất mãn, nhưng cũng có một chút âm thanh lạnh mưa. Tư duy người thiếp nhỏ vội vã che miệng của mình, không dám nói, nhưng đôi mắt tinh quái nhìn Chu hoàng hôn flicker. Và Mo Chu dường như để chia sẻ một phần của những gì không thể nói sau niềm vui bí mật. "Những năm qua, bạn đang ở trong những gì? Tại sao không bạn và mẹ của bạn." Suy nghĩ của người thiếp nhỏ tiếp tục hỏi Chu hoàng hôn. "Tôi đã bị mắc kẹt trong một nhà tù ở đâu." Chu Mo nói. Red Huoyao Ri một mình, hãy để Chu hoàng hôn hoàn toàn điên rồ. "Vì vậy, làm thế nào đi?" Vấn đề Concubine với rất nhiều suy nghĩ nhỏ. "Có đã bị cầm tù lâu hơn nữa, anh hãy để tôi đưa linh hồn của mình để nuốt. Swallow linh hồn của mình, sức mạnh của tôi trở nên mạnh mẽ hơn, nghiền nát ban giam cầm." Chu hoàng hôn từ từ ông nói. "Ah? Ai là người đàn ông đó ...... ah?" Xiao Si vợ lẽ hỏi. "Một điều quan trọng để mất. Ông cũng đã nuốt phải một linh hồn con người còn bị giam giữ, đó là một điều đáng tiếc là khi quyền lực là không đủ để đè bẹp các lệnh cấm." Chu Mu nói. "Nếu không còn là những người bị giam cầm, và cha tôi sẽ không thể thoát ra?" "Vâng." Chu Mo gật đầu. "Tôi cũng cảm ơn những người bị giam giữ lâu hơn, cô cho phép tôi thấy cha tôi." Suy nghĩ nhỏ vợ lẽ nhắm mắt lại. Cô bắt đầu phát nguyện chung của họ nhờ. Xem nụ cười đáng yêu vợ lẽ suy nghĩ nhỏ cho thấy nghiêm trọng, Chu hoàng hôn tim chứa đầy nỗi buồn và đau buồn ...... họ thực sự giá trị nó có giá trị tối Chu để cảm ơn. Một hóa thân, một mình. Mỗi chu kỳ mới, có một đi. Tôi không biết bao nhiêu lần chu kỳ này luân hồi mà nuốt chửng, anh mang mong muốn của mình, chỉ cho một chu kỳ, có thể thoát khỏi ...... Nếu nuốt đỏ火曜日tiếng nói của linh hồn sau khi. Chu lực lượng hoàng hôn vẫn không thể đè bẹp các lệnh cấm火曜日đỏ. Sau đó một ngày, Chu hoàng hôn sẽ không ngần ngại dâng hiến linh hồn của mình bên cạnh. Thực hiện bởi ông sở hữu và vô số nỗi ám ảnh của riêng. Không ai biết được màu đỏ火曜日tổ chức một thảm kịch như vậy ...... Tuy nhiên, khi thảm họa đã kết thúc, hoặc muộn. Chu hoàng hôn phá vỡ miễn phí từ火曜日đỏ trong thời gian, Moye đã được khoan vào chu kỳ. Họ không còn thuộc về một thời gian và không gian của. Ông có thể làm gì, chỉ ngồi khóc bên bờ vực ...... ...... "những thứ bị mất có thể tìm lại?" Vợ lẽ suy nghĩ nhỏ hỏi. "Không thể nó." Chu hoàng hôn hồi phục, cay đắng nói. Concubine nhỏ trầm ngâm suy nghĩ một lúc, và đột nhiên cô giơ một bàn tay nhỏ ra, mặt dây chuyền trên tím treo quanh cổ của mình để có được xuống, và sau đó các mặt dây chuyền nhỏ đưa cho Chu hoàng hôn tay. Chu Mo nhìn mặt dây màu tím, một loại cảm giác quen thuộc. Điều này có vẻ là vợ lẽ của màu tím mưa mùa thu, ông đã có bộ sưu tập của riêng mình của các mảnh vỡ mưa Suo lại. "Mẹ nói với tôi một câu chuyện. Cô ấy nói rằng có một người trong thế giới này, cô là người duy nhất để nắm bắt sức mạnh của các nữ thần vật tổ của thời gian. Vòng cổ này thuộc về cô, mẹ tôi nói sợi dây chuyền này có khả năng quay ngược thời gian và không gian ... ... "vợ lẽ suy nghĩ nhỏ rất nghiêm trọng rất nghiêm trọng, nói. Buổi tối Chu xem một số vắng mặt vợ lẽ suy nghĩ nhỏ. Dường như mưa đã nói Suo, totem nữ thần có thể kiểm soát thời gian! "Đừng buồn, để trở về với nó. Nó cũng phải chờ đợi cho bạn một thời gian khó khăn và không gian." Suy nghĩ của người thiếp nhỏ nói. Đó là trong một thời gian và không gian đang chờ đợi sở hữu! ! Từ nhỏ suy nghĩ của vợ lẽ như là Charlie Chu hoàng hôn. ......













































































































































































































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: